Lương Tuyển giặt sạch chăn màn rồi phơi phóng đâu vào đấy mới thở hắt ra, nằm trên ghế xích đu nghỉ ngơi.
Hắc Toàn Phong lại gần cọ vào chân hắn, giờ nó đã quen với Lương Tuyển, mỗi ngày đều được hắn cho ăn nên càng thân cận hơn.
Lương Tuyển xoa đầu nó: "Tới cổng núi tìm Đại Hoa chơi đi."
Hắc Toàn Phong tựa như nghe hiểu tiếng người, giụi giụi vào lòng bàn tay Lương Tuyển rồi mới vui vẻ chạy đi.
Lương Tuyển nhắm mắt lại để gió núi mát rượi xua tan bớt hơi nóng trên người hắn.
Hắn bất giác nhớ tới Lục Trường An táo bạo giơ chân, không biết giờ y đã vào thành hay chưa.
Thật ra Lương Tuyển cũng không cố ý chọc giận Lục Trường An hết lần này tới lần khác, tâm tư của y Lương Tuyển đều hiểu, chuyện bị cái mông xấu xí của lão quy công làm cho đau mắt ở Nam Phong Quán đã như mây khói xa xưa, hắn chẳng còn nhớ rõ nữa, vả lại ngày ngày được ngắm mông đẹp căng tròn của Lục Trường An thì đâu còn nhớ đến chuyện lúc trước.
Kỳ thực hắn không còn băn khoăn về chuyện đoạn tụ từ lâu, chỉ là......!loại người như hắn sao dám mơ tưởng, sao có thể xứng với Lục Trường An cơ chứ.
Lương Tuyển từng nghe Lục Trường An đọc sách, khi giúp y quét dọn thư phòng cũng thấy y viết văn chương, phát hiện Lục Trường An ngoại trừ quá trầm mê những bí tịch thoại bản kia thì học vấn rất không tệ, hơn nữa người này viết chữ đẹp, còn tinh thông thi họa ca phú, là người rất tài hoa.
Lương Tuyển thật sự nghĩ mãi mà không hiểu người học rộng tài cao thiên tư thông minh như vậy sao lại đoạn tụ, sao lại nhìn trúng mình.
Hắc Toàn Phong lại chạy về, vui vẻ vẫy đuôi với Lương Tuyển.
Lương Tuyển đứng dậy thả lỏng gân cốt: "Thôi không nghĩ nữa, đợi sau này ta báo thù rồi tính tiếp."
Hắn gọi Hắc Toàn Phong: "Đi, dẫn ngươi đi săn, hôm nay cho ngươi và Đại Hoa ăn một bữa ngon!"
Hắc Toàn Phong sủa gâu gâu, hiển nhiên bình thường được theo Lương Tuyển đi chơi không ít.
Lương Tuyển dẫn nó tới rừng cây phía Đông rồi lấy ra cung tên do hắn tự chế dưới một tảng đá lớn, rút năm mũi tên bằng trúc đã chuẩn bị sẵn, sau đó dẫn Hắc Toàn Phong đi tới sườn núi bên kia.
Ngày thường thừa dịp Lục Trường An bận rộn trong thư phòng, hắn sẽ vụng trộm luyện bắn cung rồi đi săn chút gì đó, chỉ là hắn ở Nam Phong Quán hơn nửa năm, đã lâu không luyện tập nên hơi ngượng tay, mặc dù vẫn có thể bắn trúng con mồi nhưng thường khiến cho da lông rách nát, nhìn không giống bị đặt bẫy như hắn nói với Lục Trường An, vì vậy hắn không dám đem con mồi về mà dẫn theo Hắc Toàn Phong, một người một chó nướng con mồi lên ăn, ngay cả Đại Hoa cũng được ăn theo vì Hắc Toàn Phong kiểu gì cũng chừa lại ít xương cho nó, trong nhà chỉ có mình Lục Trường An là ít