Edit : Michellevn
" Cứ cảm thấy bây giờ khác biệt với chúng ta hồi đó quá.
Các cô gái trẻ bây giờ ghê gớm quá thể.
Lúc họ mắng chửi tớ trên mạng, quả thật là cái gì khó nghe cũng nói ra hết được.
Một số thô tục, nhưng có một số không nói thô tục mà nói ra còn cay nghiệt hơn." Quách Trí nói," Đôi khi tớ cảm thấy, xã hội này sao cứ thế hệ này thua thế hệ kia, đặt vào thời trẻ của tớ, dù có cảm thấy không thích , dù có ghét đến đâu đi chăng nữa, thì tớ cũng sẽ không nói như vậy.
Mà họ thì dám."
" Hồi tụi mình ấy, internet mới chỉ nở rộ vài năm nhỉ, làm gì đã có từ bạo lực mạng này cơ chứ.
Cậu nhìn giờ đi, xã hội còn như trước kia không ? Đi trên đường cứ cắm đầu vào điện thoại, điện thoại di động giống y như cục nam châm ." Cố Thanh Hạ nói.
" Cũng phải, chỉ mấy năm ngắn ngủi, xã hội phát triển như vũ bão.
Nhìn những điện thoại di động trước kia xem, rồi nhìn lại điện thoại di động bây giờ nè.
Ngẫm lại internet trước kia, rồi nhìn internet bây giờ.....!" Quách Trí cảm thán, có chút não nề mang theo ý " Tôi đã già rồi".
Cố Thanh Hạ khen ngợi :" Có điều, đòn phản công lần này của cậu rất đẹp ! Hoàn toàn nắm đúng tâm lý những người này.
Xem như là một trong những chiêu PR đẹp nhất mà tớ từng thấy."
Quách Trí mỉm cười :" Đừng xem họ trên mạng múa may ghê gớm, thực ra á, cũng chỉ là một đám cô bé hủ nữ.
Thật đó, người lớn tuổi một chút sẽ không như vậy.
Không gay gắt như vậy, và cũng sẽ không biết bao dung như vậy."
" Nói cũng đúng ....." Cố Thanh Hạ hơi thất thần," Chớp mắt một cái, chúng ta cũng già rồi....."
Trong chớp mắt, họ từ những cô nàng trẻ trung hoạt bát trở thành phụ nữ lớn tuổi sắp bước qua ngưỡng ba mươi mà vẫn chưa kết hôn.
Chủ đề này trước giờ là một điều nặng nề và đáng lo ngại đối với Quách Trí.
Nhưng hiện giờ nhắc lại, Quách Trí có nghe nữa cũng sẽ không phiền não.
Thậm chí nét mặt cô còn hào hứng.
Cố Thanh Hạ rất vui vì sự thay đổi này của cô.
Nhưng điều này lại nhắc nhở Quách Trí quan tâm đến vấn đề của Cố Thanh Hạ :" À ....!Cậu và Lý ....!tổng, rốt cuộc sao rồi ? Cuối cùng có chia tay hay không ?"
" Không rõ nữa .....!" Cố Thanh Hạ cười khổ," Ầm ĩ một hồi, ồn ào có chút khó coi.
Sau khi anh ta đi cũng chưa từng liên lạc lại.
Khả năng là bình tĩnh lại ?"
Nét mặt và âu lo trong mắt cô ấy khiến Quách Trí hiểu được cô ấy không muốn nói về chuyện này.
Quách Trí thực sự muốn khuyên bảo hai câu.
Cô luôn cảm thấy những gì Cố Thanh Hạ nói với cô trước đây và cả những gì cô ấy đang lo lắng, có phần báo động.
Thật lòng cô không tin vào tầm ảnh hưởng của con người Lý Thịnh.
Cô chỉ cho rằng .....!người đàn ông đó .....!sẽ không thực sự làm ra chuyện gì tổn thương Cố Thanh Hạ.
Để biết một người đàn ông có yêu một người phụ nữ hay không, thì quan sát ánh mắt anh ta nhìn cô ấy thì biết.
Mặc dù Quách Trí không tiếp xúc nhiều với Lý Thịnh, nhưng ngay từ đầu cô đã nhận ra, đôi mắt sắc bén có thể nhìn thấu cả thế giới của Lý Thịnh mỗi khi rơi trên người Cố Thanh Hạ .....!thì liền trở nên chuyên chú và dịu dàng.
Với sự bao dung và nuông chiều khôn tả.
Nói anh ấy có thể tổn thương Cố Thanh Hạ, Quách Trí cứ cảm thấy khó tin thế nào ấy.
Nhưng cô nghĩ, hay là, trong nội tình có gì đó mà cô không hiểu được, có chuyện gì đó mà Thanh Hạ không tiện nói cho cô biết.
Nói sao thì sự hiểu biết về Lý Thịnh của cô vẫn kém xa so với hiểu biết của Cố Thanh Hạ về anh ấy, chắc chắn cô ấy có lý do của mình.
Vì vậy mà Quách Trí không xen vào bừa bãi.
Nhưng cô luôn cảm thấy, người đàn ông Lý Thịnh kia, rành rành là một người tính tình trung nhân(*).
(*)Tính tình trung nhân(性情中人): chỉ người giàu cảm xúc, cảm xúc bộc lộ ra ngoài, hành động theo suy nghĩ, ý thích, không che đậy, không giả dối.
Anh ấy đã không có tình cảm thì thôi, một khi rung động thì nhất định là yêu sâu đậm.
Rất nhiều năm sau, khi nghe người khác nhắc đến Lý Thịnh, Quách Trí mới hiểu được bốn chữ "tính tình trung nhân", thực sự là đánh giá thấp về Lý Thịnh.
Vào đêm giáng sinh, Quách Trí và Liêu Viễn tranh thủ tham gia hai buổi tụ hội.
Một là bạn của Quách Trí và một là bạn của Liêu Viễn.
Rất nhiều bạn bè của Quách Trí đã từng gặp Liêu Viễn rồi.
Còn có cả một số người đã biết và quen Liêu Viễn trước đó sớm hơn.
Có điều trong vòng nửa năm, Liêu Viễn của hiện tại đã không còn là Liêu Viễn lúc trước nữa.
Nửa năm trước anh chỉ là một người mẫu nhỏ trôi nổi thầm lặng không tiếng tăm gì.
Thì bây giờ, sau nửa năm, anh đã dần trở thành tài năng trẻ của showbiz.
Liêu Viễn có thể cảm nhận được, một số người quen biết anh trước kia, thì giờ đây đã có thái độ khác hẳn.
Những người trước kia chỉ gật đầu và lướt qua, thì nay cũng có thể bước tới mỉm cười chào hỏi, hàn huyên khách sáo, khen ngợi anh nổi tiếng trước khi bộ phim còn chưa phát sóng.
Sự thân thiện của những người này khiến Liêu Viễn có phần không biết làm thế nào.
Cũng may Quách Trí ở bên cạnh anh, nắm lấy tay anh, tươi cười giúp anh bắt chuyện qua lại.
Anh liền nhanh chóng bình tĩnh lại, và từ từ bắt đầu trò truyện lịch sự với người ta.
" Vâng, đã đóng máy rồi, hiện giờ đang làm hậu kỳ."
" Vẫn chưa rõ thời gian phát sóng.
Nhưng phim chiếu mạng thì nhanh lắm.
Chỉ là phải trình xét duyệt trước, thời gian đó không nắm chắc được."
" Không có, chắc là không đâu.
Nguyên tác là đam mỹ, nhưng kịch bản đã được chuyển thể thành ngôn tình rồi.
Không còn nội dung đồng tính nữa, tất cả là tình anh em thôi.
Nghe đạo diễn nói trước đó đã thông báo hết kịch bản rồi."
" Nội dung ấy hả, rất lành mạnh.
Vai mà tôi đóng, ban đầu vô cùng sa sút tiêu cực, về sau gặp được tiểu thụ kia, mà không, trong kịch bản, chúng tôi là bạn tốt, cậu ấy rất lạc quan và chói sáng.
Sau này chính cậu ấy đã biến tôi thành một người tích cực hướng về phía trước."
" Về tổng thể thì chính là chí tiến thủ, rất hay ạ."
Anh cùng Quách Trí và những người bạn của cô, ăn uống hát hò, chơi đến gần mười một giờ mới tan.
Sau đó Quách Trí cùng anh chạy tới chỗ tụ hội của anh.
Lúc Quách Trí nắm tay Liêu Viễn xuất hiện ở MIX, khiến một số người trong đám bạn của Liêu Viễn sợ đến run người.
" Yo, người quen cả há !" Quách Trí cười tủm tỉm và nói.
" Quách, biên tập Quách." Họ cắn răng mà lên tiếng chào hỏi Quách Trí.
Cái đệch ! Mặc dù đã biết từ sớm Tiểu A đã chinh phục được " cái người Quách Trí kia" rồi, tuy mấy người họ cũng ngấm ngầm muốn gặp " bạn gái Quách Trí của Liêu Viễn" với tư cách " bạn bè của Liêu Viễn".
Nhưng thực sự đối mặt rồi thì .....
Mẹ kiếp, oai phong của Quách gia vẫn làm người ta chịu không nổi !
Ánh mắt mang theo ý cười, Quách Trí nhìn lướt một lượt, một đám đàn ông lập tức run rẩy.
Từng người một ngoan ngoãn cất tiếng chào hỏi với Quách Trí.
Không khí có vẻ miễn cưỡng, liền quay qua trút rượu cho Liêu Viễn.
Dù sao cũng là đêm giáng sinh, tuy thực tế giống như tết âm lịch đoàn tụ của người nước ngoài, nhưng lại được người trong nước coi là lễ hội hóa trang, lễ tình nhân và cả lễ phá thân.
Trong những ngày như này, không khí rất high, Quách Trí cũng không ngăn cản họ, để mặc cho họ uống.
Nhưng lễ tết kiểu tây phương này, trong nước cũng không cho nghỉ, dù ngày mai là thứ sáu, Quách Trí vẫn phải đi làm, nên cũng chỉ chơi đến mười hai giờ là cô liền kéo Quách Trí đi cùng luôn.
Tửu lượng của Quách Trí thực ra khá tốt, nhưng vẫn bị uống say.
Quen Liêu Viễn được hơn nửa năm, đây vẫn là lần đầu tiên Quách Trí trông thấy Liêu Viễn say rượu.
Trên xe taxi, anh đè cô lên lưng ghế mà hôn mãnh liệt, tay cũng vói vào trong quần áo xoa vuốt nhặng xị.
Say rượu mà còn mạnh mẽ như vậy, sờ mó đến độ Quách Trí cũng đau luôn.
Chính là bén cả lửa luôn.
Cũng may là do hôm sau phải đi làm