Hoàng Ngạn Lang bị giẫm cho kêu thét lên, lúc này hắn nào dám nói linh tinh nữa, gật đầu như giã tỏi: “Anh Thành, anh Thành, em biết lỗi rồi…”
Mẹ kiếp, quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Tên Lăng Thành này gặp phải cái vận may cứt chó gì mà lại thăng cấp nhanh vậy chứ! Trước hết cứ tránh tai họa cái đã, không thèm chấp vặt với mày, đợi ông được thả ra, ông bỏ tiền mua linh đan thuốc quý uống, đến lúc đó ông hành lại mày!
Nữ cảnh ngục kia đang kinh ngạc cũng dần phản ứng lại, không nhịn được nhìn Lăng Thành thêm vài cái, cuối cùng nhẹ nhàng nói: “Được rồi, khuya khoắt lắm rồi đấy, yên lặng hết cho tôi, mau đi ngủ đi, đừng có mà tự mình tìm khổ nữa.” Nói xong, cô bèn đi ra ngoài.
Lúc này, Văn Sửu Sửu dồn dập hít thở mạnh mấy hơi, cuối cùng cũng đỡ nghẹn.
Sau đó hắn đi về phía Lăng Thành, dùng vẻ mặt cảm kích nhìn Lăng Thành, ôm quyền nói: “Đa tạ vị huynh đài này đã ra tay giúp đỡ, tại hạ vô cùng cảm kích!”
Ha ha, nói chuyện sao lại nho nhã thế.
Tên này thú vị ghê!
Lăng Thành cười thầm trong lòng, ngoài mặt lại tỏ vẻ không sao, xua tay nói: “Không sao, cũng do tôi nhìn không vừa mắt bọn họ bắt nạt người khác như thế.” Nói xong, Lăng Thành rất vô tư nằm xuống giường.
Hắn sẽ không chủ động bắt chuyện với Văn Sửu Sửu, chỉ có như vậy thì mới có thể hoàn toàn gạt bỏ được sự nghi ngờ của Văn Sửu Sửu.
Quả nhiên.
Thấy Lăng Thành phóng khoáng như vậy, Văn Sửu Sửu đột nhiên nổi lòng muốn kết giao bạn bè, hắn ngồi ở mép giường, tò mò hỏi: “Vị huynh đệ này cũng là người thành phố Đại Phong à?”
Cắn câu rồi! Trong lòng Lăng Thành hưng phấn và kích động không thôi, sau khi ngồi dậy thì bắt đầu trò chuyện với Văn Sửu Sửu.
Sau khi trò chuyện hồi lâu, Lăng Thành kinh ngạc phát hiện ra tên Văn Sửu Sửu này quả nhiên là học rộng hiểu nhiều, thiên văn địa lý lịch sử nhân văn không cái nào là không biết.
Mỗi một chủ đề hắn đều nói có đầu có đuôi, đạo lý rõ ràng rành mạch, khiến cho người khác vô cùng khâm phục.
Đương nhiên, lúc hắn hỏi dò về Lăng Thành, Lăng Thành chỉ nói mình là con rể đi ở rể nhà đằng vợ.
Văn Sửu Sửu không nghi ngờ gì, cũng không khinh thường Lăng Thành.
…
Một tuần sau, ở biệt thự của Lăng Gia.
Bên trong sảnh chính, tất cả người của Lăng Gia đều tập trung lại một chỗ.
Lão gia tử đột nhiên mở hội nghị gia tộc, nói là có việc gấp.
Trong sảnh chính đang ồn ào nghị luận về việc này.
Đúng vào lúc này, Lăng lão gia tử chậm rãi từ phía sau sảnh đi ra.
Ngay lập tức, cả sảnh rơi vào im lặng.
“Có hai việc hiện tại cần phải tuyên bố.” Sau khi ngồi xuống, Lăng lão gia tử nhìn xung quanh một vòng, ngữ khí nghiêm trọng mở miệng nói: “Việc thứ nhất, ta quyết định để tất cả người của Lăng Gia chúng ta bắt đầu tu luyện.”
Oaaa! Lăng lão gia tử vừa nói xong, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kích động và hưng phấn khó kiềm chế nổi! Sau khi tu luyện, bọn họ có thể trở nên mạnh hơn! Tu luyện cũng là ước mơ của mỗi người!
Lúc này, Lăng lão gia tử xua tay: “Mọi người yên lặng một chút, việc thứ hai chính là Lăng Gia chúng ta sẽ gia nhập Điện Trường Sinh.
Sau này con cháu Lăng Gia chúng ta chính là người của Điện Trường Sinh, có điều việc này nhất định phải giữ bí mật với người ngoài, rõ chưa?” Nói xong, vẻ mặt Lăng lão gia tử trở nên nghiêm trọng.
Gì? Gia nhập Điện Trường Sinh? Trong một khắc này, con cháu Lăng Gia vốn dĩ còn đang hưng phấn đột nhiên đơ người, vẻ mặt lập tức trở nên phức tạp.
Điện Trường Sinh là một trong hai đại tà giáo, không việc ác nào không làm! Nếu như gia nhập Điện Trường Sinh, Lăng Gia há chẳng phải sẽ trở thành thế lực tà giáo hay sao? Lão gia tử sao lại quyết định như vậy?
“Ông nội, Điện Trường Sinh là tà giáo đó!” Cuối cùng có người không nhịn được nói.
Có người dẫn đầu, không ít người cũng nhao nhao phụ họa theo, vẻ mặt đầy khó hiểu.
Lăng lão gia tử thở dài thật sâu, ông cũng không biết quyết định này của mình là đúng hay sai.
Ông chỉ biết rằng, nếu Lăng Gia còn không mạnh lên, sau này chỉ e là sẽ chẳng có chỗ đặt chân nữa! Lần trước Tôn Đại Thánh đến đây gây sự chính là một hồi chuông cảnh báo bọn họ.
“Mấy người đang nghi ngờ ông nội à?” Đúng vào lúc này, Trần Vân nhấc giày cao gót đứng lên, lớn tiếng nói: “Mấy người bây giờ giỏi rồi ha? Ai cũng dám nghi ngờ lời của ông nội đúng không?” Tu luyện không những có thể khiến bản thân trở nên mạnh hơn, đối với riêng phái nữ mà nói, tu luyện còn có tác dụng chống lão hóa.
Cho nên Trân Vân mới không để ý chuyện gia nhập Điện Trường Sinh, cô ta chỉ biết chỉ cần tu luyện thì bản thân cô ta có thể giữ được vẻ đẹp này mãi.
Đúng vào lúc này, Lăng Nghệ cũng gật đầu: “Đúng vậy, ông nội đã dành cả đời để lo toan cho Lăng Gia chúng ta rồi, tôi đồng ý với quyết định của ông nội.”
“Tôi cũng ủng hộ ông nội!” Vương Viêm bước lên trước một bước.
Hắn bây giờ thực sự rất muốn tu luyện.
Chuyện đầu tiên hắn muốn làm sau khi trở nên mạnh mẽ, chính là bắt gọn Giai Kỳ, làm cho cô phải mang thai con của hắn, trả thù Lăng Thành.
Bây giờ ở cái xã hội này, bất kể là làm việc gì, chỉ cần có người đi đầu thì ắt sẽ có người làm theo.
Quả nhiên, mọi người đều dồn dập tỏ vẻ ủng hộ.
Lăng lão gia tử cảm thấy yên lòng, gật gật đầu, sau đó xua tay: “Được rồi, không có chuyện gì nữa, mọi người đều giải tán đi, nhớ kỹ lời vừa nãy ta đã nói, nhất định không được để lộ chuyện gia nhập Điện Trường Sinh ra ngoài.” Tất cả mọi người đều nhao nhao gật đầu.
Chuyện này đương nhiên không thể nói lung tung được!
Sau khi mọi người rời đi không lâu, một bóng người khí chất bất phàm xuất hiện