Nhưng nếu là Vân Khương Mịch thì đại khái còn có thể kết đồng minh.
Vì thế ánh mắt Triệu Hoàng hậu nhìn về phía nàng thân thiết và dịu dàng hơn rất nhiều: “Mới vừa rồi ngươi nói có người muốn gặp Đức phi, là ai vậy? Sao không thấy ngươi dẫn người đó tới?” Bà ta vừa dứt lời thì liếc mắt về phía sau lưng Vân Khương Mịch.
“Mẫu hậu, con dâu chỉ thuận miệng nói ra thôi” Vân Khương Mịch khẽ cười, dùng khóe mắt nhìn về phía Đức phi: “Nếu con dâu không nói như vậy thì…”
“Chắc chắn mẫu phi sẽ không muốn gặp con”
“Bây giờ bổn cung cũng không muốn gặp ngươi!” Đức phi không nóng không lạnh nói.
Chính bản thân Vân Khương Mịch mặt dày vô sỉ mà xông vào, bà còn có thể làm gì!
“Mẫu phi, ở trước mặt mẫu hậu người vẫn nên chừa cho con chút mặt mũi” Vân Khương Mịch vừa cười vừa đi đến cạnh Đức phi, ngồi xuống mép giường: “Nghe nói mẫu phi bị cảm lạnh, sao mặt cũng sưng lên rồi? Bị nhiệt ở chân răng sao?” Nàng đã biết rõ còn cố hỏi.
Nhưng vẻ mặt của Vân Khương Mịch hết sức quan tâm, khiến người ta không tìm ra lỗi.
Đức phi: “…” Bà rất muốn nói, ngươi cút!
Đến Hoàng Thượng còn dám để nàng trị liệu, có thể thấy được rằng Mặc Quốc Thiên yên tâm về mặt y thuật của Vân Khương Mịch.
€ó y thuật cỡ này, chẳng lẽ còn không nhìn ra bà bị nhiệt sao?
“Mẫu phi, đêm qua con chưa nói với người sao? Người đừng tức giận như vậy! Bây giờ còn chưa vào xuân, tiết trời khô lạnh, rất dễ bị nhiệt!” Nói rồi nàng lắc đầu tỏ vẻ không đồng tình: “Người nhìn xem, mặt của người đã sưng lên rồi!” Đức phi: “… Câm miệng” Triệu Hoàng hậu nhìn hình thức hai mẹ chồng nàng dâu bọn họ ở chung, cảm thấy… Rất đáng yêu?
“Đức phi, bổn cung thấy Minh Vương phi rất quan tâm “Khiến Hoàng hậu chê cười