Người Triệu Đại Vĩ muốn tìm tên là Tiêu Mậu Toàn, ông ấy đã từng là một vị cảnh sát nhân dân nhưng sau đó bởi vì đuổi theo kẻ trộm, bị tên trộm đâm cho mấy nhát nên cơ thể bị thương, không thích hợp để tiếp tục công việc nữa, vì vậy ông ấy đành phải nghỉ làm về nhà.
Những năm gần đây, tuy rằng cơ thể của Tiêu Mậu Toàn cũng đã khôi phục được kha khá nhưng vết thương năm đó vẫn khiến ông ấy không làm được những việc quá nặng.
Vì vậy, đương nhiên nhà Tiêu Mậu Toàn còn nghèo hơn so với trước đây, ông ấy chủ yếu dựa vào tiền trợ cấp cho dân nghèo để sống qua ngày.
Mà hình như con trai Tiêu Mậu Toàn cũng không định học tiếp lên cấp 3 nữa bởi vì trong nhà thật sự không có tiền.
Triệu Đại Vĩ cảm thấy công việc lái du thuyền này không mệt, cũng rất nhẹ nhàng, đặc biệt là giai đoạn đầu, trên cơ bản cũng không cần phải làm mấy giờ.
Mà công việc như vậy vừa hay lại phù hợp với Tiêu Mậu Toàn.
Vậy nên Triệu Đại Vĩ đến nhà Tiêu Mậu Toàn.
“Chú Toàn.” Triệu Đại Vĩ gọi.
Tiêu Mậu Toàn làm công việc đan giỏ trúc.
Loại giỏ trúc chế tác thủ công này vừa chắc chắn lại vừa bền, đan được một cái là có thể cầm đến trên thị trấn bán được mười mấy tệ.
Tuy rằng không nhiều tiền nhưng nói chung cũng là một công việc.
Thật ra trước kia, khi Triệu Đại Vĩ kêu gọi thôn dân lên núi hái thuốc, Tiêu Mậu Toàn cũng đi, hơn nữa còn kiếm được một khoản.
Thế nhưng bây giờ dược liệu trên núi càng ngày càng ít, càng ngày càng khó tìm, thể lực của Tiêu Mậu Toàn không tốt, vì vậy chỉ có thể ngồi ở nhà đan giỏ trúc để sinh sống.
Tiêu Mậu Toàn nhìn thấy Triệu Đại Vĩ thì hơi bất ngờ nhưng vẫn rất vui vẻ nói: “Đại Vĩ, sao cháu lại tới đây?”
Trên thực tế, Tiêu Mậu Toàn và Triệu Đại Vĩ không quá thân thiết, số lần gặp nhau cũng không nhiều.
Chẳng qua bây giờ Triệu Đại Vĩ là ông chủ lớn nhưng lại có thời gian đến nhà Tiêu Mậu Toàn, điều này làm ông ấy hơi được sủng ái mà lo sợ.
Triệu Đại Vĩ nói: “Chú Toàn, cháu có một công việc muốn giao cho chú, không biết chú có đồng ý hay không.”
“Công việc?”
Tiêu Mậu Toàn rất cần một công việc!
Nếu như có việc làm, có lẽ con trai ông ấy cũng không cần bỏ học về nhà!
“Đúng, cháu muốn nhờ chú đến sông Thanh Thủy lái du thuyền.
Công việc mỗi ngày chính là lái du thuyền từ thôn chúng ta đến chỗ tiếp giáp của sông Thanh Thuỷ với tỉnh lộ, sau đó lại lái về.”
Tiêu Mậu Toàn nghe thấy vậy, cảm thấy việc này cũng không khó, chỗ khó duy nhất chính là ông ấy không biết lái du thuyền.
“Chú không biết lái du thuyền nhưng chú sẵn lòng học.” Tiêu Mậu Toàn nói: “Chú đồng ý nhận công việc này của cháu.”
“Chỉ là không biết tiền lương được tính thế nào?”
Tiêu Mậu Toàn nghĩ trong lòng, nếu lương được hai nghìn ba nghìn tệ, ông ấy sẽ đồng ý làm phần công việc này!
Triệu Đại Vĩ cười cười: “Không biết lái thuyền cũng không sao, cháu dạy chú, hơn nữa nó cũng không khó, học cái là biết ngay.
Còn tiền lương thì bởi vì giai đoạn đầu khá nhàn nên tiền lương cũng sẽ không cao.”
Trong lòng Tiêu Mậu Toàn hơi hồi hộp, chẳng lẽ hai nghìn tệ cũng không đến?
Một giây sau, Triệu Đại Vĩ nói: “Thế này đi, giai đoạn đầu cháu phát cho chú mỗi tháng năm nghìn tệ, giai đoạn sau số lượng du khách sẽ tăng lên, cháu phát cho chú mỗi tháng một vạn tệ!”
“Năm nghìn đến một vạn?” Tiêu Mậu Toàn hoàn toàn không ngờ Triệu Đại Vĩ lại phát lương cao như vậy, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!
“Như này cũng cao quá rồi? Chú không thể nhận được.” Tiêu Mậu Toàn cảm thấy công việc của mình không đáng được nhiều tiền như vậy.
Triệu Đại Vĩ nghiêm túc nói: “Năm đó vì bắt kẻ trộm, chú không những khiế mình bị thương mà còn không thể tiếp tục làm việc.
Hiện tại cuộc sống của nhà chú khó khăn như thế, cháu cảm thấy xã hội không công bằng!”
“Tại sao lúc nào người tốt cũng không nhận được đãi ngộ tốt chứ?”
“Chắc chắn như vậy là không được.”
“Tuy rằng Triệu Đại Vĩ cháu đây không thể làm được quá nhiều cho xã hội nhưng cháu bằng lòng làm từ những việc trước mắt.”
Triệu Đại Vĩ nói: “Cháu cảm thấy công việc của chú có thể trị giá nhiều tiền như vậy!”
Nói xong một đống lời, nội tâm Triệu Đại Vĩ cũng vô cùng xúc động.
Mà nước mắt của Tiêu Mậu Toàn cũng đã chảy xuống.
Thật ra không phải ông ấy chưa từng nghĩ xem năm đó có nên đi bắt tên trộm kia hay không?
Vì bắt trộm mà ông ấy bị đâm mấy nhát, thật sự có đáng không?
Thế nhưng lời nói ngày hôm nay của Triệu Đại Vĩ đã khiến ông ấy có thể đưa ra câu trả lời vô cùng chắc chắn: “Đáng giá!”
“Chuyện này…” Tuy rằng Tiêu Mậu Toàn cảm động nhưng mà ông ấy vẫn cảm thấy không nên lấy nhiều