Nghe lời đề nghị của giám khảo Trần Huyền, không chỉ riêng những người ngoài mà ngay cả tam nữ Tiêu Thanh Tuyền cũng đưa mắt nhìn qua.
Hiển nhiên các nàng cũng muốn xem thử phu quân của mình sẽ lấy gì để thoát khỏi cửa ải này, hay là dứt khoác nhận thua cho đơn giản.
Bởi vì rõ ràng hắn là một tên “không có hứng thú” với việc Luyện Đan, tam nữ cũng chẳng dám ôm hy vọng hắn sẽ thành công vượt qua thử thách.
Phải biết rằng có rất nhiều Luyện Đan Sư nổi danh đã bỏ cuộc, mà ngay cả Thiên Đan Đế tầm cỡ như Hoàng Đế của Đan Đế Quốc cũng bị loại bỏ ê chề.
Hắn có thể đi đến vòng thi này cũng nhờ hai vòng đấu đầu tiên chưa xoáy quá mức vào vấn đề chuyên môn của Luyện Đan Sư, nhưng ở vòng này thì khó mà tránh khỏi.
“Haha, một tên mãng phu thì làm gì biết sáng tạo hay nghiên cứu?” Dương Diệp cất tiếng cười lớn đầy chế nhạo.
Phải biết rằng hắn đường đường là Đan Tử của Đan Thần Tháp, nhưng vì tuổi tác còn rất trẻ nên cũng chẳng có bất kỳ bước đột phá nào trong công cuộc phát triển giới Luyện Đan.
Cũng may lần trước khi đối đầu, hắn học lõm được thủ pháp Luyện Đan với kích cỡ to lớn của Lạc Nam nên cũng miễn cưỡng thông qua vòng thi này.
Dương Diệp không tin một kẻ cách đây không lâu trình độ Luyện Đan vẫn sánh ngang với mình có thể làm nên chuyện, nhất là khi thủ pháp Luyện Đan siêu to đã bị mình cướp mất.
Lạc Nam chỉ cần không ngu xuẩn sẽ không lại lấy thủ pháp luyện đan đó ra biểu diễn.
“Hừ, tên này là tu sĩ yêu nghiệt, cũng không phải Luyện Đan Sư yêu nghiệt!” Đan Dĩnh lầm bầm nói:
“Ta mới không tin với những thành tựu kinh khủng như vậy, hắn vẫn còn có thời gian để học luyện đan!”
Hoàng Mộng Yến cười khổ nói: “Cho dù đúng như lời muội nói thì bên cạnh hắn đã có ba vị nữ Thiên Đan Đế xuất chúng, hắn cần gì đích thân phải luyện đan?”
Đan Dĩnh bĩu môi, ánh mắt hừng hực quyết tâm: “Muội sẽ đánh bại các nàng!”
Hoàng Mộng Yến im lặng không đáp, bởi vì cả chính nàng cũng chưa biết bản lĩnh của ba nữ nhân kia nên không dám nói trước, Luyện Đan Sư muốn đánh giá thực lực của nhau phải xem đối phương tiến hành luyện đan mới đánh giá chuẩn xác được.
Không ngờ Tuế Nguyệt Cung lại ẩn giấu sâu như vậy, Nữ Thiên Đan Đế vốn là cực kỳ hy hữu trong vũ trụ này, vậy mà ở Tuế Nguyệt Cung đi ra cùng lúc ba người.
Phải biết rằng có rất nhiều Thiên Đế cấp thế lực khao khát được một vị Thiên Đan Đế cống hiến cũng không được đấy.
Cũng chẳng phải vì đãi ngộ đưa ra không đủ cao, mà vì Thiên Đan Đế vẫn luôn thuộc dạng cung không đủ cầu, vì vậy địa vị và thân phận của bọn hắn luôn rất lớn, đến bất kỳ đâu cũng là thượng khách được tôn trọng bậc nhất.
Lạc Nam vốn đã nổi danh là một vị có chiến lực yêu nghiệt từ cổ chí kim không ai sánh bằng, nghe nói còn là một vị Thiên Trận Đế.
Nếu hắn còn là Luyện Đan Sư xuất sắc, e rằng vô số người sẽ bị đả kích mất đi ý chí phấn đấu.
Bất quá khiến cho tất cả mọi người nhẹ nhõm chính là, Lạc Nam cũng không lấy ra đan đỉnh của hắn.
Thay vì những thí sinh trước đó sáng tạo ra thủ pháp, bí thuật hay công thức luyện đan và đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng của nguyên liệu.
Thứ Lạc Nam nhắm đến là ngọn lửa của Luyện Đan Sư.
Chỉ nghe hắn nhếch miệng cười nói: “Yêu cầu cơ bản nhất để trở thành một vị Luyện Đan Sư chính là sở hữu Hỏa Linh Căn!”
“Ngọn lửa càng mạnh sẽ càng giúp ích cho quá trình luyện đan, từ những công đoạn đơn giản nhất như tinh luyện dược hiệu, bài trừ tạp chất hay đẩy nhanh tốc độ, Luyện Đan Sư đòi hỏi phải sở hữu ngọn lửa mạnh mẽ đủ phẩm cấp sánh ngang với loại Đan Dược mà mình muốn luyện!”
“Ví dụ như ngươi chỉ là một Tiên Tôn có được Hỏa Tôn Lực, vậy ngọn lửa của ngươi sẽ vô pháp thiêu đốt những nguyên liệu Đế Cấp, càng đừng nói là luyện ra được một loại Đế Đan hoàn chỉnh!”
“Ngoài ra lực lượng theo tu vi cũng rất quan trọng, lực lượng của một vị Tiên Tôn sẽ không đủ duy trì xuyên suốt thời gian luyện ra một viên Đế Đan, dù cho gặp cơ duyên xảo hợp sớm chuyển hóa nâng cấp lực lượng từ Tôn Lực thành Đế Lực, cũng không đủ sức kéo dài quá trình luyện đan!”
“Đó cũng là lý do vì sao đẳng cấp tu vi của một Luyện Đan Sư thường phải sánh ngang hoặc cao hơn trình độ Luyện Đan của hắn!”
“Một vị Tiên Đế có thể là Đan Tôn, nhưng một vị Tiên Tôn thì đa số không thể trở thành Đan Đế!”
Toàn trường nhíu nhíu chân mày, không hiểu Lạc Nam vì sao phải nói những kiến thức cơ bản mà ai cũng biết này.
Giây tiếp theo nghe Lạc Nam nói tiếp:
“Mà ta có biện pháp độc quyền tự mình sáng chế, để một vị Tiên Vương có thể trở thành Đan Tôn, một vị Tiên Tôn cũng có thể làm được Đan Đế!”
“Hừ, ai mà chẳng biết chỉ cần Tiên Vương sở hữu ngọn lửa mạnh và dồi dào vượt trên đẳng cấp của mình là đủ điều kiện trở thành Đan Tôn!” Dương Diệp cười lạnh cắt ngang:
“Chỉ cần tìm cho hắn một loại Dị Hỏa mạnh mẽ là được chứ gì?”
Toàn trường âm thầm gật đầu.
Dương Diệp nói rất đúng.
Trong giới Luyện Đan Sư cũng có số ít người may mắn đạt được Dị Hỏa, nhờ vào sức mạnh vượt trội của Dị Hỏa mang lại nên sẽ đi trước người bình thường một bậc, Tiên Tôn thân mang Dị Hỏa cũng có thể trở thành Đan Đế.
Đó là một trong các lý do vì sao Dị Hỏa vẫn luôn được Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư tôn sùng, có giá trị thường cao hơn các Dị Thuộc Tính khác.
“Thế cho ta hỏi, ở đây có ba mươi vạn Luyện Đan Sư…được bao nhiêu người sở hữu Dị Hỏa?” Lạc Nam cười tủm tỉm nói.
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Trần Huyền căn cứ vào tin tức có được đáp:
“Không hơn mười người!”
“Haha, vậy nếu để hơn ba mươi vạn Luyện Đan Sư có thể vượt cấp Luyện Đan, phải tìm cho bọn hắn ba mươi vạn loại Dị Hỏa à?” Lạc Nam vỗ tay hỏi.
“Đây là điều phi lý cũng không thực tế!” Trần Huyền thản nhiên đáp.
“Rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?” Dương Diệp bất mãn lớn tiếng quát:
“Đừng tiếp tục cố lộng quyền hư!”
Toàn trường cũng biểu lộ bất mãn, con hàng này dẫn dắt bọn hắn đi xa như vậy là muốn ám chỉ điều gì?
“Như đã nói từ lúc đầu…” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Ta có biện pháp độc quyền, trợ giúp ba mươi vạn Luyện Đan Sư không sở hữu Dị Hỏa ở đây đột nhiên có được ngọn lửa tiệm cận với Dị Hỏa!”
“Không có khả năng!”
Hắn vừa dứt lời, Thái Thượng Đan Đế đã vỗ bàn đứng lên, sắc mặt lạnh lẽo:
“Quá mức hoang đường và vô lý!”
Ngay cả Trần Huyền cũng biểu lộ nghi ngờ, mà Tam Lão ngồi ở một bên trong mắt hiện lên nét dao động.
Phải biết rằng nếu lời của Lạc Nam là sự thật, đây chẳng khác nào ngòi nổ cực đại thúc đẩy sự phát triển dữ dội cho toàn bộ Luyện Đan Giới.
Bởi vì chẳng những chất lượng ngọn lửa của tất cả Luyện Đan Sư được đề thăng đến mức tiệm cận Dị Hỏa, thì chiến lực của Luyện Đan Sư cũng sẽ nâng lên một tầm cao mới.
Bởi vì nâng cấp ngọn lửa chẳng những trợ giúp cho việc vượt cấp Luyện Đan, mà còn giúp Hỏa Thuộc Tính của tất cả trở nên mạnh mẽ, điều này chẳng phải chiến lực đột ngột tăng mạnh hay sao?
Giống như một người bình thường may mắn tìm thấy và luyện hóa được Dị Hỏa vậy, sánh ngang cả một gia tài.
Mà không chỉ một người, theo lời Lạc Nam chính là ba mươi vạn người, con số cực kỳ khủng bố.
Đây không đơn thuần là sáng tạo, thúc đẩy giới Luyện Đan Sư phát triển nữa, mà nó còn ảnh hưởng đến sự tiến bộ của toàn vũ trụ.
Tất cả tu sĩ Hỏa Hệ dù không phải Luyện Đan Sư cũng có thể làm theo phương pháp của Lạc Nam để gia tăng chiến lực.
Điều này áp đảo so với những thành tựu nghiên cứu và sáng tạo trước đó của những thí sinh khác.
Thậm chí Thăng Linh Đan Quyết của Trẻ Chăn Trâu, Nguyên Đan của Thủy hay Phá Di Đan của Đan Mộng Cơ cũng khó thể nào sánh bằng.
Thành tựu này của Lạc Nam chắc chắn sẽ giúp tên tuổi của hắn vang danh kim cổ, sánh ngang với những bậc hiền nhân đã từng đóng góp vào phát triển nền văn minh tu luyện toàn vũ trụ, ghi danh sử sách, lưu truyền bách thế.
Tiền đề những lời hắn vừa nói là sự thật.
“Hừ, vũ trụ này cũng có rất nhiều bí pháp gia tăng sức mạnh ngọn lửa trong thời gian ngắn, hơn nữa sau mỗi lần sử dụng sẽ để lại di chứng nặng nề, càng không thể áp dụng vào luyện đan!” Ma Long Vấn Thiên vuốt cằm nói.
“Ta đương nhiên không dựa vào những gì ngươi vừa nói!” Lạc Nam tự tin nhún vai.
“Vậy mời Lạc tiểu hữu biểu hiện đi!” Trần Huyền ôm thái độ chờ mong lên tiếng.
Đại đa số người trong lòng vẫn rất hoài nghi…
Mà hiển nhiên, ai cũng hy vọng lời của Lạc Nam là sự thật.
Đặc biệt là vô số Luyện Đan Sư chưa sở hữu Dị Hỏa kia, hận không thể lập tức để hắn thí nghiệm trên người mình, giúp mình sở hữu ngọn lửa tiệm cận với Dị Hỏa.
Mà cũng không để bọn hắn phải đợi lâu, chỉ nghe Lạc Nam cao giọng quát:
“Ta cần ba tên Đan Vương!”
Hắn vừa dứt lời, đã có vô số Đan Vương đứng bật người dậy.
Lạc Nam ngắm nghía một thoáng, sau đó ngẫu nhiên chỉ vào ba người đang ngồi ở trong gốc.
Một thanh niên và hai thiếu nữ, cả ba đều là những Đan Vương trẻ tuổi không sở hữu Dị Hỏa.
“Gặp qua…gặp qua Côn Lôn Thiếu Chủ…”
Ba người bị Lạc Nam vẫn còn chưa tan kích động, ánh mắt sáng ngời lấp lánh ánh sao nhìn chằm chằm vào hắn, như hận không thể lột trần nam nhân trước mặt.
Lạc Nam chưa kịp mở miệng, tên thanh niên đã vội vàng lớn tiếng:
“Thiếu Chủ…có thể cho chúng ta bắt tay được hay không? đệ và hai vị muội muội đều xem ngươi là thần tượng!”
Lạc Nam sắc mặt kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ đến sẽ nhận được yêu cầu như vậy.
Hắn có điều không biết, Côn Lôn Hoàng Cung ngày nào cũng có hơn vạn nam thanh nữ tú vờn quanh chỉ để gặp gỡ thần tượng của mình một lần, nhưng vì biết Lạc Nam bận rộn nhiều việc nên Nữ Cấm Vệ vẫn luôn giải tán đám đông, chưa từng để người sùng bái làm phiền đến hắn.
Đã từ rất lâu rồi, những thành tựu của Lạc Nam thật sự là đối tượng được thế hệ trẻ tuổi theo đuổi.
Thấy Lạc Nam mãi mê suy nghĩ không phản ứng đến mình, hai thiếu nữ ngây ngô sắc mặt buồn bả, trong ánh mắt khó nén nỗi thất vọng.
Tên thanh niên cũng kích động siết chặt tay, biểu hiện quật cường chưa chịu từ bỏ.
“Haha!” Lạc Nam ôn hòa nở nụ cười, chủ động thân thiết khoác lấy vai hắn, kéo tay hai tiểu muội muội hỏi:
“Các ngươi tên là gì? Cứ gọi ta một tiếng Lạc đại ca là được, không cần thiết phải khách khí!”
Ba huynh muội toàn thân chấn động, sắc mặt hưng phấn trướng đến đỏ bừng, run rẩy hô vang:
“Lạc đại ca,