“KENG, hoàn thành nhiệm vụ Tiên Ma Hy Vọng, chúc mừng ký chủ nhận được một gói quà Tiên Ma!”
Vừa mới chật vật đứng dậy sau khi chọc giận Tuế Nguyệt, bên tai Lạc Nam đã vang lên âm thanh cơ giới quen thuộc.
Hiển nhiên, việc tìm kiếm thành công tất cả truyền nhân Tiên Ma Cung cũng như thanh trừng tên phản đồ cuối cùng, nhiệm vụ mà Hệ Thống đưa ra đã hoàn thành trọn vẹn, phần thưởng rốt cuộc đã đến.
Lạc Nam kiểm tra bên trong Không Gian Hệ Thống, chứng kiến một túi quà có hai màu đen trắng đan xen vào nhau, khí tức Tiên và Ma hoàn mỹ dung hợp, không biết bên trong cất giữ thứ gì.
Tuy trong lòng ngứa ngáy, Lạc Nam vẫn quyết định kiểm kê tài sản cướp được từ Săn Ma Điện trước.
Có niềm vui không thể không cùng mọi người chia sẽ…
Tiến vào sâu trong Bá Vũ Điện, hắn động lấy ý niệm.
Thoáng chốc, mấy nữ nhân Cửu Huân Dao, Xích Tà, Mộc Ái My, Mộc Linh Nhu, Đình Manh Manh…cùng mấy tiểu nha đầu Lạc Thiên Ý, Lạc Diệp, Ngân Nhi đồng thời xuất hiện trong Bá Vũ Điện.
Lạc Nam khóe miệng co quắp nhìn lấy cảnh tượng trước mặt.
Chỉ thấy Lạc Thiên Ý và Đình Manh Manh đang đè nhau vật lộn giữa mặt đất, chiến ý ngút trời, toàn thân bụi bặm.
Lần trước khi nghe Tiểu Thiên Ý ngày càng hiếu chiến, Lạc Nam đã đem Đình Manh Manh ra chơi với nàng, hy vọng Đình Manh Manh có thể trị được Tiểu Thiên Ý.
Nhưng nhìn cảnh tượng bây giờ, rõ ràng Tiểu Thiên Ý có thể vượt cấp chiến đấu với Đình Manh Manh, bất phân thắng bại.
Đình Manh Manh cũng rất biết nhường trẻ nhỏ, vậy mà thu liễm cơ thể trở về bộ dáng nữ hài la lỵ để vật nhau với Tiểu Thiên Ý.
Hoàn cảnh đột ngột thay đổi, hai tiểu nha đầu ngơ ngác nhìn lên, phát hiện Lạc Nam đang trừng mắt nhìn, bèn ngượng nghịu đứng dậy gãi đầu cười hì hì.
Lạc Nam dở khóc dở cười, Thủy Thuộc Tính cuồn cuộn tiến ra, rột rửa bụi bặm trên người hai tiểu yêu nữ.
“Xú nha đầu, tỷ tỷ của ngươi khi bé cũng đâu có nghịch giống như ngươi vậy?” Lạc Nam cốc yêu lên đầu Tiểu Thiên Ý một cái.
Nhớ lại Tiểu Kỳ Nam lúc nhỏ vô cùng hiếu thuận ngoan ngoãn, ra dáng tiểu thiếu nữ trang nhã dịu dàng, nào suốt ngày vận lộn như Tiểu Thiên Ý?
“Oa…đại tỷ…đại tỷ không đến thăm ta!” Tiểu Thiên Ý bất chợt òa khóc lên, hiển nhiên rất muốn gặp mặt tỷ tỷ Tiểu Kỳ Nam.
“Ngoan, tỷ tỷ ngươi đang đột phá Thiên Đế, khi xuất quan sẽ đến thăm ngươi!” Lạc Nam ôn nhu an ủi tiểu nữ nhi.
“Cái gì?”
Chúng nữ lắp bắp kinh hãi, hiển nhiên Tiểu Kỳ Nam tiến bộ nhanh chóng vượt xa tưởng tượng của các nàng, mới từng ấy tuổi đã sắp thành Thiên Đế.
“Không hổ là nữ nhi của đệ nhất yêu nghiệt, đệ tử của đệ nhất cường giả…” Cửu Huân Dao mắt đẹp lấp lóe, môi đỏ hé mở ca ngợi.
“Hừ, ta cũng sẽ không chịu thua tỷ tỷ đấy!” Tiểu Thiên Ý hai mắt hừng hừng chiến ý, hai tay chống nạnh tuyên bố nói.
“Xú nha đầu, khi nào không đóng bỉm với bú sữa nữa rồi tính!” Lạc Nam cười haha trêu chọc trong ánh mắt giận dỗi của nữ nhi.
“Được rồi, gọi chúng ta ra đây làm cái gì?” Cửu Huân Dao lườm hắn hỏi.
Mấy nữ nghe vậy cũng tò mò nhìn qua, hiển nhiên có chuyện quan trọng nên Lạc Nam mới triệu tập các nàng.
“Khanh khách, hắn muốn chúng ta hỗ trợ làm công!” Xích Tà cười quyến rũ nói, đầu lưỡi thơm tho liếm liếm khóe miệng:
“Lần này cũng kiếm kha khá…”
Nhập vai vũ khí chính của Văn Lang, Xích Tà đương nhiên biết rõ mọi chuyện.
“Xích Tà nói không sai, nhờ các nàng kiểm kê một số tài sản phi nghĩa!” Lạc Nam cười hắc hắc.
“Tài sản phi nghĩa?” Chúng nữ hai mặt nhìn nhau.
“Cướp từ Bảo Khố của Săn Ma Điện!” Lạc Nam đáp.
Mấy nữ hai mắt sáng lên, Mộc Ái My và Mộc Linh Nhu âm thầm chờ mong, hy vọng có loại thực vật quý hiếm nào đó.
Lạc Nam hào phóng phất tay, Ngũ Sắc Giới cùng Linh Giới Châu lơ lửng bay lên, phóng thích vô số kiện tài vật rơi xuống, nhìn hoa cả mắt.
Chỉ thoáng chốc, hai đống tài nguyên như núi hiện ra trước mắt.
Dù đã lường trước được tài nguyên của Săn Ma Điện chắc chắn không kém, nhưng khi nhìn thấy khối tài sản này, chúng nữ cũng phải hít sâu một ngụm lãnh khí.
Quá khủng bố, quá đa dạng, đủ loại vật phẩm không biết đường đâu mà lần.
Với kiến thức và tầm mắt của Cửu Huân Dao cũng vô thức hé mở môi đỏ, nhìn qua Lạc Nam đầy quái dị:
“Ngươi đem toàn bộ Bảo Khố của Săn Ma Điện vét sạch sao?”
“Hơn một phần ba thì phải…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.
Chúng nữ khóe miệng giật giật, Săn Ma Điện là thế lực cự đầu, tích trữ tài vật vô số năm lại bị ngươi chiếm mất một phần ba, còn biểu lộ bình thản như vậy?
Nếu để bọn hắn biết liệu có giận quá thổ huyết tại chỗ?
Lạc Nam nhún nhún vai, khối tài sản này tuy nhiều, nhưng cũng không quá chênh lệch so với tài sản của Hắc Ám Vĩnh Kiếp, chủ yếu là có những thứ quý giá hơn mà thôi.
“Được rồi, triển ngay và luôn!” Tiểu Ngân Nhi đã không thể kịp chờ đợi, lao vào đống hàng, chảy nước bọt ròng ròng kiểm kê tài sản.
Nói là kiểm kê, nha đầu này bắt chước thói ham ăn của Tiểu Hồng Nhi, chỉ chăm chăm nhắm vào tuyển chọn đám Pháp Bảo và Vũ Khí.
Mộc Ái My cùng Mộc Linh Nhu phụ trách phân loại các thực vật, thiên tài địa bảo.
Đình Manh Manh nỗ lực tìm kiếm mấy thứ có thể ăn ngon.
Lạc Nam thì nhắm vào những vật phẩm có trợ giúp lớn nhất cho hắn và chúng nữ.
Còn lại do Xích Tà và Cửu Huân Dao đảm nhận.
Thật ra vì thân mang Hệ Thống, tài sản của Săn Ma Điện tuy nhiều, nhưng để lọt vào mắt hắn thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Trong đó Giới Linh của Hải Vực Tinh và Chiến Cung Chi Kim là hai thứ mà Lạc Nam dùng Săn Ma Điểm để đổi lấy, tiêu hao 750 triệu Săn Ma Điểm.
Còn lại 117 triệu Săn Ma Điểm, hắn lại đổi thêm một loại nguyên liệu luyện khí quý hiếm cao cấp tên là Chân Không Thạch tiêu tốn 100 triệu Săn Ma Điểm.
Chân Không Thạch ở trong mắt người khác là nguyên liệu luyện khí, nhưng chỉ có Lạc Nam biết rằng nó cũng là nguyên liệu quan trọng để luyện nên Hư Vô Tổ Phù.
Nếu đã diễn kịch thì phải diễn cho tròn vai, Lạc Nam đã cất công tiến vào Bảo Khố thì phải tiêu sài Săn Ma Điểm, nếu không khó tránh khỏi người khác đem lòng nghi ngờ hắn có ý đồ khác.
Ngoài ba kiện đồ vật đã đổi được, Vẫn Thạch Khải Huyền Thổ đương nhiên khó thoát khỏi tầm ngắm của Lạc Nam, bị hắn thành công cướp đoạt.
Ngoài một Dị Thổ và một Dị Kim, trong Bảo Khố của Săn Ma Điện vẫn còn một loại Dị Hồn tương đối hữu dụng cũng không thoát khỏi số phận bị cướp đoạt.
Có hình dạng như một cái Bình Hồ Lô to lớn, trong suốt như pha lê, bên trong hồ lô lại chứa đựng vô số tia Hồn Lực tinh khiết.
Dị Hồn – Hồn Hồ Như Ý.
Nghe tên tương đối kỳ quái, lại có hình dạng khá giống một kiện Pháp Bảo, nhưng uy năng của nó tuyệt đối không thể xem thường, được Săn Ma Điện định giá 600 triệu Săn Ma Điểm.
Chỉ cần một ý niệm của chủ nhân, vô số tia Hồn Lực bên trong Bình Hồ Lô sẽ ngưng tụ theo ý chủ, dùng Hồn Lực tạo thành lá chắn, dùng Hồn Lực tạo thành Kiếm Hồn, dùng Hồn Lực tạo thành Đao Hồn…từ trong miệng Hồ Lô bắn ra, áp dụng vào chiến đấu.
Đương nhiên mức độ và sức mạnh của Hồn Hồ Như Ý sẽ phụ thuộc vào lực lượng của chủ nhân, Hồn Tu có tu vi càng cao sẽ có thể khiến nó càng trở nên mạnh mẽ.
“Thiếp xem như có Pháp Bảo chuyên dụng!” Hồn Nguyệt Ánh hiện ra cười nói, nàng cảm thấy rất thích Hồn Hồ Như Ý này.
Như cảm nhận được khí tức thân thiết, Hồn Hồ Như Ý chủ động bay xuống, cọ cọ thân Hồ Lô vào người Hồn Nguyệt Ánh, sau đó nịnh nọt bay quanh cơ thể nàng.
“Nàng thích là tốt rồi!” Lạc Nam cười hắc hắc.
Hồn Đỉnh xác thực có phần đơn điệu, chỉ Diệt Hồn Liên, Ôn Hồn Liên và Hồn Nguyệt Ánh hơi thua chị kém em, lúc này có thêm Hồn Hồ Như Ý xem như tạm được.
Một giới linh Trung Tiên Giới, hai loại Dị Thuộc Tính, một loại Dị Hồn, một nguyên liệu quan trọng để luyện Hư Vô Phù, thu hoạch đã tương đối phong phú rồi.
“A…môn Vũ Kỹ này rất thích hợp với Thục Phi các nàng!” Cửu Huân Dao hứng thú cầm lên một quyển trục.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện đây là một môn Vũ Kỹ có tên gọi Tam Hợp