Chương 334
“Chà, đúng là như vậy.
!
Tiêu Khôn Hoằng nhìn phu nhân của anh đang tức giận, nhéo nhéo mặt của cô: “Chuyện này anh đã có an bài, sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn họ.
!
“Vậy là tốt rồi.
!
Thi Nhân luôn cảm thấy Tiêu Vinh chính là một quả bom hẹn giờ, đã bị bắt đi rồi nhưng vẫn để lại nhiều tai họa như vậy.
“Vâng, em còn có chuyện muốn hỏi, sau khi Tiêu Vinh bị bắt được, đã bị đưa đến đồn cảnh sát chưa?!
“Không có, anh còn có việc muốn hỏi anh ta.
!
Tiêu Khôn Hoằng nắm lấy tay của cô: “Em yên tâm, anh sẽ không làm chuyện phạm pháp, đợi sau khi mọi chuyện rõ ràng, anh sẽ đem anh ta giao lại cho cảnh sát.
!
“Em cũng không có ý này, chính là chỉ muốn hỏi một chút mà thôi.
!
Thi Nhân thực sự cũng muốn hỏi, nhưng mà Tiêu Khôn Hoằng đã chủ động nói ra.
Nghĩ lại thì nó cũng không có ý gì tốt.
Không lâu sau, trợ lí Tiêu lại xuất hiện: “Cậu chủ đúng như những gì chúng ta đã dự đoán, viện trưởng đã chạy trốn.
!
“Chạy? Tôi đã nói viện trưởng khẳng định có vấn đề.
!
Nếu mà anh ta chạy trốn, đây không phải giấu đầu lòi đuôi sao?
Thi Nhân vội vàng nhìn trợ lí Tiêu hỏi: “Có bắt được anh ta hay không?!
“Thả dây dài mới bắt được con cá lớn!!
Người đàn ông rất bình tĩnh, nhưng mà ánh mắt của anh đã lộ ra phần chắc chắn.
Chỉ có để cho kẻ địch buông lỏng cảnh giác, cảm thấy bọn họ đã chiến thắng, anh ta mới có thể lộ ra chân ngựa, lúc đấy anh mới có cơ hội hốt gọn một mẻ.
Thi Nhân thở phào, quả nhiên có Tiêu Khôn Hoằng ở đây, cô không cần phải lo lắng nữa.
Người đàn ông này đã sớm sắp xếp xong xuôi tất cả mọi thứ.
Thi Nhân ngồi ở bên cạnh anh: “Anh có đói bụng không?!
Bây giờ đã gần đến giờ ăn cơm.
Tiêu Khôn Hoằng nhíu mày một cái, anh nhìn Thi Nhân: “Bây giờ chúng ta vẫn phải diễn, khả năng không thể đi ra ngoài ăn cơm, vậy phải ở đây ăn.
!
“Em hiểu rồi.
!
Thi Nhân vừa rồi đã có loại dự cảm xấu, Tiêu Vinh sẽ không dễ dàng rơi vào bố cục này như vậy, nhất định sẽ có sắp xếp khác.
Nếu bọn họ rời đi lúc này, nhất định sẽ bị phóng viên viết linh tinh.
Trợ lý Tiêu mở miệng: “Cậu chủ với mợ chủ muốn ăn cái gì, tôi để cho người đưa tới đây.
!
“Cứ theo đồ ăn bình thường là được rồi, không có gì kiêng kị hết.
!
Lúc này, ước chừng cũng không có gì tâm tư gì để hưởng thụ đồ ăn ngon nữa.
Cũng không biết truyền thông bên kia, sẽ có phản ứng như thế nào.
Phòng họp hiếm khi yên tĩnh đến như vậy.
Thi Nhân lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy các tiêu đề trên internet, quả nhiên bây giờ rất nhiều tin tức liên quan tới cái chết của ông cụ Tiêu.
Đồng thời cũng có trường hợp nói là ông cụ Tiêu bị cố ý xem nhẹ, sau đó trước khi qua đời cũng không có người tiễn đưa, thậm chí hơn mười giờ sau khi qua đời, mới được người khác phát hiện.
Ông cụ qua đời, bị thế hệ sau ngó lơ như vậy.
Chuyện này rất dễ dàng gây ra điểm nhức nhối trong xã hội, hơn nữa ông cụ Tiêu lại là nhà trọc phú, cuối cùng cũng rơi vào kết cục này, càng có thể khơi dậy sự bàn tán của người khác.
Nhưng mà nội dung viết bài của các nhà phương tiện truyền thông rõ ràng là đang thiên vị.
Mặc dù không nói rõ ràng là vì cái gì, nhưng mà rõ ràng là Tiêu Khôn Hoằng xem nhẹ, cố ý coi nhẹ mới có thể đưa đến kết cục như thế này cho ông cụ.
“Con cháu nhà họ Tiêu bất hiếu”, cái từ ngữ này rất nhanh chóng lọt vào top hot search.
Thi Nhân đọc những bình luận mới này, cảm thấy có chút không công bằng, bọn họ cũng không biết cái gì, dựa vào cái gì mà công kích Tiêu Khôn Hoằng?
Tiêu Vinh thật đúng là làm người khác kinh tởm.
Cụm từ bất hiếu này, mãi mãi cũng là ảnh hưởng xấu, không thể tiêu trừ được.
Tiêu Khôn Hoằng cũng không có cách nào giải thích.
Dù sao Tiêu Khôn Hoằng đúng là hoàn toàn không để mắt đến tình hình của ông cụ bên kia, nhưng tình huống không giống.
Đó rõ ràng là bệnh viện tư nhân nhà họ Tiêu, ông cụ ở nơi đó làm sao có thể không được đối xử tử tế, đây cũng là điều mà cô không ngờ tới.
Tuy nhiên, nhưng sự việc này không thể nào có thể giải thích rõ ràng.
Cũng không có cách nào giải thích.
“Trên internet viết những gì?!
“Không có gì.
!
Thi Nhân đã khóa điện thoại di động của mình lại, không muốn để cho Tiêu Khôn Hoằng nhìn thấy, cô cảm thấy có chút không công bằng.
Nhìn thấy những tin tức này, tâm trạng sẽ trở nên không tốt.
“Để anh xem một chút.
!
Tiêu Khôn Hoằng cầm cổ tay của cô, dùng vân tay mở khóa điện thoại, vừa hay nhìn thấy trang tìm kiếm nóng hổi: “Con cháu nhà họ Tiêu bất hiếu.
!
Ánh mắt của người đàn ông biến thành đen, sau đó thờ ơ.
Thi Nhân đóng điện thoại lại: “Những thứ này đều là viết linh tinh, đều là thủ đoạn của Tiêu Vinh, anh ta quá hèn hạ.
!
Những điều này rõ ràng không liên quan gì đến Tiêu Khôn Hoằng.
“Anh biết.
!
Tiêu Khôn Hoằng dời ánh mắt: “Nhưng cũng do anh đã có chút dung túng, nếu như anh có thể đến can thiệp đến bên này sớm một chút có lẽ những người kia cũng không dám làm vậy.
!
Cuối cùng, anh cũng có trách nhiệm.
“Nhưng mà có quan hệ gì với anh?!
Thi Nhân lôi kéo cánh tay của Tiêu Khôn Hoằng: “Ông cụ