Lạc Nam nhìn hai tỷ muội ôm nhau khóc sướt mướt, không nhịn được mỉm cười.
Từ lâu Mộc Linh Nhu đã nói cho hắn nàng là muội muội của Tộc Trưởng, vì lẽ đó Lạc Nam cũng không quá kinh ngạc.
Hắn bỏ qua những tộc nhân khác của Mộc Linh Tộc mà tìm thẳng đến nơi này, mục đích là cứu lấy tộc trưởng trước tiên, sau đó có nàng theo cùng, sẽ dễ dàng được những Mộc Linh Tộc khác tin tưởng mà không cần tốn công giải thích liên tục.
Tỷ tỷ của Mộc Linh Nhu cũng là nữ nhân đầy lý trí, sau giây phút cảm động ngắn ngũi, nàng cố gắng áp chế cảm xúc, lấy lại bình tĩnh kéo tay Mộc Linh Nhu, ánh mắt mang theo đề phòng nhìn về phía Lạc Nam:
“Hắn ta là ai? Thời gian qua chuyện gì xảy ra với muội?”
Mộc Linh Nhu vội vàng lau nước mắt, cực kỳ đáng tin nói:
“Lạc Nam ca ca là một người tốt, chỉ có hắn mới có thể cứu được Mộc Linh Tộc chúng ta!”
Nàng nhanh chóng đem tất cả mọi việc kể lại, từ việc Lạc Nam thấy nàng đáng thương nên mua lại từ tay bà lão phía trước Loạn Cổ Chiến Trường, sau đó là lời hứa giữa hai người, cộng thêm thân phận Côn Lôn Thiếu Chủ lúc này của Lạc Nam.
Lạc Nam cũng biết đây là thời khắc quan trọng, chân thành mở miệng:
“Ta muốn cứu Mộc Linh Tộc không phải thuần túy vì tốt bụng, ta muốn cùng các nàng hợp tác công bằng trong một mối quan hệ bình đẳng, giống như Mộc Linh Tộc và Đan Huyền Môn từ những ngày đầu tiên vậy!”
Mộc Linh Tộc Trưởng ánh mắt thâm thúy lấp lóe, đối với lời của Lạc Nam nàng không cảm thấy phản cảm, trái lại buông xuống không ít lòng nghi ngờ.
Thế giới này vốn là như vậy, sẽ không có đĩa bánh ngon đột nhiên từ trên trời rơi xuống.
Lạc Nam nói thẳng mục đích muốn hợp tác thay vì những lời sáo rỗng vì thương hại Mộc Linh Tộc các loại, rất được hảo cảm của Mộc Linh Tộc Trưởng.
Hơn nữa, Mộc Linh Tộc Trưởng tự hiểu Mộc Linh Tộc của các nàng vốn không phải thế lực thiện chiến, để có thể sinh tồn trong vũ trụ khắc nghiệt này, chỉ có cách nương tựa vào cường giả.
Không thể nghi ngờ, Lạc Nam và thân phận của hắn đã đáp ứng điều kiện rồi.
Nói thật, nếu Lạc Nam là một người không có bối cảnh và thực lực, nàng cũng sẽ không vì Mộc Linh Nhu mà đáp ứng đề nghị của hắn.
Bởi vì thân là một tộc trưởng, nàng sẽ không dùng sinh mạng của tộc nhân Mộc Linh Tộc ra đánh cược.
Hiện tại mặc dù bị Đan Huyền Môn giam cầm không khác nào nô lệ, nhưng ít ra vẫn còn được sống sót.
Nhưng nếu đi theo kẻ yếu, kết cục có khi so với hoàn cảnh lúc này còn thê thảm hơn.
Cũng may, Lạc Nam không phải kẻ yếu, việc hắn có thể giết chết Tiết Mạc trưởng lão và tiến vào nơi này đã chứng minh điều đó.
Nghĩ đến đây, Mộc Linh Tộc Trưởng tràn đầy kiên quyết, cắn răng nhìn Mộc Linh Nhu nói:
“Từ giờ ta giao thân phận Tộc Trưởng của Mộc Linh Tộc cho muội, hãy mang theo tất cả tộc nhân đi cùng Lạc Thiếu Chủ, đừng để ý đến ta!”
Mộc Linh Nhu toàn thân chấn động, không dám tin nhìn lấy tỷ tỷ của mình hét thất thanh: “Tại sao? tại sao tỷ tỷ không đi cùng chúng ta?”
“Muội không cần biết, đây là mệnh lệnh!” Mộc Linh Tộc Trưởng cắn lấy môi đỏ muốn nát, ánh mắt ngấn lệ.
“Lạc Nam ca ca!” Mộc Linh Nhu thấy tỷ tỷ đột nhiên có thái độ như vậy, chỉ có thể cầu cứu nhìn sang Lạc Nam.
Lạc Nam tiến lên một bước, nhìn Mộc Linh Tộc Trưởng nói: “Nàng suy nghĩ quá đơn giản, Tiểu Nhu còn chưa đủ danh vọng để toàn bộ Mộc Linh Tộc tình nguyện đi theo, chúng ta cần có nàng hỗ trợ!”
“Bọn hắn không tình nguyện đi theo, ngươi không biết đánh ngất mang đi hay sao?” Mộc Linh Tộc Trưởng trừng mắt nhìn Lạc Nam.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Lạc Nam nhíu mày nói: “Năng lực của ta vượt qua tưởng tượng của nàng, nàng nói ra nỗi khổ tâm, có lẽ ta sẽ giúp được!”
Nói đùa sao? dựa theo lời của Mộc Linh Nhu, tộc trưởng của Mộc Linh Tộc là người có khả năng bồi dưỡng Tiên Dược lợi hại nhất toàn tộc, hơn nữa hiện tại nàng đã là Thiên Tôn, chỉ cần một thời gian nữa sẽ trở thành Tiên Đế.
Một vị Mộc Linh Tộc tu vi Tiên Đế sẽ mang lại lợi ích cực kỳ to lớn trong việc bồi dưỡng Tiên Dược.
Hắn đâu có ngu mà vứt bỏ nàng?
Mộc Linh Tộc Trưởng sắc mặt trắng bệch, do dự một hồi, mới sầu thảm nói ra:
“Ta đã bị Kim Huyền Đan Đế thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, tính mạng đã nằm trong tay hắn, đi theo các ngươi chỉ mang đến phiền phức mà thôi!”
“Khốn nạn!” Mộc Linh Nhu nghe xong nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hiện lên vẻ oán độc.
Không ngờ ngoài bắt giữ Mộc Linh Tộc làm nô lệ, Đan Huyền Môn khốn kiếp còn cưỡng đoạt Linh Hồn Bổn Nguyên của tỷ tỷ nàng.
Lạc Nam sắc mặt cũng là trầm xuống, bất quá không cảm thấy ngoài dự kiến.
Chỉ cần có được Linh Hồn Bổn Nguyên của tộc trưởng Mộc Linh Tộc, như thế chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ Mộc Linh Tộc trong tay.
Đổi lại nếu hắn là Đan Huyền Môn, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Để ép buộc Mộc Linh Tộc Trưởng giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cũng chẳng có gì khó, ví dụ như dùng tính mạng của tộc nhân uy hiếp nàng, hoặc dùng trinh tiết của nàng uy hiếp chẳng hạn.
Tóm lại, Mộc Linh Tộc Trưởng có quá nhiều điểm yếu và phương thức để Đan Huyền Môn khống chế.
“Xem ra không thể thần không biết quỷ không hay rời đi như dự kiến nữa rồi…” Lạc Nam nhếch miệng cười.
“Ngươi dự định thế nào?” Mộc Linh Tộc Trưởng hỏi.
“Đương nhiên là bắt giữ Kim Huyền, ép hắn phải giao trả Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng, nếu không thì dùng mạng đổi mạng!” Lạc Nam ánh mắt lóe lên sát khí.
“Được!” Mộc Linh Tộc Trưởng quyết đoán gật đầu.
Nàng cũng là nữ nhân quyết đoán, không sợ hãi sinh mạng của mình có thể bị liên lụy chút nào.
“Trước tiên nàng đi cùng ta tập hợp tộc nhân!” Lạc Nam nói.
“Lập tức hành động!” Mộc Linh Tộc Trưởng nghiêm túc.
Lạc Nam gật đầu, đem Mộc Linh Nhu tạm thời thu hồi vào Pháp Bảo.
Ý niệm vừa động…
NGAO!
Tinh Không Long Mã xuất hiện giữa không gian, bộ dạng thần tuấn lập tức khiến Mộc Linh Tộc Trưởng kinh dị.
“Tốc độ của nó nhanh hơn chúng ta!” Lạc Nam cười, không chút do dự đem Mộc Linh Tộc Trưởng bế lên, hai người đáp xuống lưng Tiểu Tinh.
Mộc Linh Tộc Trưởng trong lòng có chút không quen, khí tức dương cương của nam tử lần đầu tiếp xúc làm nàng đỏ mặt, bất quá trong thời khắc quan trọng nàng cũng không câu nệ tiểu tiết.
Mà Lạc Nam cũng cực kỳ lịch sử lễ độ, chỉ vòng tay qua eo nàng để im một chỗ, không có cử chỉ bất nhã nào.
“Tiểu Tinh…đi!” Sắc mặt hắn tập trung, hạ lệnh một tiếng.
VÈO!
Như một cơn lốc, Tinh Không Long Mã quét ngang Dược Điền.
“Ta còn chưa biết tên của nàng, thật khó xưng hô!” Lạc Nam mở miệng hỏi bên tai mỹ nhân.
“Mộc Ái My!” Mộc Linh Tộc Trưởng nhàn nhạt nói.
Lạc Nam sững sờ.
“Thế nào?” Mộc Linh Tộc Trưởng nhận ra biểu hiện khác lạ của hắn.
“Tên rất đẹp, rất hợp với nàng…” Hắn mỉm cười.
Hai người không nói thêm gì nữa, tập trung vào chính sự.
Tộc nhân của Mộc Linh Tộc không nhiều, tuy nhiên phân tán ở khắp các nơi.
Vừa tập hợp bọn hắn, vừa điên cuồng vơ vét Tiên Dược bên trong Dược Điền…toàn bộ đưa vào Quân Lâm Khách Sạn.
Cũng may có Tiểu Tinh với tốc độ khủng bố, hành động cực kỳ nhanh nhẹn.
…
Quảng trường rộng lớn…
Toàn bộ cao tầng Đan Huyền Môn đều đang có mặt, tổ chức một cuộc thiết yến long trọng tiếp đón khách quý.
Chỉ thấy ngồi ở vị trí chủ vị lúc này không phải là hai vị Đan Đế như thường lệ, trái lại là một tên thanh niên tuấn lãng.
Chỉ lấy kẻ này một thân bạch bào, tóc đen thả xuôi ung dung, khí chất nho nhã, ngũ quan như được khắt gọt, làn da trắng nõn còn hơn nữ nhân, mắt sáng như sao, trên người có một loại khí chất siêu nhiên khác lạ, mùi Tiên Đan hảo hạng quấn quanh…
Hắn chính là khách nhân mà Đan Huyền Môn trịnh trọng tiếp đón, một trong số các vị Đan Tử của Đan Thần Tháp.
Đan Tử Dương Diệp…đệ tử của một trong ba vị Đan Đế Viên Mãn tọa trấn Đan Thần Tháp, khủng bố vô cùng.
Xét về thân phận và địa vị,