Sau quá nhiều những thông tin cao cấp được tiếp xúc, ngay cả Long Tộc, Thiên Đình hay Ma giới…Lạc Nam đều biết được một hai điểm.
Những chuyện mà Kim Nhi chưa thể tiết lộ cho hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay, vậy mà hôm nay ở đâu chạy ra một con heo đen béo mập lại trở thành một trong những bí mật mới.
Lạc Nam bó tay rồi.
Hơn nữa không biết vì sao…khi con Hắc Trư này xuất hiện, Lạc Nam cảm giác như các hư ảnh Yêu Thú cường đại bên trên bầu trời đều đang khóa chặt lấy nó, vô số oán khí tích tụ dường như gôm thẳng vào thân Hắc Trư, dường như con heo béo mập này từng làm nên chuyện nhân thần cộng phẩn nào đó.
Mặc dù có chút hoang đường, nhưng Lạc Nam cảm giác các hư ảnh Yêu Thú đột ngột thức tỉnh và hiện lên trên bầu trời có liên quan đến Hắc Trư.
Bởi vì tại một Bí Cảnh trôi nổi trên khắp tinh không vô số năm, sinh mệnh sống trên đó đã sớm chết hết, đám Ong Bắp Cày sống sót cũng là nhờ khả năng sinh sôi hậu duệ một cách khủng khiếp lưu truyền qua nhiều thế hệ mà thôi.
Trước hiện trạng đó, đột nhiên xuất hiện một con Hắc Trư đê tiện miệng phun tiếng người, lại có thủ đoạn quỷ dị đến cực điểm, Lạc Nam sao có thể không nghi hoặc?
“Ta thọc tiết ngươi!”
Đúng lúc này, tên thanh niên nam tử đã phẫn nộ nói không ra lời, anh hùng cứu mỹ nhân không thành lại bị con heo đen phản kích, hắn làm sao có thể cam tâm như vậy bỏ qua?
Tên thanh niên nam tử cũng là kẻ có chút đầu não, trước đó dùng Vũ Kỹ cận chiến đánh vào thịt heo bị phản chấn lại thật đau, lần này hắn triệt để rút kinh nghiệm…quyết định dùng Vũ Kỹ tầm xa.
“Thổ Sa Chưởng!”
Vô số Thổ Hệ Tiên Lực cấp tốc kéo về, ở trong tay thanh niên nam tử hình thành vô số đất cá cuồn cuộn như vòi rồng, không nói hai lời hướng về Hắc Trư tung chưởng…
ẦM ẦM ẦM…
Thổ Sa Chưởng bóc lên khói bụi mịt mù phô thiên cái địa, như bão cát xoáy mạnh mà đến…
“Người có thể tiến vào hạch tâm Bí Cảnh quả nhiên đều có thực lực!” Lạc Nam âm thầm đánh giá một tiếng.
Chiêu Thổ Sa Chưởng này đã đạt đến tinh túy của một Ngọc Cấp Vũ Kỹ nên có rồi.
Lạc Nam hứng thú đại tăng, hắn muốn xem trước một chiêu này…liệu con Hắc Trư có dùng thân thể béo mập của mình để phản kích nữa hay không.
Hắn có cảm giác khả năng dùng thịt mỡ của Hắc Trư thậm chí sánh ngang Đấu Chuyển Tinh Di của mình, hoang đường đến cực điểm.
Chỉ bất quá khiến Lạc Nam ngoài ý muốn chính là, con Hắc Trư không tiếp tục dùng thân thể đón đỡ Thổ Sa Chưởng, trái lại đột nhiên dùng hai chân sau đứng thẳng người lên…để lộ cái bụng béo mập cùng hai hàng vú xệ, bên dưới mông to lớn còn có hai khối thịt thừa tròn vo màu hồng nhăn nhúm lắc lư qua lại, đáng ghét đến cực điểm…
“Ột…Ột, mày khi dễ Trư gia không biết dùng vũ kỹ sao?” Hắc Trư mở miệng mắng chửi, ánh mắt khinh bỉ nhìn Thổ Sa Chưởng đang lao đến.
Trong ánh mắt kinh dị của Lạc Nam, Hắc Trư đem hai chân trước ngắn cũn cỡn của mình nâng lên phía trước…
VÙ VÙ VÙ…
Trong khoảnh khắc đó, Thủy Tiên Lực cấp tốc hội tụ…ở giữa đôi chân trước cụt ngũn của Hắc Trư bắt đầu hình thành Vũ Kỹ…
“Trư Ấn Vô Địch!” Hắc Trư mở đôi môi dày quát lớn, nước miếng văng tung tóe.
Thủy Tiên Lực hình thành một cái đại ấn nặng nề ẩn chứa lực lượng của hải dương mênh mông vô tận, xoay tròn dữ dội trong tay Hắc Trư, không chút do dự nện thẳng vào Thổ Sa Chưởng của thanh niên nam tử.
OÀNH…
Hai loại Vũ Kỹ mạnh mẽ chạm nhau, Thủy Ấn do Hắc Trư đánh ra ầm ầm bạo tạc, Thủy Tiên Lực cuốn trôi rột rửa sạch sẽ toàn bộ Thổ Sa Chưởng, không còn sót lại chút cặn nào.
“Lấy thịt đè người!”
Trong lúc thanh niên nam tử còn chưa kịp phản ứng, Hắc Trư ngửa đầu gầm thét một tiếng, thân thể nặng nề như ngọn núi nhỏ lao vọt mà đến nhảy vọt lên cao, sau đó mạnh dạn rơi xuống.
“PHỐC!”
Thanh niên nam tử chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thái sơn áp đỉnh, toàn bộ thân thể hắn như nứt ra hàng ngàn mảnh nhỏ, miệng sùi bọt mép…một lần nữa ngất đi.
“Thủy Ấn con heo này dùng tuyệt đối là hàng Ngọc Cấp Cực Phẩm!” Lạc Nam sắc mặt cổ quái.
Yêu thú dùng Vũ Kỹ hắn chưa phải là không thấy qua, bất quá kẻ phá vỡ định luật lợn đi bằng bốn chân của Hắc Trư quả thật như phát hiện tân đại lục.
Bằng vào hai cái chân ngắn cùng một bộ móng heo, tên này vậy mà ngay cả Ngọc Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ cũng đánh ra được.
Nếu không phải đẳng cấp Vũ Kỹ chênh lệch quá nhiều…một chiêu Thủy Ấn của Hắc Trư không thể miểu sát thanh niên nam tử đơn giản như vậy.
“Ột ột ột, tên kỳ đà đã giải quyết xong…để Trư gia cùng hai vị kiều thê tiếp tục bồi dưỡng tình cảm!” Hắc Trư ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn thanh niên nam tử một chút.
Lần nữa xách lấy thân thể mập mạp vây quanh hai vị nữ thiên tài vẫn ở phụ cận kia, thời gian Hắc Trư hạ gục thanh niên nam tử thật sự quá nhanh, các nàng dù muốn chạy trốn cũng không trốn được.
Hắc Trư biểu hiện cực kỳ lợi hại…nếu bề ngoài của nó không phải một con heo trần trụi, miệng liên tục buông lời đê tiện thì hai người các nàng sẽ cân nhắc kỹ lưỡng một chút có nên cho nó cơ hội theo đuổi hay không.
Đáng tiếc bộ dạng của Hắc Trư quá đáng ghét khiến người khác mất ngay thiện cảm ban đầu đối với hắn rồi, lại thêm tên này khi nói chuyện cái miệng cực kỳ thối, lời lẽ và biểu cảm trên mặt đê tiện cực kỳ, sẽ chẳng nữ nhân nào chịu nổi nó.
“Trư gia tiền bối, phải làm sao ngươi mới chịu tha cho hai người chúng ta đây?”
Hai vị nữ thiên tài biết mình khó thể thoát sự đeo bám của con heo đen, chỉ có thể hạ giọng nói chuyện, hy vọng hắn buông tha hai người.
Bởi vì nhìn Hắc Trư không giống muốn làm hại hai người các nàng, chẳng qua chỉ muốn trêu ghẹo mà thôi.
“Ột ột ột…hai vị kiều thê nói thế khiến Trư gia đau lòng!” Hắc Trư mếu máo nói, trong đôi mắt heo vậy mà xuất hiện nước mắt long lanh, kết hợp với diện mạo của nó làm người khác buồn nôn vô cùng.
“Mong Trư lão tiền bối đừng trêu, chúng ta thật sự không thể chấp nhận tình cảm của ngươi!” Một nữ tử cố gắng kiên nhẫn nói.
Hai nàng nhận ra con heo này ăn mềm không ăn cứng, muốn nó buông tha chỉ có thể xuống nước hạ giọng.
Hắc Trư ra vẻ u sầu, một bộ dạng sinh không thể luyến, hận không thể lập tức đi tự vẫn nói:
“Ột ột ột, chẳng lẽ Trư Gia đáng ghét đến thế sao?”
“Ừm!” Hai nữ đồng thanh gật đầu.
“Phốc!” Lạc Nam ở trong bụng bật cười.
“Thật quá đáng…đàn bà vốn là đồ bội bạc, ột ột ột! chỉ sợ Trư gia ta sắp thành trâu già rồi!” Hắc Trư xoay chuyển thái độ đứng bật dậy, ngửa mặt lên trời thở dài, dường như vừa bị hai nữ nhân phụ tình cắm sừng vậy.
Hai nữ nhân sắc mặt khổ không thể tả, con heo này có thể bớt nhây một chút được không?
“Ộttttttttt…” Hắc Trư thở dài một tiếng, ngậm ngùi nói ra: “Nếu ta với hai vị hiền thê đã hữu duyên vô phận, như vậy Trư gia cũng không bức ép nữ nhân, chỉ cần hai nàng để lại cho ta một chút kỷ vật là được!”
Hai nữ nhân nghe vậy sắc mặt mừng rỡ như điên, con lợn chết này rốt cuộc cũng chịu buông tha cho hai người các nàng.
Nghĩ đến đây hai nữ nhân cũng không keo kiệt, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra hai quyển Vũ Kỹ Ất Cấp tương đối lợi hại đưa cho Hắc Trư, mong muốn nó hài lòng.
“Ột ột ột, hai nàng đây là xem thường trư phẩm của ta sao? sao Trư gia có thể thu lấy Vũ Kỹ của các nàng? Trư gia còn định tặng ngược Vũ Kỹ lại cho các nàng đấy” Hắc Trư một mặt nghiêm túc nói chuyện.
Hai nữ nghe vậy hai mặt nhìn nhau, lần đầu tiên đối với con heo này thay đổi ấn tượng…xem ra nó cũng không đê tiện như các nàng nghĩ a.
“Vậy Trư tiền bối muốn thứ gì? chỉ cần nằm trong khả năng chúng ta sẽ đáp ứng cho ngươi!” Một nữ nhân nhu hòa nói.
“Ột ột ột!” Hắc Trư nghe vậy cười hì hì, ra vẻ tùy ý không mấy quan trọng nói:
“Trư gia không cần lễ vật quá quý trọng của hai nàng, tùy ý lột xuống quần lót đang mặc đưa ta là được!”
“Phốc!” Lạc Nam chính thức một ngụm