Lục Trường An càng nghĩ càng tức, y nổi giận đùng đùng xoay người bò dậy, lúc xuống giường vì kiệt sức và đói bụng nên loạng choạng lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã sấp mặt.
Lục Trường An lạch bạch chạy ra sân, nhìn thấy phòng bên phải không có ai, đang muốn quát gọi Lương Tuyển thì chợt nghe trong nhà tắm có tiếng động!
Khá lắm, ông đây tức giận đến đau não mà ngươi còn có tâm trạng tắm rửa!
Lục Trường An hổn hển đi tới giơ chân đạp cửa "rầm" một tiếng: "Đồ khốn ngươi——!!!"
Lục Trường An trợn mắt há hốc mồm nhìn Lương Tuyển, hắn hắn hắn hắn hắn đang trần truồng!!!
Tròng mắt Lục Trường An như sắp lọt ra ngoài, y yên lặng nhìn chằm chằm vật to lớn dưới hông Lương Tuyển, cái mũi nóng lên......!hai hàng máu mũi chảy vèo xuống.
Lương Tuyển đỏ mặt tới mang tai, cuống quýt túm lấy quần áo ướt đẫm che thân.
Thế là Lục Trường An thuận thế dời ánh mắt lên ngực hắn, nghĩ không ra là nghĩ không ra, Lục Trường An cứ tưởng Lương Tuyển chắc hẳn gầy như que củi, không ngờ mặc đồ thì gầy, cởi ra lại có thịt!
Người hắn mặc dù hơi gầy nhưng cơ ngực lại nở nang, ánh nắng bên ngoài chiếu vào làn da màu mật của hắn đẹp mê người!
Lương Tuyển co quắp nghiêng người sang, thấp giọng nói: "Tiểu lão gia, ngươi ra ngoài trước đi."
Lục Trường An đang nhìn mê say, nghe Lương Tuyển nói vậy thì ngẩn ngơ gật đầu rồi quay lưng ra ngoài, còn chu đáo đóng cửa dùm người ta.
Trên mặt Lục Trường An còn chảy hai hàng máu mũi, bỗng nhiên phá lên cười hắc hắc y hệt như tên ngốc.
Lục Trường An mơ màng đi đến ngồi xuống xích đu dưới gốc cây hòe lớn ở góc sân, chớp mắt mấy lần, đợi đến khi tỉnh lại thấy mình