Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

1810: Quy Kiếm Tổ Phù


trước sau


Trong khi tất cả người có mặt ở hiện trường không hiểu vì sao Lạc Nam biểu hiện ra một mặt âm u tàn nhẫn như vậy thì Long Liên lại là người hiểu rõ mọi chuyện hơn ai hết.

Bởi lẽ nàng từng nghe Lạc Nam tâm sự thật lòng, hắn từng có cơ hội ngồi dưới gốc Luân Hồi Thụ, trải qua một kiếp Nghịch Long, có duyên phận một kiếp phu thê với các nàng bên trong ảo mộng.

Vốn Long Liên chưa từng trải qua điều đó nên nàng không quá để ý đến cảm nhận của Lạc Nam, cũng thẳng thừng từ chối suy nghĩ tìm lại tìm cảm từ ảo mộng sang thực tại của hắn, huống hồ hắn còn là nam nhân của nữ nhi nàng.

Nhưng hiện tại khi chứng kiến bộ dạng và hành vi của Lạc Nam sau khi nghe thấy những lời ác liệt từ miệng Long Ngạo Thiên về kết cục của Long Lệ, Long Liên liền biết nam nhân này vẫn luôn trân trọng một giấc mộng ảo đó thật sâu trong trái tim.

Hắn biểu lộ lãnh khốc vô tình chỉ là muốn che đi vô tận cảm xúc đang dâng lên cuồn cuộn, hắn thể hiện ra một mặt tàn nhẫn cực đoan với kẻ thù cũng giống như việc cố gắng bù đắp, cố gắng chuộc lỗi với Long Lệ dù rằng bản thân hắn không hề có lỗi gì cả.

Vòng tay ôm lấy hắn, Long Liên càng cảm nhận được nhịp tim của hắn rối loạn, lồng ngực nặng nề, thân thể run nhè nhẹ.

Thật khó có thể tin một nam nhân đã có trong tay tất cả, một nam nhân đã đứng trên đỉnh quyền lực vũ trụ, một nam nhân có vô số mỹ nhân xuất chúng vờn quanh vẫn luôn trân trọng đoạn tình cảm vô thực mà lẽ ra hắn có thể quên đi vô cùng đơn giản.

Bấy nhiêu đó cũng đủ chứng minh được rằng bên trong một giấc ảo mộng kia…hắn yêu các nàng đến mức độ nào.

Long Liên dám khẳng định rằng nếu thay đổi vị trí giữa mình và Long Lệ, Lạc Nam chắc chắn cũng sẽ có biểu hiện như vậy.

Liên tưởng đến tình cảm phu thê bình lặng nhạt nhòa với Nghịch Long Đế, Long Liên trong lòng vô thức thở dài một tiếng:
“Có lẽ phiên bản vô thực kia của ta mới là một Long Liên hạnh phúc nhất!”
Nghĩ đến đây Long Liên giật mình, nàng vội vàng lắc đầu đem Lạc Nam đẩy ra, cố gắng giữ cho nội tâm bình tĩnh trở lại.

Tên nam nhân này thật sự có một cổ mị lực và sức hút vô hình, xém chút đã khiến quả phụ như nàng cũng phải rung động.

Long Liên liếc mắt nhìn quanh, không thấy Long Khuynh Thành có mặt ở hiện trường mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, cũng may nữ nhi không nhìn thấy biểu hiện thất thố vừa rồi của mình.

Nàng chỉ muốn bình ổn nội tâm của Lạc Nam mà thôi, không có bất kỳ ý đồ nào khác.

“Đa tạ!” Lạc Nam hít sâu một hơi hướng Long Liên gật gật đầu.

Không thể không nói nàng đã hành động cực kỳ hiệu quả, phần nào giúp hắn lấy lại bình tĩnh vốn có.

Có lẽ là bởi vì Long Liên và Long Lệ có quan hệ tỷ muội mật thiết với nhau, lại là hai vị thê tử âu yếm với hắn bên trong luân hồi nên dễ dàng tác động đến cảm xúc của hắn.

Trong tình huống vừa rồi, nếu không phải là Long Liên thì e rằng khó có người nào khác bình ổn nội tâm của hắn nhanh đến như vậy, ngay cả Tuế Nguyệt cũng sẽ không làm được.

Cũng không phải là Tuế Nguyệt không quan trọng…vấn đề ở chỗ chỉ có Long Liên là lý giải và hiểu rõ hoàn cảnh của hắn mà thôi.

“Được rồi!” Lạc Nam thở ra, ngẩng đầu nhìn lên, quét mắt nhìn sang Nhị Lang Thần, Thủy Hoàng, Tru Vô Dạ đám người, giọng điệu trầm thấp:
“Kẻ cần chết đã phải chết…nhưng một số kẻ đáng chết vẫn còn sống!”
“Ngươi…đừng tới đây!”
Nhị Lang Thần, Thủy Hoàng đám người liên tục lùi bước, sắc mặt trắng bệch.

Bọn hắn đều là những nhân vật có máu mặt trong vũ trụ.

Nhưng khi nhìn thấy những gì Long Ngạo Thiên vừa trải qua, trong nội tâm thật sự đã lưu lại ám ảnh.

Ngay cả một kẻ ngoan tuyệt như Long Ngạo Thiên còn tuyệt vọng cầu xin tha thứ, đổi lại bất kỳ ai trong đám bọn hắn cũng không thể chịu nổi a.


Lạc Nam không nói lời nào, chỉ thản nhiên đạp ra một chân.

Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, hắn đã hiện diện trước mặt Nhị Lang Thần.

“Không thể!” Nhị Lang Thần trong lòng dâng lên bất an tử vong mãnh liệt.

Nhưng dụ.c vọng cầu sinh khiến hắn cố gắng chống cự, vận dụng tất cả Ngụy Tà Thánh Lực của mình kích hoạt Vương Anh Tà Thể, vô số Ngụy Tà Thánh Lực hóa thành khô lâu, kết thành Vương Anh Pháp Tướng sừng sững giữa trời.

“Ta sẽ không chết!”
Gầm lên một tiếng để bản thân có được động lực, Nhị Lang Thần điều động toàn bộ cơ thể khổng lồ của Vương Anh Pháp Tướng lao đến ngăn chặn Lạc Nam.

Đối mặt với đó, Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng.

17 cái hành tinh cuồng mãnh xoay tròn bên trong đan điền, sức mạnh Thể Tu khiến gân xanh nổi lên cuồn cuộn.

“Bạo Tinh Quyền!”
Một quyền cuồng dã, hư ảnh 17 cái hành tinh xoay tròn xung quanh cánh tay đấm thẳng trực diện.

BÙM!
Mang theo sức mạnh sát phạt tuyệt đối, đầu nắm tay Lạc Nam nghiền nát tất cả, Vương Anh Pháp Tướng ầm ầm nổ tung như đá vụn.

“Làm sao có thể mạnh như vậy?” Nhị Lang Thần không dám tin tưởng, hai mắt trợn lên.

Đó là sự chênh lệch giữa thể chất mạnh nhất vũ trụ và thể chấp top 10.

Có thể nói hiện tại loại nhân vật phản diện như Nhị Lang Thần chỉ là tôm tép nhãi nhép trong mắt Lạc Nam.

Một quyền là diệt!
Bạo Tinh Quyền vẫn tiếp tục nghiền nát tất cả, nhắm thẳng toàn thân Nhị Lang Thần oanh kích.

“Ngươi dám?” Bất Khương Thánh Tử hừ lạnh một tiếng.

Tuy nhân vật như Nhị Lang Thần chỉ là con kiến hôi trong mắt hắn, chết bao nhiêu lần cũng được nhưng Bất Khương cũng rất để ý đến mặt mũi của mình.

Nếu để Lạc Nam tự do giết Long Ngạo Thiên rồi chuyển sang giết tiếp Nhị Lang Thần, mặt mũi của Bất Khương phải để ở nơi nào?
Hắn nâng lên Trường Kiếm trong tay.

Thoáng chốc, hàng vạn ánh sao trong không gian lân cận trở nên ảm đạm.

Bởi tất cả Tinh Thần Lực của chúng nó đã bị thanh Trường Kiếm trong tay Bất Khương hấp thu sạch sẽ trong nháy mắt.

Đó là Tinh Thần Chi Kiếm, một kiện Lục Tinh Thánh Khí, so với Nan Thu Thánh Đao càng lợi hại hơn.

Thánh Khí đều là những loại vũ khí có công dụng kinh người vượt trội hơn Đế Binh rất nhiều lần.

Nếu Nan Thu Thánh Đao có thể mang theo Thời Không Lực tác động lên kẻ thù thì Tinh Thần Chi Kiếm có thể thôn nạp Tinh Thần Lực của vô số ngôi sao để tiêu diệt đối thủ.


Chưa dừng lại ở đó, tóc dài của Bất Khương tung bay, 22 tầng Kiếm Vực bùng phát ngưng kết thành Kiếm Thế.

KENG!
Lạc Hồng Kiếm trong tay Lạc Nam ngân vang như gặp phải kí.ch thích, cố gắng dùng uy áp của mình để làm suy yếu phần nào đó Tinh Thần Chi Kiếm.

Nhưng dù rằng bị suy yếu, ý chí của Tinh Thần Chi Kiếm vẫn giúp nó tiếp tục phụ trợ chủ nhân chiến đấu, gia tăng tốc độ thôn nạp Tinh Thần để chống chọi với Lạc Hồng Kiếm.

Sát Thế, Chiến Thế…mỗi một loại đều được ngưng thực trên 20 tầng Vực mà thành.

Rõ ràng cùng là tầng lớp hậu bối thiên tài, Bất Khương lợi hại hơn Bất Tử Thiếu Chủ nhiều lắm.

“Tinh Thần Toái Không Trảm!”
Áo bào đen tung bay, Bất Khương cầm Tinh Thần Chi Kiếm mà phiêu nhiên xuất trần, khí thế cường đại.

Có lẽ do thiên phú sống lại nghịch thiên mà Bất Tử Tộc cũng phải thiếu khuyết một thứ khác.

Đó chính là dung mạo.

Từ Bất Tử Thiếu Chủ cho đến Bất Khương tuy đều là hàng ngũ tuyệt đại thiên kiêu nhưng dung mạo lại quá mức bình thường, làn da thì trắng nhợt như không còn chút máu.

Vậy nên dù khí chất và phong thái của Bất Khương lúc này tương đối bất phàm, hắn vẫn vô pháp so sánh với một kẻ uy vũ, tà mị pha lẫn anh tuấn như Lạc Nam.

Nhưng thay vì để tâm đến thế công cường đại của Bất Khương, Lạc Nam vẫn chỉ tập trung khóa chặt lấy Nhị Lang Thần.

Kẻ này nhảy nhót cũng đủ lâu rồi, Lạc Nam không có ý định để hắn tiếp tục sống sót.

Bằng vào thù hận giữa đôi bên, cục diện chỉ có thể là một người sống sót.

“Làm ơn cứu ta!”
Nhị Lang Thần vãi cả ra quần, điên cuồng và hy vọng đưa mắt nhìn về phía Bất Khương.

Bất Khương đã rút kinh nghiệm, không

tiếp tục trảm vào cánh tay của Lạc Nam.

Một kiếm mang tên Tinh Thần Toái Không Trảm này được hắn nhắm thẳng vào đầu.

XOẸT!
Nhất kiếm xuyên qua, đầu của Lạc Nam tan thành từng mảnh, thế kiếm dữ dội sau đó nghiền nát cơ thể hắn thành vô số điểm đen kỳ lạ.

“Điểm đen…là Dị Hắc Ám?”
Bất Khương căm tức quát ầm lên.

Hình Nhân Hắc Ám thay thế Lạc Nam lãnh trọn một kiếm của Bất Khương.

PHỐC!
Cùng lúc đó, Bạo Tinh Quyền đã tác động lên thân thể Nhị Lang Thần.


Hầu như chưa kịp nói lời trăn trối, hai mắt trợn tròn sau đó ầm ầm nổ tung.

Trước khi chết, tận sâu trong đáy mắt của hắn chỉ hiện lên một tia hối hận.

Nếu sớm biết kết cục như thế này, năm đó hắn đã không vì tham lam thèm thuồng số lượng Thiên Địa Dị Vật của Lạc Nam để rồi mọi thứ đã không thể cứu vãn.

Đáng tiếc thế gian này không có thuốc hối hận.

Rất nhiều sinh linh vô tội vì công cuộc vơ vét Thiên Địa Dị Vật của Nhị Lang Thần mà chết không nhắm mắt, Lạc Nam chỉ là một trong những mục tiêu ở thời điểm đó của hắn mà thôi.

Chỉ là hắn nằm mộng cũng không ngờ rằng cuộc đời vốn dĩ có thể phong quang vô hạn của mình sẽ kết thúc chỉ vì tham lam nhất thời như vậy.

Nếu hắn không đắc tội Lạc Nam, có lẽ hiện tại khi diệt đi Săn Ma Điện…với thân phận của mình thì Lạc Nam cũng chẳng thèm để ý đến một tên Đế Tử nho nhỏ.

Cả linh hồn và thể xác của Nhị Lang Thần đều đã bị tàn phá triệt để.

Diệt xong Nhị Lang Thần, Lạc Nam lại chuyển mắt sang Thủy Hoàng.

“Không thể…ngươi không thể động ta!” Thủy Hoàng như chó thấy chủ vội vàng cụp đuôi chạy về phía sau lưng của Bất Khương.

Hắn trốn vào trong phạm vi mà Thế của Bất Khương hoạt động để tránh Lạc Nam đoạt mạng, tên này cũng khá tinh khôn.

Chỉ tiếc, Lạc Nam đã quyết tâm mượn cái đầu của hắn.

Không cần xem nhập vòng nguy hiểm, Lạc Nam đứng bên ngoài tiếp tục thi triển Dịch Chuyển Tức Thời lên người Thủy Hoàng, muốn đem hắn kéo ra ngoài.

“Có ta ở đây ngươi còn muốn giết hắn?” Bất Khương sắc mặt lạnh lẽo, Nhị Lang Thần vừa bị giết đã khiến hắn phẫn nộ trong lòng.

Không Gian Thánh Lực ầm ầm triển khai, vô số sợi xiềng xích Không Gian khóa lấy Thủy Hoàng.

Dịch Chuyển Tức Thời vừa mang Thủy Hoàng dịch ra, Bất Khương liền kéo xiềng xích trong tay lôi hắn trở về bên cạnh mình.

“Đa tạ Thánh Tử, đội ơn Thánh Tử!” Thủy Hoàng mừng rớt nước mắt, hắn cũng biết sợ chết a.

Lạc Nam mặt không biểu tình, hai tay bỗng nhiên hướng về phía trước duỗi ra.

Trong ánh mắt của hắn, Bí Tự Trận lóe sáng mãnh liệt.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô cùng vô tận Bá Lực được điều động rút khỏi cơ thể.

Trước vô số ánh mắt trợn mắt há hốc mồm, Trận Văn tầng tầng lớp lớp nối liền không dứt bao phủ vạn dặm tinh không.

Chỉ với một lần phất tay của Lạc Nam, hàng nghìn tòa Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp đã được bố trí.

Phô thiên cái địa, số lượng Trận Pháp khủng bố trấn xuống cả Bất Khương và Thủy Hoàng.

Hiển nhiên Lạc Nam lười để ý việc giết bao nhiêu người, Bất Khương và Thủy Hoàng có thể cùng nhau đi chết.

“Ông trời của ta, hắn là thần sao?”
Chứng kiến Lạc Nam phất tay thành trận, không biết bao nhiêu người cho rằng mình đang nằm mơ.

Một vị Thiên Trận Đế tiêu tốn vài chục năm cũng vô pháp thiết lập hàng nghìn Trận Pháp như vậy.

Không dám suy nghĩ nhiều, tất cả như ong vỡ tổ loạn lạc chạy trốn.


Nói đùa sao? ở lại bị hàng nghìn Trận Pháp phủ xuống, nghe qua đã thấy tê dại cả da đầu.

Đến lượt Thủy Hoàng vãi ra quần, hắn không tưởng được Lạc Nam vì muốn giết mình mà chơi lớn như vậy.

“Khốn kiếp, vậy mà có Bí Tự Trận…ngươi rốt cuộc là ai?” Bất Khương lạnh lẽo quát lớn.

Hắn không cho rằng một yêu nghiệt ở Tiểu Vũ Trụ lại nắm giữ Bí Tự, một trong Cửu Bí mà ngay cả Thánh Đế cũng phải xem trọng.

Nếu không phải Bất Tử Thiếu Chủ là con trai của Bất Tử Tộc Trưởng, hắn cũng không đủ tư cách có được Bí Tự Binh và Bí Tự Phục đâu.

Giống như Bất Khương tuy cũng là thiên tài tuyệt đỉnh nhưng lại không được sở hữu bất kỳ Bí Tự nào.

Tuy nhiên, hắn lại có một thứ khác.

Chỉ thấy Bất Khương đạp không mà lên, Tinh Thần Chi Kiếm lơ lửng trước mặt.

“Quy Kiếm Tổ Phù – phóng xuất!”
KENG!
Một tiếng Kiếm ngân vọng khắp mọi ngõ ngách trong vũ trụ khiến tất cả Kiếm Tu tê dại cả da đầu.

Trước mặt Bất Khương lơ lửng một kiện Phù Chú có hình dạng như một thanh Tiểu Kiếm trong suốt.

Đó chính là Quy Kiếm Tổ Phù.

Tiếp nhận lực lượng của Bất Khương, Quy Kiếm Tổ Phù càng bạo phát tiếng Kiếm ngân uy nghiêm mãnh liệt.

Theo sau đó, đúng với tên gọi của Quy Kiếm Tổ Phù – Vạn Vật Quy Kiếm.

Chỉ thấy hàng vạn ngôi sao ở phạm vi lân cận vậy mà bọc phát Kiếm Khí bén nhọn nhắm đến Lạc Nam, rời khỏi quỹ đạo điên cuồng đâm về phía hắn.

Chưa dừng lại ở đó, vũ khí của Vạn Long Quân, những kiện Pháp Bảo cấp thấp của tu sĩ lân cận hiện trường đều bị tác động.

Tất cả chúng nó có Đao, có Thương, có Giáo, có Mâu…
Nhưng đều bị Quy Kiếm Tổ Phù tác động, phóng thích ra Kiếm Khí xung thiên.

Bất Khương đứng giữa trung tâm, nơi hắn như một vị Đế Vương của Kiếm.

Ở xung quanh hắn, vạn vật đều giống như Kiếm.

Quy Kiếm Tổ Phù là một trong những Tổ Phù có sức sát thương diện rộng lớn nhất, thao túng vạn vật trong phạm vi khống chế của chủ nhân ngưng tụ Kiếm Khí, tiêu diệt mục tiêu.

“Chết đi!”
Bất Khương ngón tay điểm ra.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Kiếm Khí vô biên lao thẳng giữa mênh mông tinh không, cường liệt xuyên phá vào hàng nghìn tòa Trận Pháp do Lạc Nam thiết lập đang bao phủ.

Hiển nhiên nếu Lạc Nam đã muốn chiến trên phạm vi rộng, Bất Khương sẳn sàng chiều đến cùng.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Kiếm Khí đấu Trận Văn…
Kinh thiên động địa…

Chúc cả nhà tối vui vẻ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện