Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1598: Giải Tán


trước sau


“Hừ, để Tru Tiên Điện rút lui khỏi Ma Giới một cách đơn giản như vậy, các ngươi không cảm thấy xấu hổ?”
Nhìn hai tên đứng đầu Săn Ma Điện, Lăng Ba Nữ Đế lạnh lùng chất vấn.

Tru Vô Tà và Tru Vô Dạ ngang nhiên giết vào Tiên Giới, kết quả không thành công rồi phủi tay rời đi, ngay cả một chút vết xướt cũng không có, bất kỳ thành viên nào của Tiên Giới cũng có quyền chất vấn Săn Ma Điện vô trách nhiệm.

Mà dường như đã dự đoán được từ trước sẽ có người sẽ bất mãn, Săn Ma Điện Chủ thản nhiên đáp:
“Đây chính là hậu quả mà Tuế Nguyệt Nữ Đế gây nên, sự tồn tại của nàng uy hiếp đến Săn Ma Điện chúng ta, khiến Săn Ma Điện không thể tự do hành động, hậu quả các ngươi đã thấy rồi đó!”
“Điện Chủ nói rất đúng!” Phó Điện Chủ cười lạnh nói: “Nếu muốn Săn Ma Điện có thể cường thế đồ diệt Ma Tu, toàn bộ Tiên Giới phải chung tay trợ giúp chúng ta diệt Tuế Nguyệt Cung!”
Diệt Tuế Nguyệt Cung?
Đám người giả vờ không nghe thấy, các ngươi cũng dám nói.

Danh xưng đệ nhất cường giả đương thời không phải nói chơi, nếu Tuế Nguyệt Cung dễ diệt như vậy…các tộc Thần Thú đã sớm ra tay, cần đến các ngươi mở miệng?
Bất quá Săn Ma Điện Chủ lấy Tuế Nguyệt Nữ Đế ra làm cái cớ ngụy biện, toàn trường cũng không tiện nói thêm cái gì.

GÁY!
Mà lúc này, một tiếng gáy xuyên thấu vân tiêu truyền thẳng vào tai từng người, hư ảnh Bất Tử Điểu hoành không mà lên.

Thân ảnh Nữ Hoàng biến mất tại chỗ, một lần nữa xuất hiện…nàng đã mang theo cuồn cuộn Bất Tử Thánh Hỏa tiếp cận Săn Ma Điện Chủ.

Mắt đẹp tràn đầy uy nghiêm, Nữ Hoàng một tay tung chưởng:
“Bất Tử Bạo Loạn Ấn!”
Bên trong lòng bàn tay, vô cùng vô tận Bất Tử Thánh Hỏa đang ầm ầm dung hợp cùng các luồng lực đẩy, dồn nén thành một kiện đại ấn với sức tàn phá khủng khiếp.

Ánh mắt Săn Ma Điện Chủ co rút lại, từ bên trong Vũ Kỹ của Nữ Hoàng cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.

Bất Tử Ấn vốn là một trong những Vũ Kỹ hàng đầu của Bất Tử Điểu với khả năng dồn nén Bất Tử Thánh Hỏa thành một kiện Đại Ấn, mang theo uy thế diệt thế gian hết thảy địch.

Nhưng khi lọt vào tay Nữ Hoàng, kết hợp thêm khả năng thao túng lực đẩy của nàng đã tạo nên Bất Tử Bạo Loạn Ấn, mạnh hơn Bất Tử Ấn nguyên bản không biết bao nhiêu lần.

Đối diện với Vũ Kỹ mang tính hủy diệt, dù là bản thể của Săn Ma Điện Chủ cũng không dám xem thường, huống hồ gì ở đây chỉ có một phân thân?
“Không Gian Trọng Trường!”
Nghiêm nghị quát to, ánh mắt Săn Ma Điện Chủ khóa chặt Nữ Hoàng.

Trong khoảnh khắc, nàng chỉ cảm thấy như có hàng vạn ngọn núi đè nén lên toàn bộ thân thể mình, Săn Ma Điện Chủ đã thao túng trọng lực đem tốc độ của Nữ Hoàng hạ xuống đến mức thấp nhất.

“Gia Tốc Thời Gian!”
Săn Ma Điện Chủ cười lạnh một tiếng, Thời Gian chi lực gia trì quanh thân khiến tốc độ của hắn gia tăng dữ dội.


Nhẹ nhõm lách sang một bên né đi Bất Tử Bạo Loạn Ấn trong tay nàng, hư ảnh một thanh Chiến Phủ cự đại xuất hiện trong tay, hung hăng bổ xuống đầu Nữ Hoàng.

Đế Binh của Săn Ma Điện Chủ - Hàng Ma Phủ.

Bất quá đây chỉ là hư ảnh, Hàng Ma Phủ thật sự còn ở Săn Ma Điện.

Tuy nhiên dù là như vậy, nếu ăn trọn một búa này, dù là Thiên Đế cũng phải tử vong.

Nào ngờ trong thời khắc mấu chốt, khóe miệng Nữ Hoàng chậm rãi nhếch lên:
“Bất Tử Thánh Hỏa Dực!”
HỪNG HỰC…
Bất Tử Thánh Hỏa bùng nổ từ phía sau, hình thành một đôi cánh lớn như có thể che thiên phủ địa, hướng về Hàng Ma Phủ cuồn cuộn thiêu đốt.

ẦM!
Song phương va chạm, hư ảnh Hàng Ma Phủ run lên kịch liệt, Bất Tử Thánh Hỏa đang thể hiện nó là ngọn lửa mạnh nhất bên trong các tộc Thần Thú, dữ dội bao phủ cả Săn Ma Điện Chủ.

“Đồ Ma Chỉ!”
Săn Ma Phó Điện Chủ đột ngột ra tay, đầu ngón tay ngưng tụ cuồn cuộn Thiên Đế Lực, hòa quyện cùng hai loại Vực cửu tầng, có thể xuyên thấu không gian.

XOẸT…
Cưỡng ép xuyên qua Lĩnh Vực Lực Đẩy, uy lực của Đồ Ma Chỉ suy giảm liên tục, nhưng vẫn thành công xâm nhập, xuyên thủng bả vai Nữ Hoàng.

Vài giọt máu tươi bắn ra, nhưng trong ánh mắt kinh ngạc của toàn trường, Bất Tử Thánh Hỏa nhanh chóng phủ lấy vết thương, mang theo sinh mệnh lực khổng lồ.

Chỉ nháy mắt, lỗ thủng trên bả vai Nữ Hoàng toàn diện khép lại, lộ ra một chút da thịt trắng nõn nà như ngọc, không chút tỳ vết.

“Hít…”
Không ít người hít một ngụm khí lạnh, quả nhiên là ngọn lửa bất tử chân chính, khả năng hồi phục thương tật cho chủ nhân thật sự là quá khủng bố, Niết Bàn Thánh Hỏa của Hỏa Phượng Tộc chẳng thể sánh kịp.

RỐNG!
Thấy chủ nhân bị tập kích, Cùng Kỳ ngửa đầu rống giận, lệ khí nặng nề, cánh thịt đập mạnh, Huyết Ma Đế Lực như phong bạo hình thành, sát cơ hóa thành thực chất lao đến Săn Ma Phó Điện Chủ.

“Súc sinh mau cút!”
Săn Ma Phó Điện Chủ duỗi ra một chân, sức mạnh của một vị Thiên Thể Đế có thể giẫm đạp cả không gian, hòa cùng các Tầng Vực đạp thẳng xuống đầu Cùng Kỳ.

ĐÙNG!
Như sao băng oanh tạc, Cùng Kỳ bị đạp bay, thân thể khổng lồ nghiền nát cả một khối thiên thạch đang lơ lửng.


Mặc dù Ma Thú Thượng Cổ cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đứng trước phân thân của một trong những cường giả hàng đầu của Tiên Giới, Cùng Kỳ khó có thể là đối thủ.

Ở phía bên kia, Bất Tử Thánh Hỏa thiêu đốt tan chảy cả Không Gian Trọng Trường, Nữ Hoàng khôi phục sự linh hoạt, ánh mắt xinh đẹp lấp lóe.

Nàng biết nếu tung hết các con bài, bao gồm Công Pháp, Vũ Kỹ, Thần Thông từ truyền thừa của Bất Tử Điểu…nàng có thể tiêu diệt cả phân thân của Săn Ma Điện Chủ.

Nhưng tiền đề là phân thân của Săn Ma Điện Chủ quyết tâm tử chiến đến cùng với nàng, một khi hắn đã muốn bỏ chạy, với sự tinh thông Thời Gian và Không Gian đến mức tối cao của hắn, nàng rất khó có thể truy sát.

“Hừ, xem như lần này các ngươi gặp may!”
Quả nhiên đúng như dự kiến, Săn Ma Điện Chủ đã nhận ra thực lực của Nữ Hoàng không phải phân thân của mình có thể tiêu diệt, quyết định rút lui.

Kế hoạch lần này xem như thất bại nặng nề, Săn Ma Điện còn tổn thất một vị Nguyên Lão, Trưởng Lão và hàng loạt Chấp Pháp.

Tất cả là do thực lực của dư nghiệt Tiên Ma Cung đã vượt quá dự kiến của Săn Ma Điện, thậm chí vượt quá dự kiến của toàn bộ vũ trụ.

Ai có thể nghĩ đến Ma Thú tưởng như đã tuyệt tích từ lâu như Cùng Kỳ lại còn xuất hiện?
Ai có thể nghĩ đến Bất Tử Điểu huyết mạch vẫn tồn tại trên thế gian này?
Lại thêm tên khốn kiếp Côn Lôn Thiếu Chủ xen vào quấy rối.

Nghĩ đến đây, Săn Ma Điện Chủ híp mắt liếc nhìn Lạc Nam, ẩn sâu bên trong là sát cơ đang mãnh liệt che giấu.

Theo suy nghĩ của hắn, mấu chốt là do tên khốn kiếp này.

Nếu hắn không đột nhiên xen vào, với lực lượng mà Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện điều động lần này hoàn toàn có khả năng quét sạch dư nghiệt của Tiên Ma Cung mặc cho Nữ Hoàng mạnh đến đâu đi chăng nữa.

Càng nghĩ càng căm hận Lạc Nam, Săn Ma Điện Chủ cố gắng nhẫn nhịn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
“Tất cả trở về!”
Ngũ Nguyên Lão đám người còn sống ảm đạm cúi thấp đầu, đây có lẽ là nhục nhã lớn nhất cả đời của bọn hắn.

“Hừ!”
Hai tiếng hừ lạnh cùng lúc vang lên, thân ảnh Tam Nguyên Lão và Hoa Phá Vân hiện ra.

Toàn thân hai người đầy máu, nhưng nếu để ý kỹ một chút…sẽ dễ dàng nhận ra khí tức của Hoa Phá Vân suy yếu hơn Tam Nguyên Lão không ít phần.

Hiển nhiên vừa mới đột phá Thiên Đế chưa lâu, lại vừa sử dụng cung trở lại…Hoa Phá Vân còn kém một bậc so với lão quái vật với kinh nghiệm chiến đấu đầy mình như Tam Nguyên Lão.


Nếu trận chiến vẫn tiếp tục kéo dài đến cùng, người ngã xuống chắc chắn là Hoa Phá Vân…còn Tam Nguyên Lão tuy còn sống cũng sẽ hấp hối.

Lực lượng bao trùm các thành viên còn sót lại, Săn Ma Điện Chủ xé rách không gian, muốn mang theo tất cả trở về.

Hắn đã nhận ra muốn diệt đi dư nghiệt Tiên Ma Cung đã không còn đơn giản như suy nghĩ của hắn, một trận chiến khó thể làm nên đại sự, phải có kế hoạch tác chiến lâu dài…
Ít nhất trước khi có thể khiến Tuế Nguyệt ngã xuống, Săn Ma

Điện thật sự bị gò bó chân tay.

Bất quá ngay lúc này, Lạc Nam cười hì hì nói:
“Bổn thiếu chủ tích lũy được không ít Săn Ma Điểm rồi, có cơ hội sẽ đi bảo khố của Săn Ma Điện tham quan một chuyến!”
“Phốc!” Săn Ma Điện Chủ xém chút thổ huyết.

Phó Điện Chủ, Tam Nguyên Lão đám người cũng dùng ánh mắt như hận không thể ăn tươi nuốt sống Lạc Nam.

Toàn trường khóe miệng co giật, con hàng này đường đường chính chính quấy rối kế hoạch tàn dư Tiên Ma Cung của người ta, lúc này còn muốn đến nhà người ta nhận thưởng, chẳng trách sắc mặt đám người Săn Ma Điện như ăn phải con ruồi như vậy.

“Bổn Điện Chủ mỏi mắt mong chờ!”
Nghiến răng nghiến lợi bỏ lại một tiếng, Săn Ma Điện Chủ rốt cuộc mang theo toàn quân rút lui, như bóc hơi giữa không gian vô tận.

“Khanh khách!” Nữ Hoàng cười đến run rẩy cả người như ma nữ, ra vẻ hứng thú nhìn Lạc Nam nói:
“Nếu không phải bổn tọa đã có Văn Lang là đệ tử, có lẽ bổn tọa sẽ cân nhắc thu nhận tiểu tử thú vị như ngươi!”
“Haha!” Lạc Nam bĩu môi hồi đáp:
“Ta còn chưa biết hình dạng của ngươi, chẳng may ngươi là lão thái bà già nua xấu xí thì thiệt thòi lớn!”
“Xú tiểu tử, bổn tọa là tuyệt sắc mỹ nhân!” Nữ Hoàng liếc xéo hắn.

“Mỹ nhân? Có đẹp bằng sư phụ ta không?” Lạc Nam nhân cơ hội vuốt mông ngựa:
“Sư phụ ta chính là Côn Lôn Nữ Hoàng, mỹ nữ nổi danh cấp vũ trụ, nhăn mày một cái khiến ngàn vạn nam nhân đau lòng, mỉm cười một cái sẽ khiến tất cả nữ nhân ghen tị, bước chân vào vườn hoa lập tức khiến bách hoa tự ti mặc cảm, ảm đạm cúi đầu, còn nữa…”
“Đủ!” Nữ Hoàng sẳng giọng gắt một tiếng, chứng kiến ánh mắt quỷ dị của Thường Nga chúng nữ đang nhìn lấy mình, nàng chỉ cảm thấy gò má nóng bỏng, xấu hổ hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.

Tên khốn kiếp này rõ ràng là muốn nhân cơ hội trêu chọc chính mình.

“Loại nam nhân miệng lưỡi dẻo quẹo như ngươi không phải vật tốt lành gì, lần này nể mặt ngươi vô tình giúp đỡ bổn tọa nên tạm bỏ qua!” Nữ Hoàng hừ hừ nói:
“Nếu có lần sau sẽ rút lấy đầu lưỡi, cắt đứt của quý để ngươi không thể gieo tai họa cho nữ nhân!”
Lạc Nam nhảy dựng, vô thức dùng tay che hạ bộ.

“Khanh khách!” Chúng nữ đứng sau lưng hắn cố gắng nén cười, Tứ Đại Cung Nữ đã sớm bờ vai run rẩy.

“Chúng ta đi!” Nữ Hoàng chậm rãi ngồi lên lưng Cùng Kỳ hạ lệnh.

Phàm Chính, Hoa Phá Vân, Lãnh Nguyệt Tâm, Lãnh Vận Du, Ỷ Vân…những người lấy thân phận Tiên Ma Cung nhanh chóng tụ hợp phía sau nàng, tiến vào bên trong Truyền Tống Trận.

Không ít người vẫn đang quan chiến nhìn chằm chằm vào Truyền Tống Trận, hận không thể biết đầu ra bên kia đang ở nơi đâu, đó chắc chắn là căn cứ bí mật của Tiên Ma Cung.

Nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có ai dám tiến vào.


Truyền Tống Trận được bố trí nhanh chóng như vậy chắc chắn là thủ pháp của một vị Thiên Trận Đế, một khi kẻ địch tiến vào trong đó…vị Thiên Trận Đế kia chỉ cần dùng một ý niệm là có thể khiến trận pháp sụp đổ, nhấn chìm ngươi trong không gian loạn lưu vô tận.

Cho nên toàn trường chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiên Ma Cung rời đi, sau đó Trận Pháp chậm rãi tiêu tán giữa thiên địa…
“Phe cánh Tiên Ma Cung vẫn còn một vị Thiên Trận Đế chưa xuất thủ, nội tình thật khủng bố a…”
Không ít cường giả, thám tử của các phương thế lực âm thầm suy nghĩ, biểu lộ ngưng trọng.

Tin tức về trận đại chiến hôm nay chắc chắn sẽ lấy tốc độ chóng mặt truyền khắp vũ trụ, cái tên Tiên Ma Cung tưởng chừng đã chìm vào dòng chảy lịch sử một lần nữa lóe sáng rực rỡ như trăng rằm giữa đêm đen…đứng trên đỉnh thiên hạ mặc cho bách tộc trở nên hùng mạnh sau khi Địa Ngục Môn tiêu thất.

NGAO! NGAO! NGAO!!
Từng tiếng rồng ngâm đánh thức mọi người khỏi mạch suy nghĩ.

Chỉ thấy chín con Kim Cương Thiên Long đã trở về lôi kéo Bá Vũ Điện cường hoành rời đi.

Hiển nhiên không còn náo nhiệt, Lạc Nam cũng chẳng có lý do gì để ở lại.

Các phương thế lực giật mình, từng đôi mắt nhanh chóng trở nên ngưng trọng.

Bọn hắn mãi mê nghĩ về sự cường đại của Tiên Ma Cung mà quên mất có một thế lực cũng đang phát triển như diều gặp gió, sự cường thế và bá đạo đủ để thay đổi chiến cuộc của các thế lực cự đầu.

Côn Lôn Đế Thiên!
Từng là thế lực bị xem thường với nội tình nông cạn thành lập hơn 8000 năm, Côn Lôn Đế Thiên giờ đây sở hữu lượng cường giả đỉnh cấp không thua kém bất kỳ Thế Lực có nội tình cổ lão nào.

Đặc biệt là người nam nhân kia…
Nếu nói Tiên Ma Cung và Côn Lôn Đế Thiên như trăng rằm giữa đêm đen, thì Côn Lôn Thiếu Chủ Lạc Nam là một ngôi sao chói riêng biệt, mặc cho hai vầng mặt trăng cũng không thể làm lu mờ hắn.

Liên tưởng đến ngày đó ở Thiếu Đế Chi Chiến, rất nhiều Đế Tử, Đế Nữ trong cùng thế hệ với Lạc Nam hiện tại đã không đủ tư cách sóng vai cùng hắn.

Bọn hắn vẫn chỉ được xem là tiểu bối, còn Lạc Nam đã có thể bình khởi bình tọa cùng những chí cường giả đứng trên đỉnh.

Những nhân vật như Quỷ Đỏ, Lâm Tích, Hắc Y Nhân, Bạch Y Nhân…hành tung lại thần bí, quỷ dị vô cùng…hoàn toàn không nghe nói đến các chiến tích lẫy lừng của bọn hắn như Lạc Nam.

Đặc biệt là Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân, dường như đã bóc hơi giữa trời đất mặc cho có không ít thế lực vẫn đang tìm kiếm, muốn chiêu mộ bọn hắn gia nhập.

Ngay cả những cường giả từ Địa Ngục Môn trở về, liên tưởng đến các thiên tài đỉnh cấp mà mình từng nhận thức trong quá khứ, cũng chẳng có kẻ nào đủ tầm so sánh với Lạc Nam.

Nếu Lạc Nam có thể đánh hạ Văn Lang của Ma Giới, e rằng danh xưng Vạn Cổ Yêu Nghiệt sẽ ra đời.

Thiên Phật Đế chắp tay trước ngực, chân mày nhíu lại đầy vẻ suy tư: “Nếu như Phật Tử được tuyển chọn ở thế hệ này không thể sánh bằng Lạc Nam, tương lai Tây Phương Giáo sẽ ảm đạm thất sắc trước mặt Côn Lôn Giới!”
“Chỉ là để tìm ra một kẻ có thể sánh ngang với hắn…thật sự có sao?”
Trong lúc nhất thời, không ít lão quái vật đưa mắt nhìn nhau, từng đôi mắt đục ngầu trở nên phức tạp:
“Thế sự vô thường…vũ trụ này sẽ nghênh đón một thời đại mới chăng?”
“Là phúc…hay họa?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện