“Không đúng” Bị Chu Vũ Oanh dõi, Nam Cung Nguyệt cũng không tức giận, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Nàng ta nhìn nàng một cái, dịu dàng giải thích nói: “Là các ngươi không nhìn cẩn thận, Minh vương phi thật sự giấu nghề” Dứt lời, chỉ thấy bàn tay nàng ta vừa lật…
Một bức tranh thêu khác đã lộ ra trước mắt mọi người.
Mặt vừa rồi kia đã thêu chim hạc cát tường, trông sinh động như thật.
Nhưng đến mặt này… Lại thêu một bức hoa hải đường!
“Cái này?” Đức phi cũng khiếp sợ không thôi, bà không dám tin mà đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm trên tranh thêu mang phúc này: “Đây là?”
“Đức mẫu phi, đây là thêu hai mặt đã thất truyền đã lâu” Nam Cung Nguyệt đáp.
Mới vừa nãy, khi bức thêu vừa mới được trình lên, ánh mắt nàng ta đã dính chặt trên bức tranh thêu này.
Đầu tiên, phát hiên bức tranh thêu này có gì đó khác lạ.
Cho dù nàng ta đã học nữ hồng từ nhỏ, nhưng đến giờ cũng không thêu nổi một tấm thêu hai mặt.
Cho nên, vừa nhìn thấy bức tranh thêu hai mặt này, ánh mắt nàng ta đã kinh ngạc cảm thán.
“Thêu hai mặt?!” Chuyện này, đến cả Chu Vũ Oanh cũng cười không nổi, kinh ngạc nhìn về phía Vân Khương Mịch.
Sau đó, quay đầu hỏi Nam Cung Nguyệt: “Đại tẩu, ngươi xem cẩn thận chưa? Cái này thật sự là thêu hai mặt sao?” Tuy nàng ta không am hiểu nữ hồng, nhưng mà ba chữ thêu hai mặt cũng từng nghe qua.
Đến cả những tú nương lợi hại trong cung, cũng hiếu có người có thể thêu được tranh hai mặt.
“Ngươi tự xem đi” Nam Cung Nguyệt không thèm giải thích thêm, thẳng thừng đưa một mặt khác ra cho Chu Vũ Oanh nhìn: “Phía trước là tiên hạc cát tường, phía sau là hải đường hoa khai” Tường Vân Tiên Hạc, tượng trưng phúc thọ lâu dài; Hải đường hoa khai, tượng trựng cho cao quý ưu nhã.
Hoa hải đường, làm cho danh hiệu “Hoa Quý Phi”, đúng là thích hợp nhất với Đức phi.
Chu Vũ Oanh nhìn kỹ lại, lập tức lác mắt: “Không tệ, cái này đúng là không tệ!” Nàng ta nhìn lại bức thêu, rồi nhìn sang Vân Khương Mịch.
Sau đó lại liếc nhìn tranh thêu, rồi lại quay sang nhìn Vân Khương Mịch, như thế lặp đi lặp lại nhiều lần, rồi mới giật mình đưa