Không phải gọi điện thoại, mà là gọi video WeChat.
Người gọi video tới là một cô gái tên là Vũ Mặc.
Lăng Thành vốn muốn từ chối video, nhưng mà tay hắn run lên một cái, quỷ thần sai khiến thế nào mà lại nhận lời mời video!
Video vừa được kết nối, Lăng Thành lập tức ngẩn ngơ, cả người đều ngây dại.
Mẹ kiếp! Đầu bên kia là một cô gái rất xinh đẹp, lúc này hình như cô vừa mới tắm xong, tóc còn ướt nhẹp.
Trên người không có một mảnh vải che thân.
Cmn! Trông thấy một màn này, Lăng Thành trợn to hai mắt.
Đây đây đây, đây là tình huống gì vậy? Hắn thật sự không phải là cố ý muốn xem đâu mà! Lăng Thành nuốt nước miếng một cái, không thể không nói, dáng người của cô gái này coi như không tệ.
Chỉ có điều, cô gái này sao lại nhìn hơi quen nhỉ?
Lần trước trong hội đấu giá, một ông lão của Điện Trường Sinh đã bỏ ra 500 tỉ để mua một viên Thần Tiên Đan, kết quả ăn Thần Tiên Đan xong thì trúng độc.
Cô gái trong video chẳng phải là cháu gái của ông lão kia sao?
“Aaaa!” Một tràng tiếng hét vang lên, đầu bên kia video, Vũ Mặc vốn đang tươi cười, đột nhiên nhìn thấy một tên đàn ông hiện lên, cô run bắn người, thấp giọng kêu lên, sau đó lập tức tắt video đi.
Chuyện gì xảy ra vậy chứ? Chị Nạp Lan không phải là không có bạn trai hay sao? Tại sao đầu bên kia video lại xuất hiện một người đàn ông chứ? Hơn nữa người đàn ông kia...!Có phải là cái người tên Lăng Thành mà trong buổi đấu giá lần trước đã cứu ông nội cô hay không?
Vũ Mặc thoáng đỏ mặt.
Không sai, Vũ Mặc và Nạp Lan Hân Nhiên có quan hệ rất tốt.
Thực ra gia tộc Nạp Lan một năm trước cũng đã gia nhập Điện Trường Sinh, chuyện này có rất ít người biết.
Điện Trường Sinh âm thầm chiêu nạp rất nhiều gia tộc.
Ví dụ như Dương Bất Nhị đạo nhân đã chiêu mộ Lăng Gia.
Lúc đó người phụ trách mời chào gia tộc Nạp Lan chính là Vũ Mặc.
Cô và Nạp Lan Hân Nhiên cũng rất nhanh trở thành bạn tốt.
Hôm nay Vũ Mặc vừa tắm rửa xong, nhớ ra đã vài ngày rồi chưa nói chuyện với Nạp Lan Hân Nhiên, thế là quyết định gọi video cho cô ấy.
Lại không nghĩ rằng, người nhận video lại là Lăng Thành, bộ dạng không mảnh vải che thân của cô vậy mà lại bị hắn thấy được!
Vũ Mặc cực kỳ tức giận, gửi tin nhắn WeChat tới: “Anh là Lăng Thành?” Lăng Thành vẫn còn đang ngẩn người.
Hình ảnh trong video vừa rồi không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn.
Không thể không nói, dáng người của cái cô Vũ Mặc này thật sự rất đẹp.
Trong hội đấu giá lần trước, sao hắn lại không nhìn ra vóc người của cô đẹp như vậy chứ!
Đang nghĩ ngợi, điện thoại lại rung lên.
Lại là tin nhắn Vũ Mặc gửi tới: “Sao anh lại cầm điện thoại của chị Nạp Lan?” Lăng Thành nghĩ ngợi một lát, đáp lại: “Tôi nhặt được.” “Ngày mai lập tức trả điện thoại di động lại cho chị ấy, còn nữa, vừa rồi không xảy ra cái gì hết, anh mà dám nói lung tung thì tự gánh lấy hậu quả.”
Mấy giây sau, Vũ Mặc lại gửi tin nhắn tới, trong giọng nói lộ ra sự uy hiếp và ra lệnh.
Bây giờ gái đẹp đều hung dữ như vậy à? Lăng Thành đột nhiên muốn đùa cợt, cười cười gửi lại một câu: “Nếu tôi không làm theo lời cô nói thì sao?” Cô nhóc, còn muốn dọa tôi?
Tin nhắn vừa được gửi đi, đối phương đã trả lời một chữ: “Chết!” Cmn, bạo lực như vậy luôn ấy hả? Lăng Thành tắt điện thoại đi, nhịn không được hồi tưởng lại trong buổi đấu giá của La Gia lần trước cô nhóc này lấy ra lệnh bài của Điện Trường Sinh, khiến cho tất cả người của La gia bị dọa không nhẹ.
Bây giờ tự dưng thấy được cảnh cô nhóc này không mặc gì, cô nhóc sẽ không ghi thù chứ? Trong lúc miên man suy nghĩ, Lăng Thành ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau.
Hôm nay thời tiết cực đẹp, nhiệt độ đoán chừng trên dưới 30 độ.
Tối hôm qua Lăng Thành ngủ cực kỳ ngon, cho nên hôm nay vô cùng có tinh thần.
Hắn vừa hát khẽ vừa đi tới lớp học, kết quả trong nháy mắt bước vào phòng học, ánh mắt của Lăng Thành đã bị một người hấp dẫn.
Hôm nay có một học sinh mới tới, ngồi ở hàng ghế thứ nhất, đầu cạo trọc lốc.
Loại hình mang đậm tính đặc trưng của trại giam như vậy, không phải Hoàng Ngạn Lang thì là ai? Hôm qua Hoàng Ngạn Lang hết hạn tù được thả ra, biết được Lục Đại Phái sáng lập ra Học Viện Thượng Võ ở thành phố Đại Phong, hắn bèn nhanh chóng tìm người giúp đỡ, nhờ vào quan hệ mà cũng được vào đây học.
Mặc dù hắn từng mở võ quán, nhưng hắn cũng muốn bản thân trở nên mạnh hơn.
Trông thấy hắn, Lăng Thành lập tức thấy vui vẻ.
Tên này cũng tới Học Viện Thượng Võ, còn chung một lớp với hắn.
Thật đúng là ứng với câu nói “không phải oan gia không chạm mặt” mà.
Hoàng Ngạn Lang cũng ngơ ngác.
Mẹ kiếp, sao tên này cũng ở đây? Ban đầu ở biệt thự của Tống Gia hắn đã đùa giỡn Giai Kỳ, bị Lăng Thành đánh cho một trận, sau này trong trại giam lại bị Lăng Thành đập cho răng rơi đầy đất.
Sao hắn lại xui xẻo như vậy chứ, vừa tới Học Viện Thượng Võ đã chạm mặt Lăng Thành rồi!
Hoàng Ngạn Lang cũng không dám đối mặt với Lăng Thành.
Lúc này còn chưa vào tiết học, trong lớp đang hò hét ầm ĩ.
Lăng Thành đang chuẩn bị trở về chỗ ngồi, đúng vào lúc này, hắn cảm giác được một mùi hương thơm ngọt bay tới, ngay sau đó nhìn thấy Nạp Lan Hân Nhiên đi tới chỗ hắn.
Hôm nay Nạp Lan Hân Nhiên mặc một chiếc quần bó màu đen, thân hình đầy đặn được phô bày ra hoàn toàn, nhưng thái dộ vẫn lạnh lùng như cũ.
Nạp Lan Hân Nhiên không chỉ là hoa khôi của lớp, cô còn được toàn bộ học viện công nhận là nữ thần.
Cô ấy đi đến đâu cũng sẽ trở thành tiêu điểm.
Thấy Nạp Lan Hân Nhiên trực tiếp đi về phía Lăng Thành, trong chớp mắt, ánh mắt của mọi người trong lớp