Đáng tiếc, đầu óc Vân Bách Tùng lại không được thông minh.
Ông ta hết lần này đến lần khác chọn Mặc Vân Khinh.
Lần này đột nhiên Mặc Vân Khinh xảy ra chuyện, Vân Bách Tùng cả người ngẩn ra theo.
Ông vô cùng lo lắng, sợ sẽ liên lụy đến toàn bộ phủ Ưng Quốc Công.
Ông lệnh cho Vân Ngọc Linh không được có bất kỳ dính líu gì đến Mặc Vân Khinh, để tránh khỏi đến lúc đó phủ Ưng Quốc Công này của ông cũng không xong.
Vân Ngọc Linh cũng tự có tính toán của mình.
Nàng ta thầm nghĩ, suy cho cùng Mặc Vân Khinh cũng do hoàng hậu chính cung sinh ra.
Lần này Triệu hoàng hậu nhất định sẽ không mặc kệ, để Mặc Quốc Thiên tùy ý xử phạt Mặc Vân Khinh.
Cho nên nàng †a vẫn kiên quyết muốn “đứng chung một thuyền” với Mặc Vân Khinh.
Sau này, đợi Mặc Vân Khinh sống lại một lần nữa…
Vị trí của nàng ta trong lòng hắn rất vững chắc!
Đáng tiếc, Vân Ngọc Linh chưa kịp ra tay hành động, bản thân nàng ta đã xảy ra chuyện.
Danh tiếng “sát tinh” của Mặc Vân Khinh, đã truyền khắp Kinh Thành.
Vân Ngọc Linh còn chưa nghĩ ra được bất cứ cách nào để giúp đỡ Mặc Vân Khinh.
Ai biết được chính bản thân nàng ta cũng xảy ra chuyện, tiếng xấu đã lan khắp nơi.
Đầu đường cuối ngõ đều đang bàn tán tin tức “nhị tiểu thư nhà họ Vân chưa cưới đã có thai”.
“Cái gì? Chưa cưới đã có thai?”
Vân Ngọc Linh nghe hạ nhân nói lại, tức giận đến đỏ mặt tía tai: “Đang yên đang lành, sao lại truyền ra chuyện ta chưa cưới đã có thai? Ta nào có như vậy!”
Nếu như nói nàng ta và Mặc Vân Khinh có dính líu gì với nhau thì cũng thôi đi.
Hết lần này đến lần khác truyền ra tin đồn nàng ta chưa cưới đã có thai!
Nếu như tin tức này truyền ra ngoài, sau này nàng ta làm sao đi gặp người khác!
Vân Ngọc Linh bực tức đập vỡ bình hoa xuống đất vẫn không nguôi được cơn giận!
Có điều, còn chưa đợi nàng ta phát tiết ra hết cơn giận thì một nha hoàn khác vừa tức vừa thở hổn hển chạy về nói: “Tiểu thư, tiểu thư, có chuyện không hay rồi!”
“Hôm nay Kinh Thành không chỉ truyền ra chuyện người chưa