Bề nghễ…bá khí…quyết liệt nhưng cũng đầy trách nhiệm.
Đó là những từ ngữ mà rất nhiều nữ nhân có mặt ở hiện trường đánh giá nam nhân vừa lên tiếng.
Hắn có được thành tựu khoáng thế cải biến hướng phát triển của toàn bộ Luyện Đan Giới và tất cả tu sĩ Hỏa Hệ bên trong vũ trụ.
Hắn chỉ là một vị Đại Đế nhưng lại dám cao giọng uy hiếp toàn trường, nơi có rất nhiều cường giả hàng đầu vũ trụ đang tồn tại.
Hắn sẳn sàng truyền thụ phương pháp quý giá như Tam Diễm Hóa Dị cho ba huynh muội Cao gia, đồng thời cũng chu đáo đến mức sợ có người mang lòng dạ bất chính sẽ nhắm vào bọn hắn để cướp đoạt khẩu quyết nên đã lên tiếng cảnh cáo.
“Ngươi…” Ma Long Vấn Thiên, Săn Vô Lệ, Tru Vô Dạ đám người xém chút phẫn nộ vỗ bàn đứng lên.
Bọn hắn đường đường là cường giả hàng đầu vũ trụ, lúc này lại bị một tiểu tử mở miệng uy hiếp trước mặt vô số người.
Nếu như còn nhẫn nhịn, mặt mũi biết giấu ở đâu?
Bất quá khi bọn hắn sắp phát tác, Long Ngạo Thiên đã cực kỳ kiên nhẫn trầm giọng truyền âm:
“Đừng có vì lửa giận nhất thời mà làm hư bột hư đường, kế hoạch chúng ta bố trí đến mức này không dễ đâu!”
Quả nhiên nghe hắn nói như vậy, đám người Ma Long Vấn Thiên hít sâu một hơi thật dài, cố gắng giữ bình tĩnh, chậm rãi ngồi ở vị trí.
Cả đám mặt không biểu tình như vừa rồi không nghe thấy Lạc Nam mở miệng uy hiếp.
Mà ngay cả những nhân vật cự đầu cũng chẳng dám lên tiếng hay phản ứng, đương nhiên các thế lực còn lại càng không dám trêu vào Lạc Nam.
Tên này chẳng những chiến lực nghịch thiên, sau lưng còn có Côn Lôn Giới và Tuế Nguyệt Cung chống lưng, hậu trường cứng rắn đến dọa người.
Hắn thật sự có đủ tư cách uy hiếp đại đa số người đang có mặt ở đây.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều kẻ vốn có ý định nhắm vào Cao gia tam huynh muội vội vàng dẹp bỏ suy nghĩ.
Tam Diễm Hóa Dị tuy thần kỳ, nhưng mấu chốt là phải còn mạng để sử dụng a.
Nếu bị Lạc Nam nhắm vào và quyết tâm truy sát cả nhà, với sự tồn tại của Luân Hồi Kính trong tay Tuế Nguyệt Nữ Đế, e rằng hung thủ trốn đến chân trời gốc biển cũng không thể đào thoát.
Có lòng tham nhưng không có bản lĩnh thì tốt nhất nên nghe theo lý trí.
“Lạc ca ca…”
Mà nghe thấy Lạc Nam chủ động lên tiếng để bảo vệ mình, ba huynh muội Cao Gia ào ào cảm động đến mức rơi lệ, nước mắt ngấn nước mắt dài.
Được đích thân thần tượng ra mặt bảo vệ là cảm giác gì?
Chỉ có thể nói là lâng lâng như ở trên mây, có cảm giác như mộng ảo.
Với thân phận của ba người bọn hắn, nói khó nghe một chút chẳng khác nào con kiến hôi ở trước mặt Lạc Nam.
Vậy mà hắn không ngại đắc tội với rất nhiều cường giả để bảo vệ ba con kiến hôi như mình.
Làm sao có thể không cảm động?
Để ý toàn trường, có hàng ngàn thanh niên nam nữ đang dùng ánh mắt ghen ghét, ngưỡng mộ nhìn về ba người là đủ hiểu.
“Vất vả cho các ngươi rồi…” Lạc Nam hướng ba huynh muội ôn hòa mỉm cười, giao ba tấm lệnh bài cho bọn hắn căn dặn:
“Gặp nguy hiểm cứ bóp nát lệnh bài, ta sẽ đến cứu!”
“Đội ơn Lạc ca ca!” Ba huynh muội cẩn thận từng li từng tí thu lệnh bài vào, hạnh phúc và mãn nguyện trở về chỗ ngồi.
Trước khi đi, ba người thề thốt hứa hẹn sẽ không đem khẩu quyết của Tam Diễm Hóa Dị truyền cho bất cứ người nào khi chưa được Lạc Nam cho phép.
Lạc Nam cười cười gật đầu.
Thật ra hắn có thể công khai xóa đi trí nhớ trong đầu ba huynh muội trước mặt toàn trường, như vậy không cần lo lắng Tam Diễm Hóa Dị sẽ rò rỉ.
Tuy nhiên ba huynh muội này đã tin tưởng và thần tượng hắn, sẳn sàng thả lỏng linh hồn trước mặt hắn.
Hắn làm sao để ba huynh muội này thất vọng?
Dù sao thì đây cũng là những người hâm mộ đầu tiên mà Lạc Nam được tiếp xúc nha.
Cảm giác được sùng bái cũng không tệ lắm.
“Tên nam nhân này rốt cuộc là người như thế nào?”
Chứng kiến sự chu đáo của Lạc Nam dành cho ba huynh muội Cao gia, ánh mắt của vô số nữ nhân trở nên thất thần.
Hắn nổi danh với những chiến tích lẫy lừng hai tay nhuốm máu, hắn ưu tú ở hầu hết lĩnh vực, hắn lại sẳn sàng vì ba người mới quen biết mà uy hiếp hầu hết cường giả trong vũ trụ này…
Bá đạo và ôn nhu kết hợp, quả là độc dược trí mạng của mọi nữ nhân a.
Phần thi của Lạc Nam đạt điểm tuyệt đối, những người kế tiếp biểu hiện đã trở nên tẻ nhạt vô vị.
Lại có quá nhiều Luyện Đan Sư không đạt nổi bảy điểm bị đào thải.
Từ đầu đến cuối, chỉ có một mình thành quả của Lạc Nam khiến cho vị giám khảo thần bí Tam Lão mở miệng.
Mãi đến khi vòng thi sáng tạo kết thúc, số lượng thí sinh chỉ còn ít ỏi vài chục người, đào thải cực kỳ tàn khốc chỉ qua ba vòng thi một cách nhanh chóng…
Bất quá mặc dù những thí sinh bị loại bỏ khỏi Đan Thần Đại Hội nhưng lại không có ai chủ động rời khỏi quảng trường.
Bọn hắn vẫn kiên nhẫn ở lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nam nhân biểu hiện sáng chói kia.
Vòng thứ nhất là thi khống hỏa, vòng thứ hai thi kiến thức, vòng thứ ba thi sáng tạo.
Mặc dù Lạc Nam biểu hiện áp đảo những người còn lại, nhưng ai cũng biết chuyên môn của Đan Thần Đại Hội nằm ở vòng thi cuối cùng.
Đó chính là Luyện Đan.
Lạc Nam có thể khống hỏa lợi hại, có thể sở hữu kiến thức bất phàm, lại có thể sáng tạo ra phương pháp nâng cấp sức mạnh của hỏa diễm lên một cách đáng sợ để phổ biến rộng rãi.
Nhưng những điều đó vẫn chưa chứng minh được rằng hắn biết Luyện Đan.
Bởi lẽ ở vòng thi sáng tạo, nếu Lạc Nam phát minh ra một công thức luyện đan nào đó và trực tiếp thực hiện giữa hiện trường, chắc có lẽ sẽ không còn ai thắc mắc nữa.
Đáng tiếc Tam Diễm Hóa Dị cũng chưa minh chứng được hắn biết Luyện Đan hay không, trình độ Luyện Đan lại đạt đến mức độ nào.
Toàn trường đều chờ mong vào điều đó.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Chương Dận phất óng tay áo bay lên giữa trời, sàn đấu giữa quảng trường một lần nữa rung động dữ dội.
Theo sau đó, từng cái bậc thang to lớn từ thấp đến cao bất chợt hiện ra.
Ánh mắt tất cả hội tụ lên trên đó, phát hiện có tất cả 9 bậc thang rộng lớn.
“Đây là Cửu Bậc Đan Thần, là nơi vòng thi cuối cùng diễn ra để tất cả thí sinh còn sót lại phân định thắng bại!” Chương Dận ngạo nghễ giới thiệu quy cách:
“Ở mỗi một bậc thang, các thí sinh sẽ nhận được một thử thách về chuyên môn Luyện Đan giống nhau, sau khi đích thân hoàn thành mới được phép bước tiếp!”
“Người đầu tiên bước đến bậc thứ chín và hoàn thành thử thách bên trên đó chính là quán quân của Đan Thần Đại Hội lần này!”
“Thứ hạng của những người khác cũng sẽ được phân định theo vị trí bậc thang mà các ngươi đã leo được khi Quán Quân xuất hiện!”
“Nói tóm lại, tất cả tinh túy, sở trường và bản lĩnh của một Luyện Đan Sư sẽ hội tụ bên trên Cửu Bậc Đan Thần!”
“Ở trên Cửu Bậc Đan Thần không cho phép động thủ, mọi bản lĩnh phải dùng Luyện Đan Thuật phân định thắng thua, không thể dùng sức mạnh!”
Chương Dận cố ý nhận mạnh câu cuối cùng và nhìn thẳng vào Lạc Nam.
Hiển nhiên sợ con hàng này có chiến lực áp đảo hất văng những người khác.
Quy tắc vừa tuyên bố xong, vài chục thí sinh còn lại hừng hực chiến ý nhìn lấy nhau.
Đối với nội dung của phần thi cuối cùng này bọn hắn đều không có dị nghị gì.
Đây là cuộc đấu tranh dựa vào bản lĩnh chân chính của một Luyện Đan Sư, nếu leo thang không nhanh bằng người khác…chỉ có thể trách ngươi yếu kém hơn đối phương mà thôi.
Toàn trường cũng nhẹ nhàng gật đầu, cam đoan sẽ có thử thách đích thân Luyện Đan bên trên chín bậc đan thần này.
Đến khi đó khả năng của Lạc Nam sẽ được lộ diện.
“Chúng ta sẽ không thua!” Đan Dĩnh cùng Hoàng Mộng Yến động viên nhìn lấy nhau.
Bên dưới khán đài, người của Y Đan Đường và Dược Hoàng Thế Gia cũng đang đồng thanh lớn tiếng reo hò, cổ vũ cho các nàng cố lên.
Thái Thượng Đan Đế mở miệng tuyên bố:
“Để tất cả thí sinh đạt được trạng thái tốt nhất trước khi tìm ra quán quân, vòng cuối cùng này sẽ bắt đầu vào bảy ngày sau, hy vọng tất cả thí sinh có thời gian chuẩn bị!”
Nghe nói như vậy, Đan Dĩnh đám người vội vàng khoanh chân ngồi xếp bằng, củng cố trạng thái, loại