“Lăng Thành.” Ngay lúc này, Doãn Chính đứng đứng lên, trên mặt không che giấu được vẻ khinh miệt, cười nói: “Vòng vo cả nửa ngày, hóa ra anh là kẻ trộm tái phạm cơ đấy, hơn nữa anh lại còn mang cái tật xấu trộm cắp vặt này đến lớp cơ à, điện thoại của nữ thần mà anh cũng trộm cho được? Anh có cần thể diện nữa không vậy? Anh lại còn không biết xấu hổ mà nói là anh nhặt được điện thoại của nữ thần? Anh có dám thề là anh nhặt được không?”
Đờ mờ! Lăng Thành rất là bất đắc dĩ.
Hắn cười khổ nói với Nạp Lan Hân Nhiên: “Được thôi, hôm qua điện thoại của cô là do tôi trộm đó.” Nạp Lan Hân Nhiên cắn môi, hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Thành một cái, trong lòng chán ghét không chịu được.
Cô chưa từng chán ghét ai như vậy.
Đây là lần đầu tiên cô bị người ta trộm đồ.
Cùng một lớp với loại người này quả thực là bị sỉ nhục.
Mẹ kiếp, lần này bị hiểu lầm lớn rồi.
Lăng Thành gãi gãi đầu, đi qua giải thích: “Nạp Lan Hân Nhiên, tôi không quan tâm cô nhìn tôi như thế nào, kỳ thực tôi trộm điện thoại di động của cô là có nguyên nhân, buổi tối hôm qua ở Đông Lâu Lạc Hải, Doãn Chính biết hóa đơn hơn 2 tỉ, hắn không trả nổi nên muốn để cô giúp hắn thanh toán.
Cho nên tôi mới trộm điện thoại của cô.” Nói tới nói lui, tôi đây là giúp cô tiết kiệm hơn 2 tỉ đó.
Sắc mặt Nạp Lan Hân Nhiên không thay đổi, cô cơ bản cũng không tin tưởng lời Lăng Thành nói.
Ha ha ha! Cùng lúc đó, trong phòng học lại vang lên một trận cười lớn.
Ha ha, cái tên Lăng Thành này đầu óc bị cửa kẹp à? Loại lý do ngây thơ này mà cũng nghĩ ra cho được.
Doãn Chính không trả nổi hóa đơn?! Trong lòng Doãn Chính hốt hoảng, nhịn không được âm thầm nhíu mày.
Tên này sao biết được kế hoạch hôm qua của hắn? Dưới sự nghi hoặc, Doãn Chính nghiêng đầu liếc mắt nhìn Vương Nãi Pháo một cái.
Vương Nãi Pháo cũng hết sức kinh ngạc, lắc đầu liên tục, tỏ vẻ không phải do hắn nói ra.
Doãn Chính có chút hốt hoảng, có điều vẫn cười nhạo nói: “Lăng Thành, anh có ý gì? Ăn trộm thì chính là ăn trộm, có thể tìm một cái lý do hợp lý hơn một chút hay không, nói tôi tối hôm qua trả không nổi hóa đơn? Thực sự là nực cười, ông đây giống loại người sẽ thiếu 2 tỉ hay sao?”
Lăng Thành cười khẽ, không có trả lời.
Ngay lúc này, ngoài phòng học truyền đến một trận tiếng giày cao gót, ngay sau đó, chủ nhiệm lớp Kỷ Vân đi đến.
Nhìn thấy tình huống trong phòng học, Kỷ Vân bèn hỏi: “Có chuyện gì mà lại náo nhiệt như vậy?”
Ánh mắt của tất cả mọi người ở đó đều tập trung trên người Lăng Thành.
Doãn Chính chỉ vào Lăng Thành, cười lạnh nói: “Cô giáo, Lăng Thành hắn trộm điện thoại.” Trộm điện thoại? Kỷ Vân khẽ nhíu mày một cái, nói: “Doãn Chính, mấy cậu đừng bắt nạt Lăng Thành, hắn mặc dù là con rể ở rể, nhưng cũng không phải là nhân phẩm có vấn đề, tôi tin hắn sẽ không trộm điện thoại.
Mấy cậu đừng bắt nạt hắn.”
Vợ của người ta mua được cả khu biệt thự trên đỉnh núi, coi như hắn là con rể ở rể thì cũng sẽ không trộm điện thoại chứ? Doãn Chính không phục lắm, đang muốn mở miệng, lúc này Kỷ Vân đã đi lên bục giảng, dùng sách trong tay gõ bàn một cái nói: “Đủ rồi, tôi muốn nói một chuyện quan trọng.”
Ánh mắt Kỷ Vân lướt quanh một vòng, chậm rãi nói: “Mọi người gần đây đều xem tin tức chứ, gần đây bão lốc tàn phá bừa bãi dẫn tới mưa lớn cục bộ, làm cho rất nhiều vùng nông thôn đều bị dìm ngập, người dân trôi dạt khắp nơi.
Lục Đại Phái chúng ta xem như danh môn chính phái trong giới tu luyện, trước giờ vẫn luôn trợ giúp mọi người.”
Nói xong, Kỷ Vân quay người viết lên bảng đen mấy chữ to, sau đó trầm giọng nói: “Cho nên vừa rồi Học Viện quyết định tổ chức một lần quyên góp giúp đỡ khu vực thiên tai.” Nói đến đây, Kỷ Vân thả chậm tốc độ nói: “Mọi người dựa theo năng lực của bản thân, có thể quyên bao nhiêu thì quyên bấy nhiêu.”
Quyên tiền? Nghe đến đó, trong phòng học lập tức nghị luận ầm ĩ.
Lúc này, Kỷ Vân mở miệng lần nữa: “Đúng rồi, vừa rồi trường học có mở cuộc họp, nói rằng vì cổ vũ mọi người tích cực quyên tiền, học viện sẽ thưởng cho học sinh quyên tiền nhiều nhất của mỗi một lớp.”
Sau đó Kỷ Vân cười cười, tiếp tục nói: “Nghe nói phần thưởng này không nhỏ đâu.” Gì? Còn có phần thưởng? Vừa nghe đến đây, tất cả mọi người trong phòng học đều trở nên kích động.
Học Viện Thượng Võ không giống với những trường đại học khác, phần thưởng chắc chắn sẽ không tầm thường, không chừng sẽ là linh đan thuốc quý gì gì đó.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt không ít người đều trở nên bùng cháy, đồng thời cũng vô cùng kích động.
Đúng vào lúc này, không biết ai hỏi một câu: “Cô giáo, trên người bọn em đều không mang theo tiền mặt, quyên góp kiểu gì bây giờ?”
Đúng vậy.
Những người khác cũng trở lại bình thường, đột nhiên nổi lên nghi hoặc.
Tuy trong lớp có không ít phú nhị đại, nhưng bọn họ đều không có thói quen mang theo tiền mặt.
Kỷ Vân nhẹ nhàng nở nụ cười, nói: “Điều này mấy cậu không cần lo lắng, học viện chuyên môn lập một trang web quyên tiền, mấy cậu trực tiếp chuyển khoản cho tài khoản của trường học là được.”
Nói xong, Kỷ Vân lấy ra một cái mã QR, dán lên trên đen.
Mọi người nhao nhao lấy điện thoại di động ra, bắt đầu quét mã chuyển khoản, có người góp 20 triệu, có người góp 50 triệu, có người lại đặc biệt hào phóng góp 100 triệu.
Phải biết rằng, vừa rồi cô giáo Kỷ Vân có nói, học sinh quyên tiền nhiều nhất của mỗi lớp sẽ được thưởng đó!
“Cậu góp bao nhiêu vậy? Oa, 50 triệu luôn!” “Hì hì, tôi cũng không tính là mất mặt, góp 60 triệu.” Hầu hết người ở đây đều là con em nhà giàu, trong lòng đều rất ưa sĩ diện, nhìn thấy số tiền bản thân quyên góp cũng không tệ lắm, bèn lộ ra nụ cười kiêu ngạo.
Kỷ Vân không có nói sai, trong cái website học viện tạo ra để quyên tiền này có một cái bảng danh sách.
Ai quyên góp nhiều nhất, học lớp nào đều trực tiếp hiện lên trên bảng danh sách.
Cho nên đám người vừa quyên tiền vừa để ý