“Vẫn chưa đủ để phu thê chúng ta đột phá…”
Luyện hóa xong Xích Nha Hắc Ám, Lạc Nam ôm lấy Vân Tu Hoa cười khổ nói…
Mặc dù đã lường trước càng lên cao càng khó đột phá, nhưng không ngờ khó đến mức độ này.
Xích Nha Hắc Ám không giúp hắn từ Ngọc Tiên Hậu Kỳ đạt đến Ngọc Tiên Viên Mãn…
Bên trong đan điền Lạc Nam lúc này lại có thêm một cái phôi đỉnh đen kịch đầy rẫy Hắc Ám, cộng với cái phôi Phong Đỉnh trước đó…Lạc Nam đã có hai cái phôi chưa hoàn thiện.
Mà so với Lạc Nam, các tiểu cảnh giới bên trong Tiên Vương cũng không hề dễ tăng tiến… Vân Tu Hoa vẫn còn là Địa Vương mà thôi…
Đương nhiên dù phu thê hai người chưa thể đột phá, nhưng khoảng cách để đột phá cũng không kém là bao, chạm đến ngưỡng cửa rồi, cũng xem như là có tiến bộ nhất định.
Theo ước tính, chỉ một loại thiên địa dị vật bất kỳ nữa thôi Lạc Nam cũng có thể đột phá Ngọc Tiên Viên Mãn, mà Vân Tu Hoa không cần Thiên Địa Dị Vật, nàng ấy chỉ cần tu luyện Âm Dương Thánh Điển thêm một thời gian, trở thành Thiên Vương cao cao tại thượng ở trong tầm tay.
“Đột phá quá nhanh thiếp sợ tâm cảnh theo không kịp, đây cũng không phải chuyện tốt!” Vân Tu Hoa bàn tay mân mê đám cơ bụng săn chắc của Lạc Nam cười nói:
“Huống hồ ngay cả Tam Đảo Chủ còn chưa đột phá Thiên Vương, thiếp đột phá quá nhanh các tỷ muội lại u oán!”
“Dù nàng có đột phá Thiên Vương cũng chưa chắc là đối thủ của Tam Đảo Chủ!” Lạc Nam vuốt mũi Vân Tu Hoa nói.
Độc Cô Ngạo Tuyết có Kiếm Vực, Độc Cô Cửu Kiếm lại không phải Kiếm Pháp đơn giản…cửu thức bên trong nó khắc chế hầu hết các loại thủ đoạn của đối thủ, cực kỳ toàn diện.
Dù Vân Tu Hoa có được Âm Vương Lực và Dương Vương Lực, Lạc Nam cũng không dám kết luận liệu “Phá Lực Thức” do Độc Cô Ngạo Tuyết trảm ra có thể khắc chế hai loại lực lượng này hay không.
Muốn biết giữa các nàng ai thắng ai bại, chỉ có thể giao hữu tận tình một phen mới có thể kết luận.
“Chàng muốn đột phá nhanh thiếp có thể tìm cách dụ Tiểu Uyển với Tiểu Thiền cho chàng!” Vân Tu Hoa hôn lên má Lạc Nam mỉm cười nói.
“Dụ bằng cách nào?” Lạc Nam tò mò.
“Đương nhiên là sắp xếp các nàng ấy song tu với chàng!” Vân Tu Hoa nghiêm túc đáp.
“Phốc!”
Lạc Nam phun ra một ngụm, dở khóc dở cười nhìn Vân Tu Hoa: “Nàng bán đứng tỷ muội?”
“Bán đứng cái gì?” Vân Tu Hoa bĩu môi: “Nam nhân của thiếp tốt nhất trên đời, chia sẽ với các nàng ấy chính là làm việc thiện đó!”
“Thứ tốt càng ít người hưởng càng tốt!” Lạc Nam cười hề hề ôm lấy Vân Tu Hoa nói: “Huống hồ nam nhân của nàng có bản lĩnh, nữ nhân ta thích sẽ tự mình thu lấy!”
“Biết chàng lợi hại!” Vân Tu Hoa chế nhạo bĩu môi, vòng tay ôm hắn càng chặt, bàn tay thò xuống nắm lấy côn thịt vuốt vuốt chơi đùa.
“Đôi tình nhân trẻ định ân ân ái ái đến bao giờ? Ngoài kia các tỷ muội đang nỗ lực tu luyện đấy, có biết xấu hổ hay không?”
Lạc Nam với Vân Tu Hoa đang ôm nhau, một thanh âm giễu cợt đã vang lên bên tai.
“A”
Vân Tu Hoa kinh hô lên một tiếng, tính cách của nàng vốn thẹn thùng, da mặt lại mỏng, đột nhiên bị người bắt quả tang khi đang trần truồng ôm Lạc Nam không hốt hoảng mới là chuyện lạ.
Chỉ thấy Thục Phi quyến rũ hạ người rơi xuống, diện mạo thành thục tràn đầy trêu chọc nhìn hai người.
“Tiên Sứ…” Vân Tu Hoa khách khí nói một tiếng, vội vàng đẩy Lạc Nam ra nhảy bật dậy mặc vào y phục.
Mặc dù đã đoán được Thục Phi có quan hệ nam nữ với Lạc Nam, nhưng khi đối diện trực tiếp trong hoàn cảnh này khó tránh khỏi cảm giác xấu hổ.
“Tiểu muội muội tốt, làm sao bị kẻ xấu xa này dụ dỗ rơi vào ma trảo?” Thục Phi cười khanh khách, hứng thú nhìn ngắm Vân Tu Hoa.
Trong lòng nàng không thể không thừa nhận Vân Tu Hoa thật sự rất đẹp, nam nhân của nàng xem như có ánh mắt, nữ nhân bên cạnh hắn hầu như đều không có chỗ chê.
“Cẩn thận đánh cái mông của nàng!”
Lạc Nam trừng mắt nhìn Thục Phi, nữ nhân này đúng là chuyên gia nhìn lén, lần trước là nhìn hắn và Ỷ Vân, lần này lại là Tu Hoa, nếu không phải vừa mới cực kỳ thỏa mãn, thật muốn đè nàng ra hành quyết.
Da mặt Lạc Nam cực dày, huống hồ đã sớm cùng Thục Phi hoan ái không biết bao nhiêu lần, đương nhiên sẽ chẳng biết xấu hổ.
Thản nhiên đứng dậy, côn thịt ngạo nghễ ngẩng đầu trước mặt hai nữ nhân.
“Vô liêm sĩ!” Thục Phi khẽ mắng một tiếng, cúi người lấy ngón tay búng lên đầu tiểu huynh đệ của Lạc Nam, lúc này mới thành thạo lấy ra y phục mặc cho hắn.
“Để muội giúp tỷ!” Vân Tu Hoa lúng túng hỗ trợ.
Lạc Nam dưới sự phục thị của hai nữ mặc vào y phục, lại nhớ đến chúng nữ Hậu Cung.
Trước đây mỗi lần ái ân xong, các nàng đều vì hắn mặc y phục…
“Nhớ các tỷ tỷ sao?”
Thấy biểu hiện của hắn, Vân Tu Hoa chú ý đến các Cung Điện bỏ trống trên Cung Đình Thụ, nhẹ giọng hỏi thăm.
“Sớm muộn cũng sẽ gặp lại!” Lạc Nam cười, dắt tay Thục Phi với Vân Tu Hoa mang hai nàng dạo quanh Linh Giới Châu một vòng, nhân tiện chọn Cung Điện cho Vân Tu Hoa.
Vì Cung Đình Thụ hiện tại mở rộng quy mô, vấn đề chọn Cung Điện cũng khá thoải mái, Vân Tu Hoa chọn một cung điện trang nhã có vườn hoa ở tầng hai đặt tên Tu Hoa Cung.
…
Vì tránh để chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo nghi ngờ, Lạc Nam cùng hai nữ cũng không ở lại Linh Giới Châu quá lâu, sau khi đi dạo một vòng đã rời khỏi…
Lạc Nam tiếp tục ở lại mật thất, Vân Tu Hoa lại được Thục Phi xé không mang đi một cách lén lút bí mật.
“Kế tiếp nên làm gì…”
Lạc Nam bắt đầu đăm chiêu…
Chấp Pháp Săn Ma trước khi rời đi để lại quả rắm thật sự quá khó chịu, mặc dù chưa có ai chứng thực Hải Vực Tinh đã trở thành Tôn giới, nhưng giấy không gói được lửa, sớm muộn cũng có kẻ ngứa ngáy trong lòng đến thăm dò, khi đó phiền phức là không thể tránh khỏi.
Không phải ai cũng tu luyện Cấm Kỵ như hắn, có Bất Hủ Kinh Văn khảm nạm trong Linh Hồn, vấn đề tâm cảnh hoàn toàn không đáng để lo ngại…
Như lời Vân Tu Hoa đã nói, đột phá quá nhanh tâm cảnh cũng sẽ không theo kịp tu vi, chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo thời gian gần đầy đều có tiến bộ, nếu muốn tiếp tục đột phá cần khắc phục được vấn đề về tâm cảnh, ví dụ như tu luyện công pháp cấp cao, hoặc phục dụng Tiên Đan không để lại di chứng…
Đình Manh Manh vừa đột phá Thiên Vương, Âu Dương Thương Lan trọng thương vừa khỏi…
Độc Cô Ngạo Tuyết mặc dù có thể nói là người tiến bộ ít nhất trong thời gian gần đây, không phải vì nàng yếu kém, mà vì con đường của Kiếm Tu chính là dục tốc bất đạt.
Lạc Nam thầm nghĩ dù mình có Tiên Đan giúp nàng lập tức trở thành Thiên Vương, chỉ sợ Tam Đảo Chủ cũng sẽ không phục dụng.
Trúc Kiếm trong tay nàng cũng là Pháp Bảo cấp cao, Lạc Nam dù muốn tìm Kiếm khác tặng cho nàng chưa chắc Tam Đảo Chủ sẽ nhận, thậm chí trường hợp nàng ấy sử dụng không quen tay cũng nên.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam cảm thấy chỉ có cách gia tăng sức mạnh tổng thể cho Bồng Lai Tiên Đảo thông qua Vũ Kỹ và Công Pháp.
Sau các trận chiến, có thể dễ dàng nhận ra một điều, xét về Vũ Kỹ thì Bồng Lai Tiên Đảo không được đa dạng cho lắm, Vũ Kỹ cấp cao cũng chẳng có nhiều, rất nhiều nữ đệ tử chỉ sử dụng Ngọc Cấp Vũ Kỹ, nhân vật như Bồng Lai Ngũ Tiên mới có được Vương Cấp Vũ Kỹ.
Về phần tầm quan trọng của Công Pháp thì không cần phải nói, Công Pháp càng cao căn cơ sẽ càng vững chắc, công pháp là thứ đúc nên nền móng phát triển cho mỗi tu sĩ…
Nghĩ đến đây, Lạc Nam hỏi thăm Kim Nhi:
“Tiểu nha đầu, bao giờ Cửa Hàng May Mắn mới bán Công pháp và vũ kỹ Tôn Cấp?”
Kim Nhi nghe vậy ánh mắt xoay tròn, non nớt đáp: “Cửa Hàng May Mắn hiện tại chỉ mới cấp 5, đạt đến cấp 7 mới có bán Tôn Cấp nha công tử!”
“Lâu như vậy? Lạc Nam nhíu mày.
“Thật ra đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo đa số còn là Ngọc Tiên, Tôn Cấp Vũ Kỹ và Công Pháp còn khá xa vời, công tử tạm thời cho các nàng luyện hàng Vương Cấp thích hợp là được, sau này đạt đến Tiên Vương toàn bộ thì luyện Tôn Cấp cũng không muộn!” Kim Nhi kiên nhẫn giải thích:
“Không phải ai cũng quái thai như công tử, vừa mới Ngọc Tiên đã có thể sử dụng hàng Tôn Cấp và Đế Cấp đâu, tu sĩ bình thường phải thích nghi từ thấp lên cao bất kể là về Công Pháp hay Vũ Kỹ!”
“Ngươi mới là quái thai!” Lạc Nam đánh yêu cốc đầu Kim Nhi một cái, cười khổ hỏi:
“Đối thủ sắp tới rất có thể sẽ là Tôn giới, dùng hàng Vương Cấp đủ không?”
“Tôn giới cũng phải xem mạnh yếu, một cái Thiên Tôn Giới chắc gì