“Ám Minh Thâu Hồn Thủ!”
Vô tận Hắc Ám màu tím ngưng tụ thành Đại Thủ hướng Lạc Yên chụp đến, lực lượng thần bí ẩn chứa khả năng cướp lấy Hồn Lực khiến Lạc Nam trong lòng run lên.
Trước loại Dị Hắc Ám này, Linh Hồn của hắn cảm giác được uy hiếp, dường như nếu trúng một Thủ này, Linh Hồn sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.
“Đế Hồn Kỹ - Hồn Địa!”
Lạc Nam lập tức thi triển Hồn Địa, Hồn Lực từ cơ thể hắn cũng cuồn cuộn mà ra bao trùm xung quanh cơ thể, muốn tránh thoát Ám Minh Thâu Hồn Thủ.
Nếu có thể bọc phát toàn bộ thực lực, Lạc Nam có trăm phương ngàn kế phá hủy Ám Minh Thâu Hồn Thủ một cách chính diện, bất quá lúc này vì tránh để lộ quá nhiều bí mật nên hắn lựa chọn phương pháp an toàn, thi triển Hồn Địa và trốn vào bên trong.
Nhìn thân ảnh của Lạc Nam biến mất sau lớp Hồn Lực, nữ nhân đeo mặt nạ có chút kinh ngạc lẩm bẩm:
“Dùng Hồn Lực hóa thành lãnh địa bảo vệ bản thân, thủ đoạn thật không tồi!”
Bất quá bấy nhiêu đó mà muốn tránh thoát công kích của nàng thì thật sự mơ mộng hão huyền, nữ nhân đeo mặt nạ nhếch lên môi đỏ.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ám Minh Thâu Hồn Thủ bá đạo tiến đến, Hồn Địa ở trước mặt cái đại thủ khổng lồ mất đi tính thần bí vốn có, trở nên yếu ớt như tờ giấy mỏng, bị nó xuyên thấu vào bên trong.
“Làm sao có thể?”
Lạc Nam kinh ngạc trợn mắt, đây là lần đầu tiên Hồn Địa của hắn bị thất thủ.
Phải biết để xâm nhập Hồn Địa, thông thường chỉ có thể sử dụng Hồn Lực hoặc có thực lực tuyệt đối vượt xa hắn.
Vốn tưởng rằng cái Đại Thủ kia mặc dù có thể cướp đoạt Linh Hồn nhưng nó dù sao cũng được cấu tạo từ Hắc Ám Tiên Lực nên không có khả năng tác động vào Hồn Địa mới đúng, lúc này đây xem ra tính sai rồi.
“Hừ, Thâu Hồn Minh Ám của ta chính là loại Dị Ám có thể tác động trực diện và cướp đi Linh Hồn, muốn dùng Hồn Kỹ để phòng ngự ngươi thật sự quá ngây thơ!” Nữ nhân đeo mặt nạ yêu kiều hừ một tiếng.
Mặc dù xét về bản chất thì Thâu Hồn Minh Ám là Hắc Ám Tiên Lực không hề sai, nhưng nó lại là loại Dị Ám chuyên môn khắc chế Linh Hồn, thiên địch của các Hồn Tu.
Nữ nhân đeo mặt nạ còn trẻ tuổi nhưng đã là một vị Hồn Tu đạt đến Ngọc Hồn cường giả phần lớn là nhờ vào Thâu Hồn Minh Ám, nàng sử dụng loại Dị Ám này cướp lấy lực lượng Linh Hồn của kẻ địch để tu luyện Hồn Lực.
Lạc Nam đối diện với chiêu thức Ám Minh Thâu Hồn Thủ do Thâu Hồn Minh Ám ngưng tụ tạo thành mà sử dụng Hồn Địa để phòng ngự không phải lựa chọn sáng suốt.
“Trấn Ma Đài ra!”
Ý niệm vừa động, một tòa Đài khổng lồ đã ngăn chặn trước mặt đem Lạc Nam bảo hộ sau lưng, trực tiếp sử dụng một kiện Vương Cấp Pháp Bảo để phòng thủ.
Chỉ là rất nhanh, ánh mắt Lạc Nam một lần nữa co rút lại…bởi vì Ám Minh Thâu Hồn Thủ lại trở nên quỷ dị xuyên thấu qua Trấn Ma Đài dường như nó không hề tồn tại.
“Lại ngây thơ!” Nữ nhân đeo mặt nạ lắc đầu cười nhạt, xem ra thiếu nữ Cực Tiên này đã dùng hết thủ đoạn.
Không phải tự nhiên mà nàng có thể trở thành một trong số ít đệ tử mạnh nhất của Bồng Lai Tiên Đảo, cũng không phải tự nhiên mà nàng được Tam Đảo Chủ cử đến trở thành người canh gác cửa ải trong lần Tuyển Tử Đại Hội này.
Thâu Hồn Minh Ám mà nàng sở hữu chỉ khóa chặt những mục tiêu sở hữu Hồn lực, nó sẽ trực tiếp xuyên thấu qua những thứ không có sinh mệnh như Trấn Ma Đài, danh xưng khắc tinh của Hồn Tu không phải nói chơi.
Ở trong các loại Dị Hắc Ám, Thâu Hồn Minh Ám cực kỳ nổi danh, được xem là một trong những loại Thiên Địa Dị Vật khó chơi nhất.
VÈO VÈO VÈO…
Ám Minh Thâu Hồn Thủ rốt cuộc sắp chạm vào cơ thể Lạc Nam…
“Kết thúc!” Nữ nhân đeo mặt nạ cùng không ít người bên ngoài Chiến Trường cùng lúc than thở.
Một kích này mặc dù không có ác ý lấy mạng Lạc Yên, nhưng Linh Hồn của nàng sẽ bị tước mất phần lớn Hồn Lực, từ đó suy yếu trong thời gian dài, có tiến vào Võ Đài Chung Kết cũng sẽ chật vật trước những đối thủ khác.
“Có trách thì trách ngươi không chịu tiếp nhận thử thách cứ đâm đầu chạy trốn, lẽ ra ta có quyền loại bỏ ngươi khỏi Tuyển Tử Đại Hội!” Tóc dài màu tím thần bí tung bay, nữ nhân đeo mặt nạ lẩm bẩm nói ra.
Là Lạc Yên chọn giận nàng, bằng không nàng cũng chẳng dùng đến Ám Minh Thâu Hồn Thủ, bởi vì đây không phải chiêu thức dùng để khảo nghiệm các thí sinh mà nàng được phân phó.
Nếu dùng Ám Minh Thâu Hồn Thủ trở thành cửa ải, chỉ sợ trong toàn bộ Chiến Trường không một ai có thể thông qua.
Bất quá nữ nhân đeo mặt nạ cũng biết phân biệt nặng nhẹ, nàng chỉ muốn dạy dỗ Lạc Yên một bài học nên cũng không thi triển Ám Minh Thâu Hồn Thủ toàn lực, chỉ đủ làm Lạc Yên suy yếu một thời gian mà thôi.
Nhìn Ám Minh Thâu Hồn Thủ khổng lồ đã bao trùm Lạc Yên vào bên trong, nữ nhân đeo mặt nạ thở dài một hơi, quay ngưởi rời đi.
Nàng còn phải tiếp tục khảo nghiệm những thí sinh khác…
XÈO XÈO XÈO XÈO…
Bất chợt có âm thanh ngọn lửa đang thiêu đốt vang lên, nữ nhân đeo mặt nạ cũng không quay đầu lại, trái lại âm thầm lắc đầu:
“Vô ít, Dị Hỏa cũng không thể bảo vệ được ngươi…”
Chỉ là rất nhanh, một tiếng cười trong trẻo lười biếng vang lên lại khiến nữ nhân đeo mặt nạ toàn thân chấn động:
“Uầy thật phiền phức, nữ nhân mông cong kia, nàng thành công chọc giận ta!”
Nữ nhân đeo mặt nạ giận dữ quay đầu, sau đó bên trong ánh mắt màu hổ phách của nàng hiện lên một tia hoảng hốt.
Không biết từ bao giờ, một ngọn lửa trong suốt mang theo hơi thở nóng rực từ tận cùng cơ thể yêu kiều của Lạc Yên cấp tốc phá thể mà ra.
Trước sự hiện diện của nó, âm thanh xèo xèo không ngừng vang lên…
Thâu Hồn Minh Ám tưởng chừng không gì cản nổi như gặp phải thiên địch, từng tia từng tia Hắc Ám Tiên Lực bị ngọn lửa huyền ảo thiêu cháy, sau đó hóa thành hư vô ở giữa không trung, không thể tiến sâu vào cơ thể Lạc Yên dù chỉ một chút, càng đừng nói có thể cướp đi Hồn Lực.
“Cái này…Hỏa Diễm gì thế này?”
Nữ nhân đeo mặt nạ toàn thân sững sờ, khó có thể tin Vũ Kỹ hùng mạnh của mình lúc này không có chút lực chống cự bị ngọn lửa trong suốt kia thiêu cháy, chỉ thoáng chốc đã biến mất ở giữa đất trời.
“Thâu Hồn Minh Ám đúng không? Lợi hại đấy, nhưng ở trước mặt ta vẫn còn quá non và xanh!” Lạc Yên nhếch lên đôi môi phấn hồng, ánh mắt trêu tức nhìn lấy nữ nhân đeo mặt nạ.
“Một loại Dị Hỏa mới của ngươi?” Nữ nhân đeo mặt nạ bên trong mắt xuất hiện một tia kiêng kỵ, thiếu nữ Cực Tiên trước mặt thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, liên tục làm cho nàng bất ngờ, tại sao lại có một nhân vật quỷ dị như vậy?
“Thâu Hồn Minh Ám của ngươi mặc dù là loại Dị Hắc Ám chuyên môn khắc chế Hồn Lực, nhưng bản chất của nó vẫn còn là Hắc Ám Tiên Lực…như vậy chỉ cần là Tiên Lực, không thể thoát khỏi sự thiêu đốt đến từ Phần Lực Thiêu Linh Hỏa của ta!” Lạc Yên cười nhạt nói ra, bất quá trong lòng lại cực kỳ xem trọng nữ nhân đeo mặt nạ.
Nàng đã ép hắn phải sử dụng đến Dị Hỏa thứ ba trong lần Tuyển Tử Đại Hội lần này, đây là điều mà Lạc Nam hắn không ngờ tới.
Phần Lực Thiêu Linh Hỏa, Dị Hỏa chia sẽ với Đan Mộng Cơ, đứng top 2 trên Dị Hỏa Bảng ở Việt Long Tinh, có khả năng thiêu cháy Linh Lực của đối thủ, lúc này nó đã nâng cấp từ Linh Lực thành Tiên Lực, vì thế cũng có thể đốt cháy Tiên Lực.
Nên đổi tên Phần Lực Thiêu Linh Hỏa thành Phần Lực Thiêu Tiên Hỏa mới đúng.
Thâu Hồn Minh Ám bản chất vẫn là Hắc Ám Tiên Lực, gặp phải Phần Lực Thiêu Tiên Hỏa lập tức bị đốt cháy, không thể gây nguy hiểm cho Lạc Nam.
“Ngươi có thể đi…” Nữ nhân đeo mặt nạ mặc dù không cam lòng, nhưng lời đã ra khỏi miệng không thể nuốt lời, lúc này mở miệng nói chuyện.
“Ha hả, muốn đánh ta thì đánh, muốn ta đi thì đi…nữ nhân mông cong, cô nghĩ mình là ai?” Lạc Nam bĩu môi nói.
Lúc này hắn mới không đi.
“Ngươi…” Nữ nhân đeo mặt nạ lập tức giận tím mặt, nàng mặc áo choàng rộng thùng thình nhưng vẫn không che được bờ mông cong vút, lúc này mới bị thiếu nữ trước mặt kêu là “mông cong”.
Bất quá một nữ nhân gọi một nữ nhân như vậy, nghe qua cảm giác cực kỳ quái dị.
Huống hồ thiếu nữ này còn không biết tốt xấu, nàng đã thả cho