Sau khi tiễn Đàm Tuyết Lăng, Triệu Đại Vĩ về khách sạn Long Hồ.
Trong khách sạn, mọi người vô cùng phấn khởi!
Không còn nghi ngờ gì nữa, hôm nay là một ngày sôi động nhất năm nay của khách sạn Long Hồ!
Có thể nói, bữa cơm hôm nay thay đổi ấn tượng vốn có của rất nhiều người đối với khách sạn Long Hồ.
Món ăn của Long Hồ chất lượng kém?
Long Hồ rác rưởi?
Sau bữa cơm hôm nay, rất nhiều người tỏ ý sau này sẽ không bôi đen khách sạn Long Hồ nữa.
Bây giờ người ta làm không tệ, món ăn ngon hơn mấy khách sạn lớn khác nhiều!
Hứa Thục Quân cười hi hi, bước đến: “Triệu tổng, khách sạn chúng tôi hôm nay thật sự kiếm được một khoản lớn!”
“Bán được hơn một nghìn túi thơm không nói, doanh thu từ của nhà ăn khách sạn, trong buổi sáng đã hơn mười lăm vạn!”
Doanh thu một nghìn túi thơm đã gần hai mươi vạn rồi, mà thu nhập nhà ăn cũng có mươi lăm vạn, có thể nói thành tích thế này đã là một màn khắc phục khó khăn tuyệt vời đối với Long Hồ giai đoạn trước đó đang lỗ vốn!
“Mười lăm vạn mà vui vậy rồi?”
Triệu Đại Vĩ lắc đầu cười: “Bây giờ mới bắt đầu, chúng ta phải nâng thành tích lên hơn trăm vạn trong một tháng, đây mới là tiêu chuẩn nên có!”
“Một tháng… Triệu tổng, cậu đang nằm mơ sao?”
Hứa Thục Quân vốn không tin trong vòng một tháng có thể khiến doanh thu kinh doanh của khách sạn Long Hồ đột phá hơn trăm vạn.
Triệu Đại Vĩ mỉm cười: “Cứ đợi xem.”
Lúc này.
Bên ngoài có người hùng hùng hổ hổ đi đến: “Thục Quân.”
Triệu Đại Vĩ thấy người đến là một người đàn ông tâm ba mươi tuổi, vóc dáng cao lớn, nhìn mắt có vẻ hơi hung dữ.
Hứa Thục Quân vội đón, sau đó giới thiệu với Triệu Đại Vĩ: “Người này là anh họ tôi, Tưởng Tử Phi.”
Sau đó cô ta lại giới thiệu với Tưởng Tử Phi: “Người này là ông chủ duy nhất của Long Hồ chúng ta, Triệu Đại Vĩ!”
“Triệu tổng!”
Tưởng Tử Phi ngó nghiêng Triệu Đại Vĩ từ trên xuống dưới, thấy Triệu Đại Vĩ trông thanh tú chưa nói, vóc dáng cũng không cường tráng, đột nhiên hơi thất vọng với Triệu Đại Vĩ.
Tưởng Tử Phi nhắc nhở với giọng điệu lạnh nhạt: “Triệu tổng, tôi nghe Thục Quân nói, cậu có thể giúp tôi ra khỏi cảnh khó khăn, không biết cậu giúp thế nào.
Với lại, cậu đến từ Phong Lâm, không biết thầm sắp xếp bao nhiêu người đến Khâu Dã.”
Triệu Đại Vĩ trả lời rất dứt khoát: “Một mình tôi, không có ai khác.”
“Về việc giúp anh thế nào cũng rất đơn giản, ai đến tấn công anh, tôi đánh lại giúp anh là được.”
Tưởng Tử Phi: “…”
Anh ta cảm thấy mình sắp điên đến nơi rồi.
“Triệu tổng, tôi không nói đùa!”
“Tôi không nói đùa.” Triệu Đại Vĩ nghiêm túc nhìn Tưởng Tử Phi, nhìn thẳng Tưởng Tử Phi, anh cũng không hề sợ sệt.
Tưởng Tử Phi nói: “Tôi thấy cậu điên rồi!”
Tưởng Tử Phi bổ sung tiếp: “Tôi đến đây là có một tin tức rất xấu muốn nói.
Bây giờ Hà Long Cường và Tô Chấn Nghiệp cử người đến đối phó tôi.”
“Tôi nghĩ, nếu không có người khác đến giúp đỡ, tôi có thể qua nổi đêm nay!”
Tưởng Tử Phi sốt ruột gần chết!
Anh ta cảm thấy mình sắp tiêu đời rồi.
Lẫn vào Khâu Dã, nếu không lẫn cho tốt thì đó không phải vấn đề vào bệnh viện nữa, đó là vấn đề xuống mồ!
Hứa Thục Quân cũng căng thẳng!
Mấy năm nay vẫn luôn là Tưởng Tử Phi bảo vệ cô ta không bị người khác ức hiếp.
Bây giờ một khi Tưởng Tử Phi tiêu tùng thì sau này cô ta phải làm thế nào đây?
Hứa Thục Quân nhìn Triệu Đại Vĩ, muốn biết Triệu Đại Vĩ làm thế nào.
Triệu Đại Vĩ nói: “Bọn họ nhắm vào anh thế nào, anh nói thẳng đi, tôi xem mà làm.”
Tưởng Tử Phi khẽ hừ, nói: “Tối nay bọn họ mời tôi đến câu lạc bộ giải trí quốc tế Khải Duyệt, còn nói nếu tôi không đi thì người dưới trướng tôi sẽ bị xóa sổ sạch sẽ trong đêm nay…”
“Trước đó Tô Chấn Nghiệp và Hà Long Cường không tham gia, tôi chỉ đấu với những người khác, bây giờ Hà Long Cường và Tô Chấn Nghiệp đều tham gia vào, tôi không có chút hy vọng nào.”
“Dựa vào thế lực của bọn họ bây giờ, cơ bản có thể quét sách cả Khâu Dã, vốn không ai có thể chống chọi được!”
Tưởng Tử Phi run rẩy cả tim gan, thậm chí đã sẵn sàng đi chết một mình.
Nhưng anh ta không cam lòng, với lại anh ta cũng lo cho con gái và vợ mình,