Chờ cô ngời xuống sau đó Cố Trì đi vào, thấy được Tô Vãn Khanh bật cười một tiếng, đi tới vị trí ban đầu mình ngồi xuống.
Tô Vãn Khanh cau mày, người này không phải không thích ngồi cùng bàn sao: "Không phải anh không thích có bạn cùng bàn sao, sao không chọn một chỗ không có ai ngồi.
"
Cố Trì gục xuống bàn, nhìn chằm chằm Tô Vãn Khanh: "Còn muốn cùng em xin chỉ giáo qua lại, hơn nữa lại còn ưu tú như vậy, đột nhiên cảm thấy có người cùng bàn như vậy cũng thú vị.
"
Cái quái gì vậy?
Chỉ giáo qua lại?
Tô Vãn Khanh mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh: "Ưu tú là điều tự nhiên, nhưng thú vị là điều không thể tránh khỏi.
"
Cố Trì không nói gì thêm, những người khác cũng lục tục đi vào, đầu tiên bọn họ sừng sốt vì hai người vẫn ngồi cùng bàn mà hoảng sợ, ngay sau đó lại nhai nhao chọn chỗ ngồi.
Thứ hạng của Từ Tử Nhiên là trung bình nên cô vẫn lựa chọn ngồi phía trước Tô Vãn Khanh.
Tạ Tử Dật cùng Phương Chính bởi vì thành tích kém nên chỉ có thể lựa chọn ngồi bên cạnh Từ Tử Nhiên ở phía trước Cố Trì.
Người hàng ghế sau Tô Vãn Khanh là nữ sinh cao nhất lớp Khổng Phương Đình nổi tiếng thích Tạ Tử Dật.
" Trì ca, anh nhìn xem, Khổng Phương Đình gan cũng lớn theo đuổi Tạ Tử Dật như này.
" Phương Chính vừa ngồi xuống đã quay sang nói chuyện với Cố Trì.
Lời nay một giây cũng không dừng lại được, bất quá cũng chỉ có bọn họ nơi này là nam nữ ngồi, đại bọ phận đều là nam hoặc nữ ngồi cùng bàn, nơi này ngược lại thành một phong cảnh không giống nhau.
Tạ Tự Dật vẫn tiếp tục chơi Rubik của mình, Khổng Phương Đình cũng im lặng ngồi đó không biết đang làm gì.
Sau khi trong lớp các vị trí đều có người, Diêu Từ đi vào, hài lòng đánh giá một phen, chỗ ngồi cũng không có gì đặc biệt.
" Sau khi thi sau, quy định của trường ta sẽ là đại hội thể thao, mọi người sẽ có gần một tháng để chuẩn bị.
Diêu Từ tuyên bố một số chuyện về đại hội tể thao.
Đại hội thể thao ở Bắc Thanh là vào cuối tháng 9, phù hợp cùng ngày với quốc khánh ngay sau khi khai mạc.
Chơi thì thống thống khoái khoái đến cùng, đọc sách liền nghiêm túc đọc thật.
Dưới lớp học là âm thanh ồn ào bàn tán.
Phương Chính quay đầu nói: "Trì ca,