Trong lúc mơ mơ màng màng này, chẳng biết lời anh nói có lọt qua tai cô không nữa.
Chỉ thấy cô ngái ngủ xoay người lại vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của anh ngủ chẳng biết trời trăng.
Đừng nói là anh chỉ cần được lên giường là sẽ có thể có một giấc ngủ ngon.
Đêm nay, vì lỡ tay đụng chạm vào chỗ không nên đụng chạm, vô tình khơi lên một ngọn lửa âm ỉ trong người, cho nên suốt đêm phòng tắm chốc chốc lại sáng đèn.1
Sáng hôm sau, nắng sớm tràn vào len lỏi khắp phòng Hàn Giai Tuệ mới chịu động mi.
Cô chớp chớp hai hàng mi cong vút, lấy từng chút ánh sáng một để thích nghi dần.
Vừa mở được mắt ra, ngay lập tức thấy đàn ông tuấn mỹ khoả thân trước mặt.
Phong Thừa Vũ vừa từ phòng tắm bước ra.
Trên từng thớ cơ bắp màu lúa mạch, vài giọt nước vẫn đang lăn dài.
Nước da này sánh với làn da thiếu nữ thì chắc chắn không bằng, nhưng so với đàn ông lại vượt tiêu chuẩn rất nhiều.
Hàn Giai Tuệ dán mắt vào vòm ngực nở nang chẳng thua kém gì vận động viên thể hình kia.
Phong Thừa Vũ khoả thân, bên dưới chỉ quấn chiếc khăn tắm trắng tinh, tùy tiện đi lại trong phòng.
Cơ thể ấy trần trụi toả ra hormone nam tính của đàn ông.
Khiến cho cô trong đầu lại tưởng tượng ra những hình ảnh hết sức không nên nghĩ tới.
Trên mặt từ bao giờ xuất hiện những biểu cảm khó hiểu vô cùng.
Anh thấy cô nhìn mình không chớp, hai má lại đỏ lên bất thường, liền ghé sát đem hơi thở nóng bỏng khiêu khích cô
"Em biểu cảm như vậy là có ý gì?"
Hàn Giai Tuệ nhìn lên trần nhà, cố chạy trốn ánh mắt có lửa của anh, giật mình hỏi lại
"Ý gì?"
Sau đó gạt phăng anh ra, đạp chăn chạy thẳng vào phòng tắm.
Cô liên tục tạt nước lên mặt hòng rửa trôi những ý nghĩ xấu xa cứ lởn vởn trong đầu.
Hàn Giai Tuệ của thời gian trước dám vỗ ngực tự tin ta đây không bị chi phối bởi tuyệt sắc mỹ nam.
Nhưng xem ra bây giờ cũng phải thừa nhận rằng cái bản lĩnh đó đã sớm bị vẻ yêu nghiệt kia đánh bay lúc nào không hay.
***********************
Khi Hàn Giai Tuệ bước xuống nhà, anh vẫn vậy, chỉ có cái khăn tắm được thay bằng một chiếc quần short hơi bó sát, để lộ bắp đùi chắc khoẻ và đường cong của cặp mông cân đối đầy đặn.
Cô không cố kìm nén việc mình yêu thích cái đẹp nữa, tiến tới, từ đằng sau quàng tay qua vòng eo khoẻ khoắn.
Hàn Giai Tuệ áp mặt vào tấm lưng trần, cảm nhận sự tươi mát của da thịt, thì thào với anh
"Thơm quá!"
Anh cũng không biết tiểu yêu tinh này vừa khen thơm là khen món mỳ hải sản anh đang nấu thơm hay là khen anh thơm.
Nhưng mà anh thích vế sau hơn, liền tỏ ra rất đắc ý
"Xem ra để đối phó với em chỉ có thể dùng mỹ nam kế"
Hàn Giai Tuệ bĩu môi, ra điều không phục.
Thế nào bàn tay nhỏ lại mân mê lướt trên mấy múi cơ trên ngực anh, di qua hai *** *** ***.
Phong Thừa Vũ đột nhiên tắt bếp, anh quay sang ngắt chóp mũi cô
"Tự dưng anh lại không muốn ăn sáng bằng món mỳ nữa"
Hàn Giai Tuệ tỏ ý không hiểu, hồn nhiên lấy đũa gắp đầy một bát mỳ từ chiếc nồi anh vừa mới bắc xuống, bưng ra bàn ăn ngon lành
"Nếu anh không