Khi Lục Trường An trở lại dưới núi Thạch Oa đã là giờ Tỵ.
Y vừa mở ra cổng núi liền trông thấy Lương Tuyển đang ngồi trên thềm đá chơi đùa với Đại Hoa.
Haha! Chẳng lẽ Lương đầu gỗ đang ở đây đợi ta?
Lục Trường An trong lòng nhất thời đắc ý, hất cằm liếc nhìn hắn: "Sao ngươi ở chỗ này?"
Lương Tuyển đứng dậy lạnh nhạt nói: "Ta chỉ xuống cho Đại Hoa ăn thôi."
Lục Trường An nhướn mày, đang muốn nghiến răng nổi giận thì y chợt nhớ ra chẳng phải đến trưa mới cho Đại Hoa ăn sao? Trong bát của Đại Hoa trống trơn, thứ gì cũng không có!
A đầu gỗ đáng chết, rõ ràng đang chờ y mà còn mạnh miệng!
"Hừ hừ, tới dắt lừa cho gia!"
Lương Tuyển đi tới dắt lừa rồi lén lút ngửi mùi trên người Lục Trường An, phát hiện không có mùi son phấn và mùi rượu mà lúc trước hắn thường ngửi thấy ở Nam Phong Quán thì trên mặt mới hiện lên ý cười.
Lục Trường An chắp tay sau lưng đắc ý đi phía trước, nỗi bực tức vì bị Lương Tuyển khiêu khích hôm qua đã tan biến sạch sành sanh, y thầm nghĩ thì ra Lương Tuyển ngươi cũng không phải là đầu gỗ cứng tim sắt đá!
Hì hì, Lục Trường An lại bắt đầu ngo ngoe muốn động kế hoạch dụ dỗ của y.
Giờ cũng không thể dễ dàng từ bỏ được!
Lục Trường An quay đầu lại hỏi: "Ở nhà nấu cơm xong chưa?"
Lương Tuyển lắc đầu, Lục Trường An tặc lưỡi, nhớ tới hôm qua mình ra lệnh nên đau lòng hỏi: "Chắc không phải từ hôm qua đến giờ ngươi vẫn chưa ăn cơm đấy chứ?"
Đúng là Lương đầu gỗ, đừng nhịn đói để cơ bắp xinh đẹp trên người xẹp xuống nha!
Lương Tuyển rũ mắt, đêm qua hắn chờ mãi mà Lục Trường An không về, một nồi thịt cáo đầy ắp đều vào bụng hắn và Hắc Toàn Phong, Đại Hoa, sáng nay hắn còn cẩn thận cắt thịt khô nấu mì ăn, chỉ là......!chuyện này cũng không cần nói ra, nếu không Lục Trường An lại giơ chân nổi giận cho mà xem.
Lục Trường An không hay biết gì còn tự mình đa tình sẵng giọng: "Gọi ngươi Lương đầu gỗ ngươi thật đúng là đầu gỗ mà! Đói bụng đúng không, hừ, gia mua loại bánh ngon nhất trong thành thưởng cho hai ngươi đấy!"
Về đến nhà Lục Trường An cảm thấy toàn thân đều giãn ra.
Rốt cuộc ở nhà mình vẫn là thoải mái nhất!
"Ngươi nấu cơm đi, ta mua thịt về rồi, làm thịt kho tàu ăn nhé." Lục Trường An vui vẻ