Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Lý Vũ Mai, Triệu Đại Vĩ nghĩ chắc là có hiểu lầm gì đó.
Nhưng Lý Vũ Mai đã đi tắm, chỉ để một mình anh ở hiện trường nên anh không có cách nào giải thích.
Sau khi tắm rửa xong, Lý Vũ Mai quấn một chiếc khăn tắm, đôi chân trắng nõn và bờ vai mềm mại hoàn toàn lọt vào tầm mắt của Triệu Đại Vĩ.
Tim Triệu Đại Vĩ đập thình thịch.
"Cô Vũ Mai…"
"Em cũng đi tắm đi." Lý Vũ Mai nói.
Nhìn thấy dáng người xinh đẹp, làn da mềm mịn không tì vết của cô Vũ Mai, nghe được giọng nói êm tai như chuông bạc của cô, Triệu Đại Vĩ thật sự muốn làm chút gì đó.
Nhưng anh hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.
"Cô Vũ Mai, em thật sự chỉ đến đây chữa bệnh cho cô, không có ý gì khác."
Có lẽ trước đây anh rất thích Lý Vũ Mai, nhưng bây giờ anh thật sự không cần phải bù đắp những hối hận đó.
Thật ra thì hiện tại, trong lòng anh vẫn nghĩ đến Tiền Mỹ Lâm nhiều hơn.
Tất nhiên, cũng không phải nói trong lòng Triệu Đại Vĩ không có Lý Vũ Mai, nhưng anh vẫn kiên định với chị dâu Tiền Mỹ Lâm hơn.
Lý Vũ Mai sững sờ, đối với kết quả này cô cũng rất mờ mịt, chân tay luống cuống.
"Đại Vĩ, em thật sự không muốn?"
Lý Vũ Mai rất ngạc nhiên: "Không phải trước đây em nói thích cô sao? Hiện tại cô đã ly hôn, mà em lại chữa khỏi bệnh cho cô, cũng xem như ân nhân cứu mạng rồi!"
Bỗng nhiên, cô lại xấu hổ mà phì cười: "Đại Vĩ, không lẽ em sợ cô bắt em phụ trách? Cô không phải là người như thế đâu."
Trong lời nói cười của cô còn mang theo chút tức giận.
"Không phải." Triệu Đại Vĩ lắc đầu.
"Cô Vũ Mai xinh đẹp như vậy, cho dù muốn em chịu trách nhiệm đi chăng nữa, em cũng nguyện ý.
Nhưng em cảm thấy không có được mới là tốt nhất.
Nếu đã có được cô Vũ Mai, hình tượng hoàn mỹ của cô trong lòng em sẽ bị phá hủy thì sao?"
Lý Vũ Mai lại ngẩn người.
Cẩn thận suy nghĩ kỹ lời nói của Triệu Đại Vĩ, Lý Vũ Mai nhất thời trầm mặc.
Thật lâu sau, cô mới nói:
"Cũng đúng, một khi rút ngắn khoảng cách, mộng tưởng tốt đẹp trong lòng sẽ vỡ vụn đi từng chút."
Lời nói của Triệu Đại Vĩ đã chạm tới Lý Vũ Mai, cô không khỏi thở dài: "Cô và chồng cũ ly hôn cũng bởi vì sau khi thân thiết mới phát hiện tất cả mộng tưởng trước đây về anh ta đều là giả dối!"
Lý Vũ Mai quay đầu lại, nhìn Triệu Đại Vĩ cười nói: "Đại Vĩ, tuổi của em còn trẻ mà đã có thể nhìn thấu điểm này.
Cô thật sự có chút bội phục em."
Thấy ánh mắt giống như phát sáng của Lý Vũ Mai nhìn mình, trái tim của Triệu Đại Vĩ khẽ run lên.
Anh lại động tâm!
Lý Vũ Mai vô cùng xinh đẹp, tính cách lại dịu dàng, nếu bỏ lỡ một người phụ nữ như vậy thì sẽ hối tiếc cả đời!
Triệu Đại Vĩ từng thích Lý Vũ Mai, hiện tại cơ hội tốt như vậy đang ở ngay trước mắt, trong lòng của anh lại trở nên giằng co.
Đè xuống những suy nghĩ lung tung trong đầu, Triệu Đại Vĩ nói: "Cô nói quá rồi, bây giờ để em chữa trị cho cô."
Lý Vũ Mai lập tức cởi bỏ khăn tắm.
Triệu Đại Vĩ hít sâu một hơi.
Khoảng mười phút sau, anh đã chữa khỏi hoàn toàn bệnh trên người Lý Vũ Mai.
"Cô Vũ Mai, mặc quần áo vào đi."
"Đại Vĩ…" Lý Vũ Mai đứng dậy, hai tay ôm lấy cổ Triệu Đại Vĩ rồi hôn xuống: "Không thể để cho em giúp cô không công được, coi như đây là cô thưởng cho em đi."
Thịch thịch thịch!
Triệu Đại Vĩ sắp điên rồi.
Thật sự là không nhịn được!
Thấy Triệu Đại Vĩ sắp ôm Lý Vũ Mai thì chuông điện thoại trong túi cô bỗng nhiên vang lên.
"Đại Vĩ, xin lỗi, cô đi nghe điện thoại."
Lý Vũ Mai tiếp nhận điện thoại.
Đầu dây bên kia điện thoại nói: "Mẹ, khi nào mẹ mới về? Con ở một mình rất sợ…"
"Con trai, đừng sợ, mẹ sẽ nhanh chóng trở về…"
Sau khi cúp điện thoại, Lý Tuyết Mai bất đắc dĩ nói: "Đại Vĩ, xem ra cô phải đi rồi.
Cảm ơn em đã giúp cô chữa bệnh, cô cũng sẽ nhớ kĩ đêm nay."
"Đại Vĩ, em yên tâm đi, cô sẽ mãi mãi giữ hình tượng hoàn mỹ trong lòng của em, không để cho em thất vọng!"
Ban đầu Triệu Đại Vĩ không hiểu rõ ý tứ của Lý Vũ Mai, nhưng sau khi nghĩ lại, anh đã hiểu ra.
Ý của Lý Vũ Mai là cô sẽ không tái giá.
Bởi vì cô muốn mãi mãi lưu giữ một đêm tốt đẹp này.
Thấy Lý Vũ Mai mặc quần áo xong rồi quay người rời