“Nếu như chuyện này bị truyền đi, không chừng sẽ có người nghị luận ở sau lưng, nói mẫu hậu không tha cho Lệ Nga cho nên mới cố ý gả Lệ Nga cho Tôn Trọng Mạnh”
“Bổn cung sao có thể?”
Triệu hoàng hậu võ bàn.
“Đúng vậy! Chuyện mà hôm nay con dâu làm cũng là vì giữ gìn danh tiếng của mẫu hậu!”
Vân Khương Mịch nhìn về phía Tôn đáp ứng, tỏ vẻ ghét ác như thù: “Vậy thì mẫu hậu cho rằng Tôn đáp ứng này có nên bị phạt hay không đây?
“Huống hồ con dâu chỉ huỷ đi cung Tích Nguyệt của nàng †a, cũng không làm gì nàng ta cả.
Phạt Tôn đáp ứng này như thế nào đều là do mẫu hậu làm chủ, con dâu không dám đi quá giới hạn!”
Nghe vậy, quả nhiên Triệu hoàng hậu không tự chủ gật đầu!
Sắc mặt Tôn đáp ứng tựa như màu đất.
Minh Vương phi này quả nhiên là một người không dễ trêu vào!
Thực sự là ba hoa nói xạo lại có thể thay đổi cục diện?
Thấy sắc mặt của Triệu hoàng hậu, nàng ta biết có lẽ hôm nay mình chạy trời không khỏi nắng…
Tôn đáp ứng quỳ xuống, thức thời nhận sai: “Nương nương †ha mạng! Tân thiếp cũng chỉ là thấy đại ca ngày càng lớn tuổi, lại vẫn luôn cô đơn một mình…”
“Cho nên ngươi dám đánh chủ ý lên Lệ Nga sao?”
Không đợi Triệu hoàng hậu nói, Vân Khương Mịch đã giành nói trước: “Loại sự tình này chẳng lẽ không nên để mẫu hậu làm chủ?”
“Một đáp ứng nho nhỏ như người, lúc này mới được sủng ái mấy ngày? Vậy mà lại dám thay mẫu hậu làm chủ, leo lên đầu mẫu hậu tác oai tác quái? Tôn đáp ứng, ngươi mang lòng Tư Mã Chiêu gì, người qua đường đều biết hết!”
“Ngươi không chỉ dĩ hạ phạm thượng mà còn muốn một tay che trời trong hậu cung này, trong mắt ngươi có còn Hoàng hậu là mẫu hậu hay không?”
Vân Khương Mịch vô cùng đau lòng nhìn bà ta.
Sử dụng lời vừa rồi mà Tôn đáp ứng đã gây xích mích khiến Triệu hoàng hậu trách phạt nàng trả lại nguyên vẹn cho nàng ta!
Dứt lời, Vân Khương Mịch nhìn về phía Triệu hoàng hậu: “Mẫu hậu, con dâu như vậy là không thể nhịn được nữa cho nên mới tự ý trách