Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1597: Bách Điểu Chi Vương


trước sau


Toàn trường dù không thể động đậy nhưng ánh mắt đồng loạt co rút lại.

Không ai nghĩ đến, đích thân hai nhân vật đứng đầu Tru Tiên Điện đồng loạt xuất thủ, tập kích bất ngờ, quyết tâm lấy mạng Lạc Nam và Nữ Hoàng.

Một kẻ là yêu nghiệt bậc nhất Tiên giới, bị Tru Tiên Điện treo giá cho cái đầu và đã ghi hận, phải loại bỏ trước khi hắn trưởng thành.

Một kẻ là nhân vật cầm đầu Tiên Ma Cung dư nghiệt, đã sớm cùng Tru Tiên Điện không đội trời chung, mức độ nguy hiểm vô cùng nghiêm trọng.

Hiển nhiên ý đồ của bọn hắn rất rõ ràng, chỉ cần diệt đi hai kẻ này…thì Tru Tiên Điện tổn thất bao nhiêu cũng là đáng giá.

Vì thế lần này bất chấp thân phận, quyết tâm ra tay một cách toàn lực, trấn sát hai kẻ này.

Hai cái Đại Thủ chí cao vô thượng phủ xuống, bên trên gia cố hai loại Vực cửu tầng, lại thêm trạng thái án binh bất động của Thời Không Lĩnh Vực quả thật có thể trấn sát hầu hết Thiên Đế cấp cường giả.

“Chết chắc rồi…”
Toàn trường dâng lên một ý niệm, âm thầm thương hại Lạc Nam và Nữ Hoàng.

Người có thể bị Phó Điện Chủ và Điện Chủ của Tru Tiên Điện quyết tâm đoạt mạng ở vũ trụ này chỉ sợ đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa sống sót được lại càng lác đác không có mấy.

Khi hai cái Đại Thủ khổng lồ phủ xuống, không gian vạn dặm xung quanh triệt để sụp đổ, chẳng những sở hữu hai loại Vực cửu tầng, mà chúng nó còn ẩn chứa sức mạnh của hai vị Thiên Ma Đế đứng trên đỉnh vũ trụ.

Tưởng chừng như bại cục đã định, không ai nhìn thấy ánh mắt của Lạc Nam và Nữ Hoàng lại chẳng có một chút sợ hãi nào, trái lại tràn ngập bình tĩnh.

ONG ONG ONG ONG ONG…
Khi Đại Thủ trên đỉnh đầu Lạc Nam phủ xuống, từ tận cùng cơ thể hắn điên cuồng có thanh âm cổ xưa ngâm tụng, vô số Kinh Văn Bất Hủ lấy tốc độ khủng bố bao trùm toàn thân như các hình xăm đan xen chồng chất.

Vạn Cổ Bất Hủ Thân!
Ở phía đối diện, khi Đại Thủ của Tru Tiên Điện Chủ thành công nghiền nát Lĩnh Vực Lực Đẩy và oanh xuống cơ thể Nữ Hoàng.

GÁY!
Từ sâu trong cơ thể nàng, một tiếng gáy xuyên thấu cửu tiêu, kiệt ngạo bất tuần xé rách thương khung.

Nhiệt độ không khí vạn dặm cấp tốc nóng lên dữ dội, trong từng tế bào, ngọn lửa có đến chín loại màu sắc hừng hực thiêu đốt, sau đó như bom nguyên tử nổ tung giữa tinh không vô tận.

Đông tử Vô Thượng Tiên Ma Nhãn giữa vầng trán mê người lóe lên ngọn lửa, vây quanh thân ảnh Nữ Hoàng trong tà áo choàng đen tuyền, hư ảnh của một sinh vật cao ngạo ngẩng đầu, dang rộng đôi vũ dực như có thể thiêu đốt cửu thiên thập địa, tái hiện nhân gian.

Một tồn tại bước ra từ truyền thuyết…
Thân như Phượng Hoàng, vuốt như Hoàng Kim, vũ như liệt diễm, mắt ngạo vân tiêu, hình thể tinh tế tỉ mỉ, dù to lớn vạn trượng vẫn không có vẻ thô kệch, thay vào đó là một sự tuyệt mỹ, ưu nhã, cao quý khó thể hình dung…
Hư ảnh này xuất hiện, khí tức sinh mệnh hòa quyện cùng sức nóng dữ dội khiến vô số tồn tại hít thở không thông.

Đôi mắt hờ hững liếc nhìn Đại Thủ của Tru Tiên Điện Chủ như nhìn một thứ dơ bẩn có thể mạo phạm đến mình.


GÁY!
Kiệt ngạo gáy vang, ngọn lửa cửu sắc bùng nổ, vũ dực tung bay, hỏa diễm trùng thiên, hung hăng hướng về Đại Thủ đang trấn xuống cuồn cuộn bao phủ.

XÈO XÈO…
Âm thanh lửa thiêu vang lên giữa không gian tĩnh lặng…
Sát Vực và Chiến Vực đang bị mãnh liệt thiêu cháy, ngọn lửa cửu sắc thần thánh kia dường như không thể cản phá, xuyên thấu hủy diệt tất cả, Thiên Ma Đế Lực hình thành Đại Thủ điên cuồng bị hòa tan, hóa thành hư ảo, cuối cùng chìm vào biển lửa tan biến mất dạng, ngay cả động vào sợi tóc của Nữ Hoàng cũng không thể.

“Làm sao có thể?”
Trong hư không có tiếng hét thất thanh đầy khó tin của Tru Tiên Điện vọng ra, dường như không tưởng tượng được công kích của mình cứ như vậy bị hủy diệt.

Hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Nữ Hoàng thản nhiên đứng đó, giọng điệu loáng thoáng run rẩy:
“Hư ảnh này…ngọn lửa này…chẳng phải bọn hắn đã…”
BÙM!
Ở một bên khác, Lạc Nam chỉ cảm thấy cơ thể mình như đạn pháo bị đánh bay, Đại Thủ kia ẩn chứa lực lượng khổng lồ tác động lên trực diện, Vạn Cổ Bất Hủ Thân có chút ảm đạm, hắn trượt dài đem không gian nghiền nát thành từng mảnh, nhưng lại không có chút tổn hại đáng kể nào, chỉ là hình tượng có chút chật vật.

RĂNG RẮC…
Có âm thanh tan vỡ vang lên, chỉ thấy Thời Không Lĩnh Vực bắt đầu sụp đổ.

Hiển nhiên dù Tru Tiên Điện Chủ có lợi hại đến đâu, thì việc dùng Thời Không Lĩnh Vực bao phủ phạm vi toàn bộ chiến trường cũng có giới hạn nhất định, nhất là khi trong Lĩnh Vực bao trùm có quá nhiều Thiên Đế và Thiên Ma Đế, để bất động những cường giả cao cấp như vậy trong thời gian dài là điều bất khả thi, dù Tru Tiên Điện Chủ cũng vô pháp làm được.

Mà khi Thời Không Lĩnh Vực không còn, tất cả ánh mắt đồng loạt hướng về phía Lạc Nam và Nữ Hoàng, muốn chứng kiến thảm trạng của bọn hắn, mọi thứ diễn ra thật sự quá nhanh, toàn trường vẫn chưa theo kịp diễn biến…
HÍT!
Từng tiếng húp khí lạnh vang lên giữa trời đất, vô số nhân vật hít sâu một hơi, không thể tưởng tượng nổi viễn cảnh đang diễn ra trước mặt mình.

Lạc Nam dáng vẻ có chút chật vật nhưng khỏe mạnh vô cùng, trên thân có vô số hình xăm thần bí hiện lên.

Những hành xăm này chúng cường giả cũng chẳng xa lạ gì, trong Thiếu Đế Chi Chiến bọn hắn từng nhìn thấy Lạc Nam sử dụng, biết công dụng của các hình xăm sẽ gia tăng phòng ngự lên một mức độ nào đó cho người thi triển.

Nhưng bọn hắn không thể ngờ rằng, mức độ phòng ngự lại kinh khủng đến như vậy, ăn trọn một kích toàn lực của Tru Tiên Phó Điện Chủ cũng không hề hấn gì.

Tuy nhiên mặc dù đối với trạng thái của Lạc Nam rất kinh ngạc, nhưng cảnh tượng bên phía Nữ Hoàng mới khiến toàn trường triệt để trợn mắt há hốc mồm.

Bọn hắn cũng có cảm thụ như Tru Tiên Điện Chủ, sự khó tin bao phủ từ tận đáy lòng.

Mặc dù lúc này Nữ Hoàng toàn thân khoác Vô Tức Áo Choàng đen kịch không nhìn thấy dung mạo, nhưng điều đó chỉ càng tô điểm cho sự huyền bí của nàng mà thôi.

“Đó là…hư ảnh đó là…”
Ngay cả chúng nữ của Làng Nhất Thế và Côn Lôn Giới cũng lần đầu được chứng kiến cảnh tượng này.

Các nàng kiến thức không ít, từng nhìn thấy qua các tộc Thần Thú phi cầm như Thanh Loan, Chu Tước, Khổng Tức, Kim Ô thậm chí là cả Phượng Hoàng.

Nhưng nếu so sánh với hư ảnh đang ngự trị giữa đêm đen cùng biển sao chiếu rọi kia, đột ngột có cảm giác đó mới là tồn tại xứng danh vua của muôn cầm, ngay cả Phượng Hoàng ở trước mặt sinh vật đó cũng phải ảm đạm thất sắc.


Chúng nữ không hề biết Nữ Hoàng còn ẩn giấu thủ đoạn kinh khủng như vậy.

“Bất…Bất Tử Điểu!”
Phàm Chính run giọng kinh hô.

Thân là truyền nhân của người canh giữ thư viện và bảo khố Tiên Ma Cung, kiến thức mà Phàm Chính nhận được từ truyền thừa cực kỳ rộng rãi.

Liên tưởng đến hình tượng bên trong cổ tịch có ghi chép, giọng điệu già nua của ông ta tràn ngập sự khó tin.

Lời của Phàm Chính như một hòn đá làm gợn lên sóng lớn ngập trời, vô số cường giả có kiến thức vừa rồi chỉ dám suy đoán thì nay đã có được sự khẳng định.

“Cái này…Bất Tử Điểu…vì sao vẫn còn tồn tại trên thế gian?”
“Không thể nào, đó là Bất Tử Điểu sao?”
“Mệnh danh là tồn tại sở hữu ngọn lửa sinh mệnh mạnh mẽ hơn cả Niết Bàn Thánh Hỏa của Hỏa Phượng Hoàng, lại có tính hủy diệt dữ dội hơn!”
“Bất Tử Thánh Hỏa!”
“Hít…Tiên Ma Cung sao lại có nội tình khủng bố như vậy? tọa kỵ là Ma Thú Cùng Kỳ thì cũng thôi, hiện tại ngay cả Tiên Ma Công Chúa cũng sở hữu huyết mạch Bất Tử Điểu!”
“Dù là Yêu Các thuộc Tiên Ma Cung năm đó cũng không thịnh vượng đến như vậy!”
Toàn trường vang lên thanh âm nghị luận ầm ĩ, đưa mắt nhìn về hư ảnh ngự trị sau lưng Nữ Hoàng, không ngừng cảm thán.

Trước đó khi chưa thể hiện ra huyết mạch Bất Tử Điểu, Nữ Hoàng đã là nhân vật khủng bố có thể đè Nguyên Lão của Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện ra đánh.

Hiện tại toàn trường phát hiện nàng vậy mà còn che giấu ác chủ bài, ngay cả Bất Tử Thánh Hỏa cũng chưa vận dụng, làm sao có thể không kinh hãi?
Chẳng trách, chẳng trách dù rơi vào Thời Không Lĩnh Vực của Tru Tiên Điện Chủ, Nữ Hoàng vẫn chẳng ảnh hưởng gì.

Mặc dù toàn thân đứng im bất động, nhưng chỉ cần dùng một ý niệm…Bất Tử Điểu sẽ hộ thể chủ nhân, dưới Bất Tử Thánh Hỏa và Lực Đẩy Lĩnh Vực vây quanh, Tru Tiên Điện Chủ muốn dựa vào một kích toàn lực của mình lấy mạng Nữ Hoàng là phi thực tế.

Nhìn trạng thái hiện tại của Nữ Hoàng, Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ:
“Hiện tại e rằng là ta cũng chưa chắc dễ dàng chiến thắng nàng!”
Trước khi xuất phát đi Bạo Loạn Luân Hồi Vực, hắn đã đem huyết mạch Bất Tử Điểu giao cho Nữ Hoàng phòng thân, đề phòng trường hợp cấp bách.

Không

ngờ Nữ Hoàng đã sớm luyện hóa, hơn nữa còn chưa có cơ hội thể hiện, lúc này khi bị địch nhân cường đại tập kích bất ngờ mới triển lộ ác chủ bài.

Nhìn bộ dạng cao quý bất phàm của Bất Tử Điểu, trong lòng hắn có chút kích động nghĩ:
“Vua của muôn cầm rất xứng với nàng a!”
Nói xong, lại tự sướng vuốt cằm cười hắc hắc: “Nhưng cũng xứng với ta!”
Bất quá rất nhanh Lạc Nam đã lấy lại tỉnh táo, biết đây không phải thời khắc tự sướng, ngược lại phẫn nộ rống to lên:
“Toàn bộ vũ trụ hãy nhìn đi, đây chính là bộ mặt thật của Săn Ma Điện, bọn hắn cấu kết với Tru Tiên Điện giữa thanh thiên bạch nhật, Ngũ Nguyên Lão ra lệnh cho năm tên tù nhân muốn giết ta thì cũng thôi, lúc này lại để hai tên cầm đầu Tru Tiên Điện ngang nhiên giết vào Tiên Giới, chuyện rõ rành rành như ban ngày!”
“Bọn hắn hoành hành bá đạo như vậy, chẳng phải muốn giết ai thì giết hay sao?”
Lạc Nam dồn cả Hồn Lực và sóng xung kích vào trong âm thanh, tiếng rống vang vọng giữa mênh mông tinh không, ngay cả những người đang ở rất xa chưa đến quan chiến cũng mơ hồ nghe thấy.


Mà khi tiếng rống vừa dứt, rất nhiều cường giả của Tiên giới đồng loạt biến sắc.

Đúng vậy, chưa nói đến ân oán của Lạc Nam và Săn Ma Điện hay Tru Tiên Điện, thì việc hai nhân vật đứng đầu Tru Tiên Điện có thể thản nhiên giết vào Tiên Giới như thế quả thật là một sự sỉ nhục.

Bọn hắn tự nghĩ, nếu đối tượng mà Phó Điện Chủ và Điện Chủ của Tru Tiên Điện vừa rồi nhắm vào không phải Lạc Nam và Nữ Hoàng mà là bất kỳ ai trong số bọn hắn thì sao?
Liệu chẳng phải bọn hắn sẽ chết thảm?
Nghĩ đến đây, rất nhiều cường giả ý thức được tầm quan trọng của sự việc, dần dần dùng ánh mắt nghiền ngẫm và tức giận nhìn Tru Tiên Điện cùng Săn Ma Điện, bắt đầu suy nghĩ về lời nói của Lạc Nam.

“Không được nói bậy!” Ngũ Nguyên Lão sắc mặt đại biến, vội vàng quát lớn:
“Chỉ tại tiểu tử ngươi muốn xen vào Săn Ma Điện thanh tẩy Tiên Ma Cung nên lão phu ra lệnh đám tù nhân cầm chân ngươi mà thôi, bên ngươi đã có ai chết chưa mà lại nói là giết?”
“Hừ, lời giải thích này của ngươi để trẻ con ba tuổi nghe đi!” Lạc Nam cười lạnh lùng:
“Sát khí của ngươi vừa rồi biểu hiện khi nhắm vào ta ai mà không thấy?”
“Côn Lôn Thiếu Chủ nói rất đúng, lần này quả thật là Ngũ Nguyên Lão giận quá mất bình tĩnh nên làm ra hành vi sai lầm, hắn sẽ bị giam cầm 30 năm trách phạt!”
Đúng lúc này, một thanh âm trầm thấp uy nghiêm khác bất chợt vọng ra từ thương khung:
“Tru Vô Tà, Tru Vô Dạ…các ngươi nhân lúc bổn Điện Chủ bế quan đánh vào Tiên Giới, thật là gan to bằng trời, để mạng lại đi!”
Nói xong, một tên nam tử trung niên bề nghễ hiện ra giữa toàn trường cao giọng nói, chính là Săn Ma Điện Chủ.

Hắn vừa xuất hiện, đã hung hăng tung chưởng vào một phiến không gian.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô số mảnh vỡ không gian sụp đổ, trong đó cũng hiện ra hai thân ảnh khoác áo choàng không thấy rõ diện mạo.

Nhưng dựa vào những gì vừa diễn ra, không khó đoán được hai kẻ này là Phó Điện Chủ Tru Vô Tà và Điện Chủ Tru Vô Dạ của Tru Tiên Điện.

“Hừ, bằng vào một mình ngươi cũng muốn giết chúng ta?”
Tru Vô Tà nhìn Săn Ma Điện Chủ ra vẻ khinh thường.

“Nếu thêm bổn tọa thì sao?”
Lại có thanh âm mênh mông vô tận khác trấn nát thương khung, áo bào trắng tung bay, một tên nam tử đeo mặt nạ bạc đạp không mà xuống.

Phó Điện Chủ Săn Ma Điện.

Vừa mới ra mặt, Điện Chủ và Phó Điện Chủ của Săn Ma Điện đã mang theo cửu tầng Sát Vực, bá đạo đánh về Tru Vô Tà cùng Tru Vô Dạ.

Hiển nhiên đang cố gắng chứng minh cho Tiên giới thấy Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện không đội trời chung, vừa gặp mặt là chiến, trước đó chưa kịp ra mặt là do bọn hắn bận rộn bế quan mà thôi.

Hai bên giáp công, uy thế dữ dội, lực đẩy chấn ngược trở về, hung tợn liếc nhau.

“Liên thủ tiêu diệt Tiên Ma Cung là một chuyện, nhưng các ngươi đã sai khi động vào thành viên của Tiên Giới, hành vi như vậy bọn ta không thể trơ mắt nhìn!” Săn Ma Điện Chủ cùng Phó Điện Chủ nghĩa khí lẫm nhiên nói.

“HAHAHA!” Tru Vô Dạ lại ngửa đầu cười lớn:
“Nếu là bản thể của hai ngươi đích thân đến, có thể sẽ giữ chân được bọn ta, đáng tiếc hai ngươi chỉ điều động phân thân!”
“Bản thể của các ngươi vẫn còn tọa trấn ở tổng bộ Săn Ma Điện, sợ Tuế Nguyệt Nữ Đế bất ngờ tập kích chứ gì?” Tru Vô Tà lời nói tràn ngập sự chế nhạo.

“Ngươi…” Phó Điện và Điện Chủ Săn Ma Điện biểu lộ giận dữ.

Toàn trường giật mình, thì ra là như vậy…chẳng trách Săn Ma Điện không dám điều động toàn bộ lực lượng, nguyên nhân là do e ngại Tuế Nguyệt Nữ Đế.


Lạc Nam thấy bọn hắn kẻ xướng người họa, trong lòng âm thầm cười nhạo:
“Nhập vai rất giỏi a…”
“Không chơi với các ngươi nữa!”
Thấy dự định ban đầu đã bị phá hoại tanh bành, Tru Vô Tà cùng Tru Vô Dạ quyết định rút lui.

Tru Vô Tà xé rách không gian biến mất dạng.

Cùng lúc đó, Tru Vô Dạ lại truyền âm cho tất cả thành viên Tru Tiên Điện:
“Các ngươi mau thả lòng tinh thần!”
Cả đám vội vàng tuân theo.

Tru Vô Dạ xuất ra Pháp Bảo Không Gian muốn đem tất cả thu vào…
Lần lượt từng người biến mất, nhờ vậy đám Nguyên Lão như Âm Liệt, Hùng Lẫm hấp hối sắp chết cũng giữ được một mạng.

“Các ngươi dám đào tẩu?” Thấy cảnh tượng như vậy, Săn Ma Điện Chủ giả vờ nổi giận, thi triển lực lượng tấn công.

“Haha, muộn rồi!” Tru Vô Dạ trêu tức cười, lại đem Tam Trưởng Lão La Cương thu vào.

Đến lượt Nhị Trưởng Lão Ngọc La Yên…
Ngọc La Yên quả thật biến tại chỗ.

Nhưng sắc mặt Tru Vô Dạ lại đại biến, bởi vì nàng không phải tiến vào Pháp Bảo của hắn.

“Kẻ nào vừa cướp người của ta?” Tru Vô Dạ ngửa đầu gầm lên như dã thú đang cuồng nộ.

Tà Âm là nội tình của Tru Tiên Điện, bị cướp mất ngay trước mặt hắn sao có thể không phát điên?
Bất quá khi hắn muốn truy xét đến cùng, công kích của Săn Ma Điện Chủ đã ầm ầm giáng xuống.

Tự biết không thể tiếp tục kéo dài, Tru Vô Dạ chỉ đành phẫn nộ xé rách không gian trốn đi.

ẦM ẦM ẦM…
Thông Đạo liên thông Tiên Ma hai giới cũng nhanh chóng sụp đổ.

“Hừ, xem như các ngươi gặp may!”
Phân thân của Phó Điện Chủ và Điện Chủ Săn Ma Điện giận dữ hừ lạnh một tiếng.

Toàn trường hai mặt nhìn nhau, mọi thứ diễn biến thay đổi liên tục khiến mạch suy nghĩ của bọn hắn có phần theo không kịp.

Bất quá vừa rồi Tru Vô Dạ vì sao phẫn nộ như vậy? hình như có ai đó bắt cóc người của hắn?
Cả đám lắc đầu, có trời mới biết.

Không có ai chú ý rằng, Lạc Nam vừa trở về Bá Vũ Điện, khóe miệng bí ẩn nở nụ cười.

Ngũ Sắc Giới trong tay lấp lóe.


Chúc ae tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện