Sáng sớm, Triệu Đại Vĩ đến khách sạn Long Hồ.
Một xe túi thơm đã được vận chuyển đến cửa của khách sạn Long Hồ.
Tính toán sơ bộ trong xe cũng có đến mấy nghìn túi thơm.
Vì hôm nay là một ngày đặc biệt nên Hứa Thục Quân cũng ăn mặc rất đẹp, chiếc váy dài màu hồng phấn bó sát cơ thể, cổ đeo dây chuyền ngọc trai, nhìn rất khoan thai, đoan trang, hệt như một quý bà.
Hứa Thục Quân nói: “Triệu tổng, cậu đã giải quyết với phía Đàm Tuyết Lăng chưa? Giải quyết thế nào? Tôi hơi tò mò không biết Triệu tổng dùng mánh khóe gì để thu phục được một siêu sao như Đàm Tuyết Lăng.
”
Hứa Thục Quân nghi ngờ Triệu Đại Vĩ và Đàm Tuyết Lăng có mối quan hệ mập mờ.
Nhưng cô ta không tiện hỏi rõ, chỉ có thể nói bóng nói gió.
Lúc đưa ra câu hỏi, nhịp thở của cô ta nhanh hơn bình thường, vòng một được ôm sát bởi chiếc váy hồng cũng phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở, tựa như làn nước gợn lăn tăn.
Vốn dĩ cơ thể Hứa Thục Quân đã rất phồn hậu, bây giờ lại mặc chiếc váy ôm như này, trong chớp mắt cơ thể của cô ta đã thu hút sự chú ý của Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ thầm cảm thán Hứa Thục Quân đúng là yêu quái, không phải là tiểu yêu dùng thủ đoạn thấp hèn, mà là một yêu quái chín chắn, thuần thục trong việc mê hoặc lòng người.
Triệu Đại Vĩ mỉm cười, đáp: “Không dùng mánh khóe đặc biệt gì cả, chỉ là giúp đỡ Đàm Tuyết Lăng thôi, giúp cô ấy không phải uống rượu trong bữa tiệc.
Hôm nay cô ấy sẽ đến đây làm một quảng cáo cho khách sạn chúng ta để trả ơn.
”
“Vậy ư?”
Đôi mắt xinh đẹp của Hứa Thục Quân chuyển động, cô ta híp mắt lại thành một đường chỉ: “Được rồi, kết quả này không tồi, có thể tưởng tượng ra, có được quảng cáo của Đàm Tuyết Lăng thì ít nhất việc kinh doanh của khách sạn chúng ta sẽ không thua lỗ đâu.
”
Triệu Đại Vĩ lắc đầu lia lịa.
Mục tiêu của anh không phải là không thua lỗ.
Nhưng với tình cảnh và mắt nhìn của Hứa Thục Quân, e là cô ta không thể nghĩ đến, doanh thu mỗi ngày của một khách sạn vượt quá một trăm vạn mới là một tầm nhìn lớn!
Triệu Đại Vĩ bảo người sắp xếp túi thơm để bày bán ở đại sảnh.
Đồng thời cũng bảo đầu bếp sẵn sàng làm món ăn để nghênh đón khách!
Cuối cùng.
Đàm Tuyết Lăng và người đại diện của cô ta Hồ Hân Duyệt cũng tới!
Đi cùng là vệ sĩ của Đàm Tuyết Lăng!
Nhưng Đàm Tuyết Lăng nói: “Các anh đứng đợi ở ngoài là được rồi, có Triệu tổng ở đây, tôi sẽ không gặp chuyện gì đâu.
”
“Vâng!” Vệ sĩ nghe theo, đứng đợi bên ngoài.
Đàm Tuyết Lăng vừa bước vào cửa chính khách sạn đã thấy rất nhiều túi thơm được trưng bày ở đại sảnh, khỏi phải nói chúng đẹp mắt đến cỡ nào, nhưng quan trọng nhất là những chiếc túi thơm này có công dụng rất tốt!
Có điều, Đàm Tuyết Lăng không ở lại đại sảnh lâu.
Bởi theo suy nghĩ của cô ta, cô ta vẫn mong muốn làm một quảng cáo thật hay, cứ trực tiếp đi tới giới thiệu túi thơm của khách sạn Long Hồ một cách cứng nhắc như này có thể sẽ tạo ác cảm cho người xem.
Thực tế lần này đến khách sạn Long Hồ, Đàm Tuyết Lăng sẽ chuẩn bị một buổi livestream của ngôi sao.
Chính là livestream cảnh dùng bữa ở khách sạn Long Hồ.
Triệu Đại Vĩ cũng sắp xếp phòng bao đặc biệt cho Đàm Tuyết Lăng.
Sau khi đến phòng bao, Triệu Đại Vĩ gọi người phục vụ món cho Đàm Tuyết Lăng, món ăn được đưa lên đều mà món ăn chính của khách sạn.
Đàm Tuyết Lăng bắt đầu livestream.
“Chào mọi người, tôi là Đàm Tuyết Lăng!”
“Hôm nay là ngày cuối cùng ở Khâu Dã nên tôi chuẩn bị đến dùng bữa tại một khách sạn rất nổi tiếng ở đây, khách sạn Long Hồ.
”
“Tôi nghe nói, món ăn ở khách sạn này rất ngon, gần đây còn ra mắt món mới, nhận được sự ủng hộ của rất nhiều người.
”
Kể từ khi Đàm Tuyết Lăng mở livestream, không bao lâu sau đã có mấy vạn người vào xem.
Kênh livestream thường liên kết với livestream của ngôi sao nên không lâu sau, livestream của Đàm Tuyết Lăng đã lên đề cử của kênh.
Ngay lập tức, mấy chục vạn người nhấp vào phòng livestream.
“Woa, chị Tuyết Lăng muốn livestream ăn cơm à?”
“Món ăn của khách sạn này được trang trí rất đẹp, vừa nhìn đã khiến người ta cảm thấy ngon miệng rồi!”
“Chị Tuyết Lăng, thứ lỗi em nói thật, hình như khách sạn Long Hồ ở Khâu Dã cũng bình thường thôi, em ăn rồi, chẳng ngon.
”
“Có vẻ ngon đấy nhỉ? Nhìn chị Tuyết Lăng ăn ngon quá!”
Đàm Tuyết Lăng hơi ngạc nhiên!
Đồ ăn ở đây hoàn toàn có thể so sánh với những nhà hàng nổi tiếng ở thủ đô!
Bản thân cô ta cũng khó tưởng tượng được, món ăn ngon thế này, chẳng lẽ những người khác lại thấy không ngon ư? Không đúng, vì sao Triệu Đại Vĩ lại nói khách sạn kinh doanh không tốt lắm?
Đàm Tuyết Lăng vừa ăn vừa nêu cảm nhận về món ăn.
Vì nhìn rất chân thực nên nhiều người tin tưởng, họ cảm thấy có lẽ món ăn ở khách sạn Long Hồ cũng đáng để thưởng thức.
Ở Khâu Dã, có rất người để ý đến Đàm Tuyết Lăng.
“Khách sạn Long Hồ?”
“Hình