Món đồ này không lớn, Chu Dao một tay có thể cầm được.
Cô ấy cầm rất cẩn thận, nhìn ra được món đồ này rất quan trọng với cô.
Chu Dao đặt nó lên bàn, như có phép thuật giữ tay cô lại, Hạ Diệp và Đường Thiên Kiêu nhìn sang.
Một chiếc móc khóa bánh hamburger nhỏ có khóa kéo và một đồng xu niken cổ điển.
Đường Thiên Kiêu nghĩ một hồi lâu, chợt nhớ ra: “Đây là quà mà tớ và Diệp ca tặng lúc cậu chuyển trường phải không?”
Hạ Diệp sau khi được nhắc lại cô mới nhớ ra.
Móc chìa khóa là Đường Thiên Kiêu tặng, còn đồng xu là cô tặng.
Hai món đồ nhỏ này đều đã cũ rồi, nhưng không hề bẩn, được Chu Dao gìn giữ rất chu đáo.
Chu Dao gật đầu cười híp mắt: “Tớ còn nhớ lúc đó món đồ chơi giảm căng thẳng này rất thịnh hành, không thể mua được ở căn tin nhỏ của trường, Thiên Kiêu, lúc cậu tặng tớ, tớ thật sự rất vui…”
Vừa nói, cô vừa sờ vào đồng tiền xu Hạ Diệp tặng, lập tức đổi sang bầu không khí nhẹ nhàng tình cảm: “Đồng xu Diệp bảo tặng tuy chỉ là đồng năm xu, nhưng tớ vẫn luôn giữ nó!”
Trị giá năm xu?
Hạ Diệp nheo đôi lông mày thanh tú của mình.
Đồng tiền xu đó tuy chỉ trị giá năm xu, nhưng cô ấy không nhìn thấy phía trên khắc năm 1955 ư?
Đó là những đồng xu đầu tiên sau khi thành lập Trung Quốc Mới.
Giá trị hiện tại khoảng…
Đường Thiên Kiêu nghiêng đầu nhìn Chu Dao: “Sau này khi kết bạn cần cẩn thận một chút, lúc trước khi cậu chơi với Hạ Tư Anh, nói chuyện rất đáng ghét, nếu không phải vì Diệp ca, tớ chút nữa không muốn quen lại với cậu.
”
Chu Dao cười xấu hổ: “chắc chắn sẽ vậy, chắc chắn sẽ vậy.
”
Hạ Tư Anh thật sự là nỗi sỉ nhục muôn đời trong cột mốc nịnh nọt của cô ấy!
Hạ Diệp nhớ ra cô hình như là một fan cuồng nhiệt của anh hai cô, liền hỏi: “Tối mai tớ muốn đến câu lạc bộ của anh hai, cậu muốn đi cùng không?”
Chu Dao đang uống nước suýt chút nữa bị nghẹn chết, bỗng chốc bật dậy khỏi ghế, những học sinh ngồi ăn xung quanh nghe thấy tiếng động quay đầu nhìn cô: “Thật hay giả vậy? Diệp bảo, cậu không gạt tớ chứ?”
Hạ Diệp cười nói: “Là thật, nếu cậu muốn đi, buổi tối anh hai sẽ đến đón chúng ta.
”
O\-M\-G!
Không những có thể đến câu lạc bộ của Hạ Thần, mà Hạ Thần còn có thể đích thân đến đón?
Chu Dao vui mừng đến phát điên!
Suýt khóc vì sung sướng ở căn tin.
Mấy học sinh khác quanh đó sau khi hiểu sự tình, không ai là không ghen tị!
Lúc Hạ Diệp hỏi cô đi hay không, giọng điệu rất bình thường, không mảy may có ý khoe khoang về anh hai của cô là một ngôi sao, nhưng Hạ Tư Anh thì không như vậy, lúc trước Chu Dao muốn có chữ kí của Hạ Thần, nhờ cô rất lâu, ngày ngày bám đuôi cô.
Khi Hạ Tư Anh cảm thấy vui mới đồng ý giúp Chu Dao.
Không có cách nào, bởi Chu Dao thật sự là fan cuồng của Hạ Thần.
Lúc đầu khi Hạ Thần và Giang Mạn Mạn công khai, cô luôn không thích Giang Mạn Mạn.
Cho nên hôm đó ở hội trường, lúc nghe nói về những bức hình Hạ Diệp bị cô chụp, là do cô ấy muốn chọc tức Giang Mạn Mạn, dù vẫn chưa biết Hạ Diệp mới chính là người bạn thân mà cô tìm kiếm, nhưng cô rất tán thành cách làm của cô ấy.
Đường Thiên Kiêu thấy mắc cười khi nhìn vẻ mặt xúc động quá mức của Chu Dao.
Ôi, đây chính là sức hấp dẫn của Hạ Thần giàu có của cô!
\*\*
Buổi tối lúc tan học, Hạ Thần đến như đã hứa.
Chu Dao lần đầu tiên nói chuyện với Hạ Thần trong khoảng cách gần như vậy, căng thẳng đến mức lắp bắp: “Em cùng đi có tiện không ạ?”
Bạn của Tiểu Bánh Ngọt, Hạ Thần có thái độ rất tốt với cô :”Tất nhiên rồi.
”
Trên đường đi, Chu Dao cứ nhìn chằm chằm vào phía sau đầu Hạ Thần.
Nghĩ ngợi!
Sao lại có người đến phía sau đầu cũng gợi cảm như vậy?
Khó trách trưởng nhóm của nhóm tiếp ứng quốc tế chính thức “giấc mộng đêm hè” của Hạ Thần mỗi ngày đều điên cuồng, hú hét, mà đáng lẽ phải là giọng nói nhỏ nhẹ của cô gái yếu đuối, bảo mọi người phải tích cực tham gia vào các hoạt động hỗ trợ Hạ Thần.
Mọi người đều nói trưởng nhóm chắc chắn là fan cuồng lâu năm của Hạ Thần.
Chu Dao tuy không khoa trương như trưởng nhóm, nhưng cũng gần như vậy.
Tim như nghẹn ở cổ họng.
Chiếc xe thể thao thu hút mọi người suốt dọc đường, rất nhanh họ đã đến trụ sở câu lạc bộ FB ở kinh đô.
Đây là một tòa nhà màu đen bốn tầng, nhìn từ bên ngoài khiến người ta có