“Tiểu nữ oa ngươi sẳn sàng?”
Thủy Sơn Viên Hầu khóe miệng cười gằn, nha đầu này dám xem thường nó, không thấy thi thể vẫn chưa lạnh của một đám thiên tài đang nằm lăn lóc bên dưới chân sao?
Địa Ngọc Huyền hít sâu một hơi, toàn thân thả lỏng, bên trong cơ thể Thổ tiên lực đang nhanh chóng vận chuyển, trầm giọng nói ra:
“Lên đi! Cho ta xem thử một kích của Ngọc Yêu Viên Mãn mạnh đến mức nào!”
“Ồ? Ngươi không có ý định làm ra tư thế phòng thủ?” Thủy Sơn Viên Hầu có chút kinh ngạc hỏi.
Địa Ngọc Huyền thân thể uyển chuyển mềm mại hết sức tự nhiên, không vận chuyển lực lượng bao phủ quanh thân, cũng không thấy có dấu hiệu phản kích…
“Nữ nhân này chẳng lẽ! ” Thủy Sơn Viên Hầu có chút kinh ngạc, chẳng lẽ nàng đã nhận ra cách thức vượt ải?
Bất quá nếu đã thành công nhận ra…chứng tỏ nữ nhân này mưu trí có đủ, nó cũng không thể tự ý thay đổi quy tắc.
Nghĩ đến đây, không tiếp tục chần chờ, Thủy Sơn Viên Hầu cấp tốc vận chuyển Thủy Hệ Tiên Lực, bao trùm lấy đầu nắm tay.
Thân thể to lớn của nó lùi lại một bước lấy đà, trong ánh mắt ngưng trọng của Địa Ngọc Huyền, thân thể to lớn nhảy vọt một cái, nắm tay khỉ hết sức thong thả nhẹ nhàng hướng về phía nàng đấm đến.
Không sai…là nhẹ nhàng, một đấm của Thủy Sơn Viên Hầu cực kỳ nhẹ nhàng, động tác cũng là chậm chạp cực kỳ, Thủy Tiên Lực thong thả mà đến, khóa chặt lấy toàn thân Địa Ngọc Huyền.
Khó có thể tin với thân thể to lớn, uy phong lẫm lẫm có chút lóc chóc của Thủy Sơn Viên Hầu lại đánh ra loại Quyền pháp nhìn có phần yếu ớt nữ tính như vậy.
Một đấm này y như không có ẩn chứa nguy hiểm, nhìn qua cũng chẳng thấy chút lực sát thương nào, hoàn toàn không giống uy thế do một Ngọc Yêu Viên Mãn triển khai.
Bất quá đứng trước đòn công kích tưởng chừng yếu mềm như vậy, Địa Ngọc Huyền lại là sắc mặt nghiêm túc như chưa từng có, hai tay cấp tốc kết ấn, môi đỏ quát lạnh:
“Đại Địa Phá Thiên Trụ!”
ẦM ẦM ẦM…
Mặt đất chấn động dữ dội, Thổ Tiên Lực gầm thét ngưng tụ, một cái Thổ Trụ sắt lẹm khổng lồ đâm thẳng mà lên, sừng sững như một ngọn núi chắn trước mặt Địa Ngọc Huyền, muốn bảo vệ nàng ở phía sau.
Nhưng mà đứng trước một căn Thổ Trụ vững vàng kiên cố như vậy, một quyền của Thủy Sơn Viên Hầu lại hóa thành trạng thái hư ảo nhẹ nhàng xuyên thấu như đi qua không khí, hết sức kỳ dị.
“Quả nhiên là không thể thủ!” Địa Ngọc Huyền sắc mặt khó coi, không dám có chút chần chờ hai tay cấp tốc kết ấn.
Ở trong khoảnh khắc một quyền kia sắp tiếp cận, Địa Ngọc Huyền đem toàn bộ Thổ Tiên Lực vận chuyển, hình thành Thiết Thổ cứng rắn kiên cố bao trùm toàn diện bên trong cơ thể.
Từ đan điền, từ lục phủ ngũ tạng, từ từng mạch máu nhỏ li ti, tất cả bộ phận trong cơ thể nàng đều được Thiết Thổ bao trùm, mà ở bên ngoài da thịt lại không có chút phòng thủ, nhìn qua như ở trạng thái bình thường.
Nhưng chính biểu hiện lúc này của Địa Ngọc Huyền lại khiến Thủy Sơn Viên Hầu ánh mắt híp lại.
Một quyền kia rốt cuộc chạm vào Địa Ngọc Huyền…
Nhưng không có va chạm mãnh liệt như tưởng tượng, trái lại giống với cảnh tượng vừa rồi khi xuyên thấu Trụ Đất, lúc này đây vô số Thủy Tiên Lực từ một quyền của Thủy Sơn Viên Hầu quỷ dị xuyên qua da thịt của Địa Ngọc Huyền, tiến vào trong cơ thể nàng.
“Bạo!”
Thủy Sơn Viên Hầu cười khặc khặc nói ra.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Một quyền kia ở trong cơ thể Địa Ngọc Huyền trực tiếp bạo tạc, lực lượng cô đọng đến cực điểm không chút bài tiết ra ngoài, uy thế Ngọc Yêu Viên Mãn mãnh liệt chỉ một người cảm thụ được.
“PHỐC!”
Địa Ngọc Huyền môi mộng rỉ máu, sắc mặt tái nhợt một chân quỳ trên mặt đất…
Ở bên trong cơ thể nàng, Thiết Thổ bị lực lượng bạo tạc khiến cho nứt ra, sau đó có dấu hiệu tan vỡ…
Địa Ngọc Huyền điên cuồng vận chuyển Thổ Tiên Lực tụ hội mà về để gia cố…
Quá trình tranh đấu diễn ra không ngừng, Thủy Tiên Lực thì điên cuồng tàn phá, mà Thổ Tiên Lực lại cố gắng phòng ngự và chữa trị.
Mãi đến khi Thủy Tiên Lực tan hết cũng là lúc Địa Ngọc Huyền thở hổn hển, sắc mặt tuyệt mỹ hồng hào tái nhợt, sau cùng chật vật đứng lên lau khóe máu nơi khóe miệng.
Hiển nhiên nàng đã thành công giữ mạng, chỉ bị nội thương mà thôi.
“Tiểu nữ oa không tệ, vậy mà nhìn thấu nguyên lý Quyền Pháp của lão Viên ta!” Thủy Sơn Viên Hầu gãy gãy đầu nói.
“Đó là quyền pháp gì?” Địa Ngọc Huyền sắc mặt vẫn còn kiêng kỵ hỏi.
Môn Quyền Pháp của con khỉ này quá mức quỷ dị, nó trực tiếp bỏ qua va chạm vật lý, mang theo lực lượng xuyên thấu qua tất cả đến khi nào người ra quyền kích nổ thì mới thôi.
Một quyền xuyên qua Đại Địa Phá Thiên Trụ của nàng, sau đó xuyên qua cơ thể của nàng tiến vào bên trong và kích nổ.
Nếu không phải đã khám phá ra nguyên tắc bên trong đó và sớm tranh thủ bảo vệ lục phủ ngũ tạng, lúc này nàng đã là một cổ thi thể hoàn chỉnh rồi.
“Quyền pháp này của Lão Viên ta gọi Phá Nội Quyền, là một môn Vương Cấp Quyền Pháp, tiểu nữ oa ngươi chống lại nó xem như không tệ!” Thủy Sơn Viên Hầu mặt mày nhăn nhó cười khặc khặc nói.
“May mắn nhìn ra chút manh mối mà thôi!” Địa Ngọc Huyền khiêm tốn nói.
“Ngươi phát hiện ra nguyên lý của Phá Nộ Quyền nhờ dựa vào mấy cái xác này đúng chứ?” Thủy Sơn Viên Hầu chỉ vào một đám thi thể nam nữ dưới chân nói ra.
“Không sai!” Địa Ngọc Huyền không phủ nhận gật đầu nói:
“Theo lý mà nói sau khi va chạm với một Ngọc Yêu như ngươi, xác của bọn họ không ít thì nhiều phải để lại vết thương mới đúng, vậy mà tất cả thi thể đều nguyên vẹn không chút vết xước, từ đó ta suy đoán thủ đoạn công kích của ngươi sẽ chủ yếu nhắm vào bên trong!”
“Không tồi!” Thủy Sơn Viên Hầu gãy gãy đầu, là nó chủ quan không dẹp bỏ đám thi thể, từ đó để Địa Ngọc Huyền nhìn ra sơ hở.
Bất quá nhìn ra nguyên tắc của Phá Nội Quyền là một chuyện, có thể chống lại hoặc phòng ngự khi đối diện với nó lại là chuyện khác.
Cửa ải tiến vào Võ Đài Chung Kết do các Vương Cấp Thế Lực thiết lập khó nhai như vậy, chẳng trách ở nhiều kỳ Tuyển Tử Đại Hội không ai thành công đặt chân vào Võ Đài Chung Kết.
“Nếu ta là Ngọc Tiên Viên Mãn, đối diện với Phá Nội Quyền chưa chắc sẽ chật vật như vậy…thậm chí có thể đấu với con khỉ này một trận!” Địa Ngọc Huyền trong lòng âm thầm suy nghĩ, ánh mắt lấp lóe nói:
“Ta đi tiếp được chứ?”
“Hắc hắc, cứ tự nhiên!” Thủy Sơn Viên Hầu cười ngây ngô, né sang một bên tránh đường cho Địa Ngọc Huyền.
Địa Ngọc Huyền hít sâu một hơi, nhìn dãy núi cao không thấy đỉnh…ở phía bên kia chính là mục tiêu, cũng là nơi sẽ diễn ra trận chiến cuối cùng để chọn lấy 16 người ưu tú nhất.
Võ Đài Chung Kết.
…
Ở một khu vực khác, Lạc Nam trong vai Lạc Yên liếc đôi mắt đẹp nhìn lên, chứng kiến dãy núi cao vút nhìn không thấy đỉnh, âm thầm lẩm bẩm:
“Dãy núi này ngăn cách hoàn toàn với khu vực bên ngoài Bí Cảnh, chẳng lẽ Võ Đài Chung Kết nằm phía sau nó?”
Nghĩ đến đây không chút do dự, Huyễn Quang Vô Cực triển khai đến cực hạn phá không mà lên, muốn vượt qua đỉnh núi.
Dù cao đến đâu, với tu vi Cực Tiên ở thời điểm hiện tại…không trung đã không còn là chướng ngại với Lạc Nam hắn nữa rồi.
Chỉ là rất nhanh, Lạc Nam cảm giác được có một cổ khí thế khóa chặt lấy hắn khiến toàn thân trở nên không được thoải mái.
XOẠT…
Có âm thanh ngự không vang lên, một mùi hương thơm thoang thoảng lan khắp thiên địa, trước mắt Lạc Nam xuất hiện một thân ảnh.
Nữ nhân thân mặc áo choàng rộng thùng thình che phủ cơ thể, tóc dài màu tím như thác nước huyền ảo nhẹ nhàng chảy xuống, mặt nạ trắng bạc che đậy dung nhan để lộ đôi mắt màu hổ phách.
“Vị tiểu thư này có chuyện gì sao?” Lạc Nam có chút kỳ quái hỏi, hắn hình như không biết nữ nhân này nha, huống hồ hiện tại đang trong hình dáng của Yên Nhược Tuyết cũng chẳng quan hệ gì với ai, vì sao bị chặn đường rồi?
Bất quá Lạc Nam có thể khẳng định một điều nữ nhân này không phải nhân vật dễ chọc, chỉ riêng nàng có thể đuổi kịp và ngăn cản trước mặt khi hắn đang toàn lực thi triển Huyễn Quang Vô Cực đã chứng minh xét về phương diện tốc độ nàng đã không kém gì hắn.
Chưa kể các tôn Đại Đỉnh trong Đan Điền đang có dấu hiệu rung lên, chứng minh nữ nhân đeo