Trở về Lý phủ, Lục Trường An tự mình đến chào phụ mẫu Lý gia rồi theo Lý Mộng Ngư về viện của hắn.
"Đêm nay ngươi ở chung phòng với ta đi, dù sao phòng khách còn phải thu dọn, rầy rà lắm." Lý Mộng Ngư lơ đễnh nói.
Lục Trường An cũng không để ý: "Được thôi, nhân tiện nói chuyện với ngươi luôn."
Hai người tắm rửa xong thì hạ nhân đã trải giường sẵn, Lục Trường An thoải mái nằm xuống: "Chậc chậc, chỗ này của ngươi thật thoải mái, cái gì cũng không cần làm, mọi chuyện đều có người làm thay."
Lý Mộng Ngư xùy một tiếng: "Ngươi cũng có thể mà, ai bảo ngươi thích ở trên núi cơ chứ."
Lục Trường An trở mình nằm lỳ trên giường, mỉm cười nhìn hắn: "Ê, nghe nói ngươi xem mắt rất nhiều cô nương là đại tiểu thư gia thế tốt dung mạo đẹp, thế nào, không ai hợp nhãn Lý công tử sao?"
Lý Mộng Ngư ngồi lên giường nóng nảy đạp y: "Ai nhiều chuyện như vậy, còn nói với ngươi việc này nữa."
"Hắc hắc," Lục Trường An cười xấu xa truy hỏi: "Nói vậy là thật à? Mau kể xem chuyện gì xảy ra!?"
Lý Mộng Ngư xoay mặt đi không thèm để ý tới y, Lục Trường An lại nói: "Nếu ngươi kể ta nghe trước thì ta cũng kể cho ngươi chuyện Long Dương quân của ta."
"!!!" Lý Mộng Ngư quay lại kinh ngạc nhìn y: "Thật á?! Ngươi thật sự đã tìm được Long Dương quân của mình rồi sao?"
Lục Trường An: "Đừng hòng dụ dỗ ta kể, ngươi nói trước đi."
Lý Mộng Ngư vội la lên: "Ngươi nói trước đi."
Lục Trường An: "Ngươi không nói ta không nói."
Lý Mộng Ngư: "......"
"Được thôi!" Lý Mộng Ngư liếc y một cái, sau đó nhàm chán nói: "Thật ra cũng chẳng có gì để nói, lúc đầu gặp mấy người tướng mạo xấu xí nên đương nhiên là không được, sau đó gặp hai ba người tuy có mấy phần tư sắc nhưng lại thô tục không chịu nổi, làm sao xứng với bản công tử được chứ?"
Phong tục dân gian của triều đại này cởi mở, chuyện nam nữ không còn khắt khe như triều đại cũ nên khi bàn chuyện cưới gả đều cho nam nữ gặp nhau trước một lần.
Lục Trường An ngạc nhiên: "Sao lại thế, người do Lý bá mẫu đích thân chọn sao có thể kém được? Các nàng sao lại thô tục?"
Lý Mộng Ngư nằm xuống bắt