Chương 335
“Ông nói nhảm gì đó? Tin đồn bên ngoài có thể tin được không?”
Người lớn tuổi nhíu mày: “Ngay trước mặt người chết mà nói điều này, mọi người không sợ sao?”
Người ở phía sau cũng không tiếp tục nói lời nào nữa.
“Đi thôi, cũng không còn việc gì phải làm nữa.
Các người nên quản tốt miệng của mình, không nên nói lung tung, Tiêu Khôn Hoằng, là người mà chúng ta không thể đắc tội nổi đâu.”
Mọi người nhao nhao rời khỏi phòng chứa thi thể.
Nhưng mà tin đồn ở bên ngoài càng ngày càng nghiêm trọng, sau này thậm chí còn biến thành Tiêu Khôn Hoằng chính là người ở phía sau màn đao phủ giết người này, vì trả thù việc ông cụ đã viết di chúc, còn có sự việc của Tiêu Vinh, mới có thể cố ý xem nhẹ tình hình thân thể của ông cụ .
Dù sao thì những người kia ở bệnh viện, nếu không có Tiêu Khôn Hoằng ám chỉ, làm sao dám ngược đãi ông cụ?
Đây chính là bệnh viện tư nhân nhà họ Tiêu.
Cho nên rất nhiều người đều cảm chúng ta không thể đắc tội nổi đâu.”
Mọi người nhao nhao rời khỏi phòng chứa thi thể.
Nhưng mà tin đồn ở bên ngoài càng ngày càng nghiêm trọng, sau này thậm chí còn biến thành Tiêu Khôn Hoằng chính là người ở phía sau màn đao phủ giết người này, vì trả thù việc ông cụ đã viết di chúc, còn có sự việc của Tiêu Vinh, mới có thể cố ý xem nhẹ tình hình thân thể của ông cụ .
Dù sao thì những người kia ở bệnh viện, nếu không có Tiêu Khôn Hoằng ám chỉ, làm sao dám ngược đãi ông cụ?
Đây chính là bệnh viện tư nhân nhà họ Tiêu.
Cho nên rất nhiều người đều cảm thấy chuyện này có liên quan đến Tiêu Khôn Hoằng.
Cho dù lí luận như thế nào thì Tiêu Khôn Hoằng cũng không thể tránh được.
Thi Nhân cảm thấy cực kì tức giận khi nhìn những bình luận như thế này, đều là những lời bình luận như vậy.
Cô biết rõ chuyện này có một trăm cái miệng cũng không thể nói rõ ràng.
Cho dù có giải thích như thế nào đi nữa, thì vẫn sẽ có người hoài nghi động cơ của Tiêu Khôn Hoằng.
Cùng lúc đó, cô cũng nhận được tin nhắn qua zalo của Mạc Tử Tây: “Nữ thần, chuyện gì đáng xảy ra trên internet vậy?”
“Ông cụ đã qua đời, nhưng mà có chút vấn đề, bệnh viện bên này vẫn đang điều tra.”
“Tôi biết ngay mà, khẳng định có người đã cố ý làm như vậy.
Em có muốn phản kích một chút hay không?.
Lúc trước ông cụ làm nhiều chuyện như vậy, Tiêu Khôn Hoằng không quan tâm cũng là chuyện bình thường.”
“Nhưng mà chỉ là chúng ta cảm thấy như vậy, còn người ngoài cũng không cảm thấy như vậy.”
Thi Nhân có chút hơi lo lắng.
“Nữ thần, em có muốn tôi giải thích cho chồng em một chút không, tiện thể dẫn chút nhiệt độ đi mà thôi, sự tình trên mạng có chút hơi quá.”
“Chuyện này cũng không dễ để giải thích.”
Mạc Tử Tây vung tay lên: “Em yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho tôi.”
Ai nói cô ấy muốn giải thích.
Vào lúc này, giải thích cũng không có tác dụng gì, chỉ bị bôi đen như cũ.
Thi Nhân chỉ có thể chờ đợi, không biết Tử Tây muốn làm gì, nhưng mà cô không cảm thấy có chút lo lắng nào.
Không lâu sau, có một bloger đột nhiên đăng một bài Facebook: “Nếu như cha mẹ của bạn đem bạn đuổi ra khỏi nhà, tài sản thừa kế cũng không phân cho bạn một phân tiền, đợi đến sau khi ông cụ qua đời, bạn sẽ làm thế nào.”
Nội dung của bài Facebook cũng rất đơn giản, như một cái tiêu đề mô tả về một vấn đề xã hội.
Cũng chính là ân oán giữa Tiêu Khôn Hoằng cùng ông cụ Tiêu.
Tiêu Khôn Hoằng đã từng bị ông cụ đuổi ra khỏi nhà, tài sản thừa kế cũng đều là phân cho người con nuôi, không có lưu lại cho Tiêu Khôn Hoằng một phân tiền.
Trừ bỏ thân phận địa vị giàu có của Tiêu Khôn Hoằng, vậy mà vấn đề này có rất nhiều người gặp phải.
Toàn dân bắt đầu bàn luận sôi nổi về vấn đề báo hiếu này.
Lúc này, đã có người đứng về phía Tiêu Khôn Hoằng: “Nếu như cha mẹ tôi đối với tôi như vậy, vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không chăm sóc bọn họ khi về già, dù sao cũng là bọn họ đã đuổi tôi đi rồi.”
“Đúng vậy, đều đã đuổi đi rồi, vì lí do gì còn muốn con cái đưa tiền dưỡng lão, không phải còn có đứa con trai lúc trước được chia tài sản của ông ta sao?”
Cũng có người đứng ra phản đối: “Cho dù là như thế nào đi nữa, chung quy vẫn là bố mẹ anh, là người cho anh sinh mệnh”
“Đạo hiếu từ xưa đến nay đều không có thay đổi.
Mặc kệ xảy ra chuyện gì, ông cụ từ đầu đến cuối đều là người có tuổi.”
Đề tài này nhanh chóng đã được kích nổ.
Thật ra vấn đề của Tiêu Khôn Hoằng, cũng không phải là một trường hợp cá biệt, rất nhiều người cũng từng gặp trường hợp giống như vậy.
Cha mẹ bất công, hoặc là cha mẹ làm việc cố chấp, sau đó mọi chuyện trong gia đình đều không có liên quan gì đến họ, bọn họ cũng bị đuổi ra ngoài.
Có không ít người có những khúc mắc với cha mẹ của họ.
Chẳng bao lâu, cụm từ Tiêu Khôn Hoằng bất hiếu này cũng biến mất.
Nhiều người đang thảo luận về hoàn cảnh của Tiêu Khôn Hoằng, anh có nên báo hiếu hay không , ngay chính ông cụ đã làm việc quá vất vả.
Ngay từ đầu đây chỉ là vấn đề của Tiêu Khôn Hoằng.
Mọi người chỉ làm người đứng xem, rất nhiều người lấy vấn đề đạo đức ra nói chuyện, người ta