Phải mất rất nhiều thời gian mới có thể gom góp đủ thông tin chính xác về quá khứ của Đạm Yên Sơ.
Nghĩ kỹ lại cũng đúng, Đạm Yên Sơ ngoài mặt có vẻ tươi sáng, dễ chịu, phóng khoáng nhưng thật ra chuyện gì cũng giấu trong lòng.
Cô không viết nhật ký, đến cả ba mẹ, người thân, bạn bè và cả bạn trai cũng có vô số chuyện không kể.
Lúc cầm trên tay toàn bộ thông tin, Phong Hiểu Hàn cảm thấy muốn trốn tránh.
Hắn sợ những điều mình nghĩ trở thành hiện thực, cũng sợ lời của Cửu An là đúng.
Hắn luôn miệng nói yêu thương cô nhưng lại chẳng biết chút gì về cô.
Cô rời xa hắn là đáng đời hắn lắm!
Đạm Yên Sơ không sinh ra trong gia đình giàu có, trái lại, có phần vất vả lận đận.
Nhà nội thích cháu trai, nhưng vì khó sinh, vất vả lắm mới sinh ra được cô nên ba của Yên Sơ quyết định không sinh thêm con nữa.
Tuy không giàu có gì, nhưng Đạm Yên Sơ được ba mẹ cưng chiều vô cùng.
Cô học cấp Một và cấp Hai ở quê, những tưởng cuộc sống có thể êm đềm trôi đi, nào ngờ khi vào cấp Hai, Đạm Yên Sơ trở thành đối tượng bị bạo lực học đường.
Những chuyện nhỏ nhặt xuất phát từ việc cãi nhau, chê bai, trêu chọc, rồi dần phát sinh thành việc giấu đồ, bỏ xác côn trùng vào ngăn bàn của cô ấy.
Đạm Yên Sơ rất sợ hãi, cô đã từng tìm giáo viên để nhờ giúp đỡ nhưng chỉ vài lời khiển trách cùng bản tường trình chẳng giúp được gì cho cô.
Ngược lại, còn khiến cô bị công kích nhiều hơn.
Đạm Yên Sơ bị cô lập, tập sách của cô bị xé nát hay dụng cụ học tập thường xuyên không cánh mà bay.
Tiền tiêu vặt mang đến trường hay đồ ăn thức uống đều bị trấn lột [email protected] sẽ.
Cô không dám mách người lớn, cũng chẳng dám phản kháng, âm thầm lặng lẽ chịu đựng chỉ mong mấy năm cấp Hai sẽ nhanh chóng trôi qua.
Cô càng nhẫn nhục, đám người đó càng được nước lấn tới.
Đạm Yên Sơ ăn cái tát đầu tiên khi từ chối đi mua nước cho đại ca trong trường.
Cái tát đó đã khởi nguồn cho cơn ác mộng dài bất tận.
Những ngày sau đó, cô đến trường liền bị một hội tóm vào nhà vệ sinh đấm đá liên tục.
Mấy kẻ đó còn xé đồng phục cô, chụp ảnh lại, lan truyền khắp khối.
Vài nam sinh đốt thuốc lá, châm vào da thịt cô.
Nữ sinh thì dùng móng cào nát tay chân cô.
Bọn chúng đập đầu cô vào tường, nhấn đầu vào thùng nước trong nhà vệ sinh, những trò ti bỉ nhất đều đem lên người cô thử nghiệm.
Ba mẹ Đạm Yên Sơ chỉ là công nhân, không dư dả, không có quyền thế gì nên cô chỉ biết nuốt nước mắt vào lòng, không nói cho ai hay.
Giáo viên ở trường thấy gia đình cô không lên tiếng cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Cô giấu rất kỹ, chưa từng để lộ việc mình bị bắt nạt thậm tệ ở trường.
Mỗi ngày đều đến trường, chưa từng cúp học khiến ba mẹ không hề nghi ngờ.
Sau đó gia đình cô trúng số, ba mẹ quyết định mua nhà, để gia đình có cuộc sống tốt hơn.
Cùng thời điểm ấy Đạm Yên Sơ bị bạn học xô xuống cầu thang, bất tỉnh, phải khâu bảy mũi ở trán.
Ba mẹ