Mặc dù đã tránh thoát khỏi phạm vi lân cận…nhưng tiếng đàn mang theo Hồn Lực dữ dội vẫn quanh quẩn trong đầu đám người, bất kể là Trung Tiên Giới hay Tiểu Tiên Giới đều bị ảnh hưởng không ít thì nhiều, có người trực tiếp ngất đi, có người cố gắng cầm cự, một số người ưu tú càng là cố gắng vận chuyển lực lượng chống lại…
Chỉ bất quá kết quả như thế nào, thì rung động mà Lạc Nam mang lại cho cả bọn là không thể bàn cãy…
“Tên Tà Tu này…vậy mà còn là Hồn Tu, hơn nữa khủng bố đến như vậy?”
“Ngay cả thiên tài Trung Tiên Giới cũng lực bất lòng tâm, để hắn nghênh ngang tiến vào bí cảnh hạch tâm?”
“Kẻ này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Phải biết trước đó hắn nổi danh ỷ vào sở hữu nhiều loại Dị thuộc tính mà thôi!”
“Quá kinh khủng, nếu hắn không phân tán tiếng đàn ra rộng rãi…mà chỉ hội tụ tập trung công kích một người, ở đây ai có thể sóng sót?”
“Thanh cổ cầm kia thấp nhất cũng là Vương Cấp Pháp Bảo?”
“Ta nghi ngờ tên này là một thiên tài Đại Tiên Giới nào đó đang cải trang vi hành, giả heo ăn thịt hổ!”
“Không thể trêu chọc…thà chọc Vương Cấp Thế Lực cũng không thể chọc hắn!”
Vô số âm thanh xì xào bàn tán truyền khắp, mỗi một lời nói ra đều khiến Vô Lượng Quân đám người sắc mặt ngày một khó coi.
Cảm giác đau nhứt tận sâu Linh Hồn vẫn còn tồn tại trong bọn hắn, bởi vì Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm tác động vào linh hồn của bọn hắn ở phạm vi gần nhất.
Hải Sa, Hải Quy, Hải Giai và Đạo Lãng trước đó chưa khôi phục thương thế…lúc này đã trực tiếp ngất đi rồi, miệng sùi bọt mép, thê thảm không thể tả.
Nhìn đồng bọn của mình lâm vào cảnh tượng như vậy, Đạo Huyền Tông với Hải Yêu Cung sắc mặt tối sầm, như ăn phải con ruồi hết sức khó chịu.
Khi được lệnh của thế lực thăm dò Bí Cảnh xuất hiện ở lân cận Tiểu Tiên Giới…tất cả bọn hắn đều không quá xem trọng, ôm lấy tâm tính siêu việt cao cao tại thượng hàng lâm.
Kết quả thế nào?
Toàn bộ bị vả mặt…chật vật không chịu nổi, ở trước mặt vô số Tiểu Tiên Giới bị một tên thần bí trêu đùa trên đầu ngón tay.
Đợi đến khi toàn trường định thần lại, thân ảnh Lạc Nam đã biến mất dạng trong tầm kiểm soát.
Hít sâu một hơi, nắm đấm siết chặt đến mức rỉ máu, Vô Lượng Quân ra vẻ bình tĩnh nhất có thể, trầm giọng nói:
“Hắn có thể vào hạch tâm thì thế nào? Cơ duyên chưa chắc thuộc về hắn…kẻ thắng lợi cuối cùng còn chưa biết đâu!”
Lời vừa nói ra, được toàn thể Trung Tiên Giới tán thành, một đệ tử hạch tâm của Đạo Huyền Tông gật đầu nói:
“Quân huynh nói rất đúng, hắn mặc dù đi trước một bước vào hạch tâm…nhưng nói không chừng bên trong còn đầy rẫy nguy hiểm đang chờ đón, chúng ta chưa chắc sẽ thiệt thòi!”
“Không sai…kẻ này chẳng qua làm chuột bạch cho chúng ta mà thôi!” Đám Trung Tiên giới tự cho là đúng nói, dường như suy nghĩ như vậy sẽ khiến mặt mũi của bọn hắn được vãn hồi đôi chút.
“Ta nghĩ chúng ta nên tản ra hành động…như vậy cơ hội phát hiện cơ duyên cũng mỗi người cũng sẽ gia tăng!” Vô Lượng Quân đề nghị nói.
“Chúng ta không ý kiến!” Đám người gật gật đầu.
Cơ duyên là thuộc về cá nhân của mỗi người, kết thành đội dò tìm mặc dù an toàn hơn, nhưng một khi gặp được cơ duyên hay truyền thừa, lúc đấy ai ăn ai nhịn? nói không chừng còn nổi tham lam lên cướp đoạt, chém giết lẫn nhau mất đoàn kết.
Phải biết Vô Lượng Hải Các, Đạo Huyền Tông hay Hải Yêu Cung bình thường cũng không thân thiện hay hữu hảo gì, chẳng qua lần này bọn hắn muốn chèn ép đám thiên tài Tiểu Tiên Giới nên mới tạm thời liên thủ mà thôi.
“Cứ quyết định như vậy!”
Vô Lượng Quân nhàn nhạt nói xong, một mình thi triển thân pháp…hóa thành cột sóng lướt đi trên bầu trời, nhắm đến một hướng bên trong khu vực hạch tâm, cùng đôi huynh đệ song sinh tách ra.
Có hắn mở đầu, đám người Trung Tiên Giới không do dự nữa, phân tán ra khắp các nơi…
Chỉ thoáng chốc, tại hiện trường chỉ còn lại Hải Sa, Hải Quy, Hải Giai và Đạo Lãng vẫn hôn mê bất tỉnh nằm trên mặt đất, tự sinh tự diệt…
Mà không biết từ bao giờ, Nhẫn Trữ Vật trong tay bọn hắn cũng đã bị lột mất…
Dù là người của cùng một thế lực…cũng không thân thiện như vẻ bề ngoài, đứng trước các loại cơ duyên trong Bí Cảnh, chẳng ai nguyện ý mang theo mấy kẻ trọng thương hôn mê cả.
Đạo Huyền Tông không nguyện ý mang theo Ngạo Lãng, mà Hải Yêu Cung càng không mang theo ba người Hải Sa.
Tại nội bộ của Vương Cấp Thế Lực cũng cạnh tranh phi thường kịch liệt, những thiên tài này đấu đá tranh giành tài nguyên không hề ít, mất đi một người xem như bớt đi một đối thủ cạnh tranh.
Về phần thế lực sau lưng cũng sẽ không trách tội bọn hắn…bởi vì so với cưu mang mấy kẻ vướng bận, thì việc tập trung tinh lực tìm kiếm truyền thừa cường đại quan trọng hơn nhiều.
“Haizz…Tu Tiên Giới chính là tàn khốc như vậy!”
Nhìn thấy đám người Trung Tiên giới toàn bộ rời đi, các tu sĩ Tiểu Tiên Giới ở xa một lần nữa vây lại, ánh mắt mang theo vẻ đồng tình nhìn Hải Sa, Đạo Lãng mấy người.
Đồng tình xong…vô số Tiểu Tiên Giới lại nhìn xem đồng đội đang cùng nhóm với mình, trong lòng bọn hắn cũng dâng lên những câu hỏi:
“Liệu rằng khi mình sa cơ thất thế như Hải Sa, liệu đồng môn huynh đệ có cứu mạng hay đâm một đao sau lưng?”
Câu hỏi chẳng có lời đáp…cũng chẳng ai muốn tìm tòi đáp án của nó trong thời điểm này.
Đám người Trung Tiên Giới tách ra hành động…đồng nghĩa với bọn hắn không tiếp tục bá đạo cản trở Tiểu Tiên Giới tiến vào hạch tâm.
Hiển nhiên sau khi bị “tà tu” làm mất mặt, đám người Vô Lượng Quân cũng không còn mặt mũi ngăn chặn người của Tiểu Tiên Giới.
Làm như vậy chẳng khác nào mang tiếng “sợ mạnh hiếp yếu”…
Thế là…vùng hạch tâm Bí Cảnh vốn hoang vắng nhiều năm trở thành điểm đến của các thiên tài đến từ nhiều Tiểu Tiên Giới khác nhau…
Nhất định cực kỳ náo nhiệt a.
…
Bên trong hạch tâm bí cảnh…Lạc Nam nhìn lên những hư ảnh Yêu Thú khủng bố trên đỉnh đầu, lúc này mới phát hiện nhìn thì ở gần…nhưng thực chất bọn chúng ở cách xa không ít.
“Phốc!”
Đúng lúc này, một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng…Lạc Nam xém chút ngã quỵ, sắc mặt tái nhợt.
Di chứng của Vạn Cổ Bất Hủ Thân kéo đến, thân thể Lạc Nam như nát tan thành từng mảnh.
Không chút chần chờ, hắn lập tức biến mất, tiến vào Linh Giới Châu…
Một ngày trôi qua…hắn lại một lần nữa sinh long hoạt hổ xuất hiện, diện mạo Ngọc Hải xuất hiện, bắt đầu ung dung hành tẩu.
Sở hữu Bất Tử Thụ và Gia Tốc Trận chính là bật hack tồn tại, Lạc Nam sử dụng Vạn Cổ Bất Hủ Thân một cách thoải mái mà chẳng sợ thương thế kéo dài.
Đến tận nơi này, người Lam gia…Địa Tiên Môn cùng Thiên Tiên Môn không thấy xuất hiện, xem ra ngoại trừ mấy tên bị Lạc Nam đánh chạy, thì thiên tài còn lại của bọn hắn không đủ để chống lại sát khí tồn đọng tại hạch tâm bí cảnh này.
“Vì sao các hư ảnh Yêu Thú mạnh mẽ lại đột ngột hiện lên, khi vừa tiến vào Bí Cảnh rõ ràng chẳng có hiện tượng này?”
Nhìn đám hư ảnh yêu thú trên đỉnh đầu, Lạc Nam trong lòng bắt đầu tự hỏi.
Mọi thứ đều có nguyên do của nó, đám Hư Ảnh này hiện lên thiên không mang theo oán khí và phẫn nộ ngút trời, cho thấy trước khi chết đám yêu thú này từng trải qua điều gì đó cực kỳ khó chịu.
Lại nhìn thiên địa đổ nát và hoang tàn đến cực độ, cũng đủ hiểu đám Yêu Thú này trước khi chết từng quậy lên một trận long trời lỡ đất, dẫn đến thế giới sụp đổ luôn.
Rốt cuộc là vì cái gì…
Lạc Nam hắn mặc dù thắc mắc, nhưng cũng không định điều tra rõ ràng nguyên nhân bên trong…cái hắn muốn lúc này chỉ là cố gắng vơ vét thật nhiều chỗ tốt, gia tăng nội tình của bản thân mà thôi.
Thấu Thị Vạn Lý bắt đầu triển khai, Lôi Ảnh Bộ thi triển…thân thể hóa thành Nhị Sắc Lôi Kiếp xẹt ngang thiên không…
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Không biết qua bao lâu, một vùng khói bụi mịt mù, bùn đất văng tung tóe thu hút sự chú ý của Lạc Nam.
“Có người chiến đấu sao?”
Lạc Nam lẩm bẩm, cũng không có ý định chen vào…
“Á, ngươi cái