“Ý các hạ là sao?”
Lạc Nam nghe Săn Ma Phó Điện Chủ chất vấn, nhíu mày nghi hoặc hỏi.
“Hừ, ngươi đừng tưởng chúng ta không nhận ra ý đồ!” Săn Ma Phó Điện Chủ lửa giận bừng bừng nói:
“Vì sao trùng hợp Văn Lang lại xuất hiện ở Săn Ma Điện ngay lúc ngươi có mặt? lần trước ngươi cũng là kẻ ra tay xen vào việc chúng ta muốn diệt trừ Tiên Ma Cung!”
“Mau nói đi! ngươi và Tiên Ma Cung có phải đã sớm cấu kết làm bậy?”
Đám người giật mình, lời của Phó Điện Chủ không phải không có đạo lý, ánh mắt cả đám khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Nam.
Một lần có thể xem là trùng hợp, nhưng hai lần thì rất khó nói…
Vì sao mỗi khi có dư nghiệt Tiên Ma Cung là lại có mặt Lạc Nam tham gia náo nhiệt?
“Ăn có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy!” Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, cười lạnh nói:
“Bổn Thiếu Chủ chính là đệ tử của Côn Lôn Nữ Hoàng, phụ thuộc có Quảng Hàn Cung, Phiêu Miểu Tiên Cung, Làng Nhất Thế…ngay cả Tuế Nguyệt Cung, Phượng Hoàng Tộc và Thiên Hồ Tộc đều cùng ta có quan hệ!”
“Địa vị của ta đã thuộc hàng đầu vũ trụ, vì sao còn phải cấu kết với Tiên Ma Cung? Cấu kết với bọn hắn có lợi ích gì?”
Sắc mặt toàn trường lập tức ngưng trọng.
Không kể ra thì thôi, một khi liệt kê…thân phận của Lạc Nam quả thật cao đến dọa người.
Tuy nói Văn Lang được xem là yêu nghiệt có thể sánh vai với Lạc Nam, nhưng lực lượng của Tiên Ma Cung hiện tại chắc chắn không bằng cổ lực lượng khổng lồ sau lưng Lạc Nam được.
Hắn quả thật không có động cơ để cùng Tiên Ma Cung cấu kết làm bậy.
Ngay cả Săn Ma Phó Điện Chủ cũng há mồm, muốn phản bác nhưng lại không tìm ra lý do thích hợp, bèn thẹn quá hóa giận hỏi:
“Thế tại sao ngươi và Văn Lang cùng lúc xuất hiện?”
“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?” Lạc Nam ra vẻ xem thường nhìn sang Nhị Nguyên Lão nói:
“Từ khi ta tiến vào Săn Ma Điện, nữ nhân này luôn giám sát nhất cử nhất động của ta, nếu Văn Lang đi cùng ta chẳng lẽ thoát khỏi cảm ứng của nàng?”
Chư vị cao tầng Săn Ma Điện đồng loạt nhìn sang Nhị Nguyên Lão.
“Quả thật ta luôn giám sát hắn không rời nửa bước!” Nhị Nguyên Lão không chút do dự hồi đáp.
Trong lòng nàng lại khó tránh khỏi hơi nghi hoặc, bởi vì nàng có rời khỏi Lạc Nam một khoảng thời gian rất ngắn để hắn đổi lấy Giới Linh của Hải Vực Tinh.
Nhưng dù rời khỏi bên cạnh Lạc Nam, nàng vẫn canh giữ bên ngoài lối ra của Bảo Khố, nếu Văn Lang từ trong đó tiến ra chắc chắn khó tránh khỏi cảm giác của nàng.
Vì vậy theo như Nhị Nguyên Lão, Lạc Nam và Văn Lang thật sự không có quan hệ.
Huống hồ trước đó bọn hắn biểu hiện quả thật không giống như đã từng nhận thức, chiến đấu sử dụng toàn lực, hận không thể triệt để hạ gục đối phương…chuyện này toàn trường đều chứng kiến.
Nhị Nguyên Lão đã chính miệng xác nhận, Phó Điện Chủ Săn Ma Điện sắc mặt khó coi lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ thật sự là trùng hợp?”
“Mau tiến hành sưu hồn tất cả những Chấp Pháp Săn Ma canh gác lãnh thổ trong ngày hôm nay, xem thử Văn Lang lẻn vào bằng cách nào!” Săn Ma Điện Chủ trầm giọng phân phó.
Lãnh thổ của Săn Ma Điện có Trận Pháp nghiêm ngặt bao vây, người bên trong muốn ra thì dễ, nhưng người lạ mặt muốn xâm nhập là rất khó.
Như Lạc Nam trực tiếp dùng Pháp Bảo cao cấp Bá Vũ Điện phá không tiến vào cũng gây nên náo động lớn, không thể che giấu động tĩnh được.
Trừ khi nội bộ Săn Ma Điện xuất hiện nội gián, thả lỏng Trận Pháp để Văn Lang đột nhập.
Mang lòng nghi ngờ, Săn Ma Điện Chủ quyết định sưu hồn, điều tra tất cả những người có khả năng phản bội.
Mà lúc này, Đại Nguyên Lão vẫn còn canh cánh trong lòng, không nguyện ý buông tha Lạc Nam, lạnh lùng hừ nói:
“Dù ngươi và Văn Lang không liên can, nhưng bởi vì cùng Săn Ma Điện có mâu thuẫn, ngươi đã cố tình đánh Văn Lang vào Bảo Khố để hắn cướp đoạt vật phẩm của chúng ta!”
“Buồn cười!” Lạc Nam cười gằn: “Là chính Điện Chủ của các ngươi cho phép ta và Văn Lang giao chiến, trước đó ta đã không định xen vào chuyện này!”
Ánh mắt cả đám nhất thời trở nên quái dị, nửa muốn nhìn biểu hiện trên mặt Điện Chủ, nửa lại không dám…
Quả thật khi đó Lạc Nam tuyên chiến Văn Lang, nhưng dưới sự can ngăn của đám Nguyên Lão, hắn đã muốn từ bỏ ý định.
Nào ngờ Điện Chủ tự cho rằng thông minh, muốn dùng Lạc Nam làm thực lực của Văn Lang suy yếu, cuối cùng ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc.
Tuy rất muốn chất vấn Điện Chủ, nhưng cả bọn lại không dám…
“Hừ!” Săn Ma Điện Chủ trong lòng cũng có chút chột dạ hừ một tiếng, hắn cũng không lường trước được mọi chuyện lại xảy ra theo hướng như vậy.
Lúc này biện minh cũng vô ích, chỉ có hành động thực tế mới có thể cứu vãn.
“Muốn biết Lạc Nam có ý đồ bất chính hay không, vậy để bổn tọa xem thử biểu hiện của hắn sau khi cùng Văn Lang tiến vào Bảo Khố là sẽ rõ!” Săn Ma Điện Chủ cười lạnh nói:
“Không loại trừ trường hợp ngươi nhân thời khắc hỗn loạn mà cướp đoạt vật phẩm trong Bảo Khố của chúng ta!”
“Ngậm máu phun người!” Lạc Nam nổi nóng:
“Uổng công cho Bổn Thiếu Chủ còn cố gắng ngăn cản Văn Lang cướp đoạt, bằng không chỉ sợ hắn đã rút sạch sẽ Bảo Khố của ngươi rồi!”
“Yên tâm, nếu như hiểu lầm…bổn Điện Chủ sẽ đích thân xin lỗi ngươi!” Săn Ma Điện Chủ cười lạnh.
Hắn không tin Lạc Nam thật sự có ý tốt như vậy, mâu thuẫn giữa đôi bên mặc dù không bạo phát nhưng trong lòng đều hiểu hận không thể lập tức giết đối phương.
Lạc Nam không nhân cơ hội Văn Lang làm loại chôm đồ đã không tệ, càng đừng nói có ý tốt bảo vệ Bảo Khố cho Săn Ma Điện.
“Điện Chủ nói không sai!” Đám người ánh mắt sáng lên:
“Chỉ cần thi triển Thần Thông, chắc chắn có thể khám phá chân tướng sự vật!”
“Khặc khặc, chính là như thế!” Săn Ma Điện Chủ khoái trá cười gằn.
Chỉ cần tìm ra cái cớ thích hợp tiêu diệt Lạc Nam, dù đánh đổi bao nhiêu tài sản cũng là có lời rồi.
Lạc Nam trong lòng trầm xuống, trực giác cho hắn dự càm không lành, Thần Thông mà Săn Ma Điện Chủ muốn sử dụng có tác dụng gì?
Không đợi lâu, Săn Ma Điện Chủ lập tức hành động, hai tay kết ấn:
“Thần Thông – Thời Gian Chiếu Rọi!”
Thời Gian Chi Lực tinh khiết đến cực hạn phản chiếu mà ra, bao phủ toàn bộ phạm vi bên trong Bảo Khố.
Theo sau đó, một hình chiếu hiện lên giữa tầm mắt mọi người như tấm gương.
Mà bên trong hình chiếu đó là cảnh tượng trong Bảo Khố bắt đầu quay ngược lại.
Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, Thần Thông này có tác dụng chẳng khác nào Chiếu Ảnh Kính của hắn, có thể giúp người khác xem lại cảnh tượng trong quá khứ.
Nếu tiếp tục như vậy, e rằng cảnh tượng hắn và Văn Lang liên thủ cướp đoạt bảo khố Săn Ma Điện sẽ hiện ra, đến lúc đó thật sự hết đường chối cãi.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lạc Nam lóe lên một tia điên cuồng, dự định lấy ra Quyển Trục…dùng Chú Thuật, chấp nhận tiêu hao lượng lớn tuổi thọ để vô hiệu hóa Thời Gian Chiếu Rọi vĩnh viễn.
Chỉ có cách như vậy mới ngăn cản được Săn Ma Điện điều tra.
Tuy nhiên một khi làm như thế, sợ rằng Lạc Nam sẽ lập tức biến thành một ông lão.
Bởi vì để vô hiệu vĩnh viễn một môn Thần Thông, cái giá phản phệ của Chú Thuật chắc chắn cực kỳ khổng lồ.
Bất quá đã đến nước này, không thể không liều mạng.
Ý niệm vừa động, Quyển Trục đã nằm gọn trong lòng ngực, Lạc Nam cắn chặt răng.
Nhưng bất chợt, có lời nói trong veo thánh khiết chậm rãi vang lên:
“Thời Không Quỹ Tích – Ma Diệt!”
Tiếng nói vừa dứt, âm thanh “Răng Rắc” như thủy tinh vụn vỡ truyền vào tai từng người.
PHỐC!
Chỉ thấy hình chiếu do Săn Ma Điện Chủ triển khai ầm ầm sụp đổ, mà hắn cũng bị phản phệ phun ra một ngụm máu tươi.
Chưa dừng lại ở đó…
Một cổ Thời Không Chi Lực khủng bố càn quét mà xuống, đàn áp toàn bộ không gian bên trong Bảo Khố, cường thế thay đổi triệt để quy tắc của Thời Không…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từng phiến không gian vỡ vụn liên tục diễn ra, Thời Gian trở nên vặn vẹo hỗn loạn…
“Tuế Nguyệt Nữ Đế!” Săn Ma Điện Chủ khóe miệng đầy máu ngửa đầu gầm thét như dã thú bị thương:
“Xóa đi cả quỹ tích thời gian và không gian để ngăn cản bổn Điện Chủ điều tra chân tướng, ngươi thật là khinh người quá đáng!”
Toàn trường sắc mặt đại biến, mà Lạc Nam toàn thân cũng run lên.
Ma diệt cả quỹ tích thời gian trong một phạm vi không gian nhất định.
Điều này đồng nghĩa với việc ở trong diện tích không gian của Bảo Khố,