Edit: Diệc Linh Pisces
Ngay sau đó, Lăng Trầm nhìn thấy sắc mặt Lăng Hoàn Vũ trầm xuống.
Lần này thì đừng nói là Lăng Trầm, dù là một người không quen không biết cũng nhận ra đối phương đang tức giận.
Tức giận?
Lăng Trầm cảm thấy hơi hoang mang.
Hắn đang khen Sương tiểu thư mà, tại sao Tam gia lại tức giận?
"Trong mắt của cậu, Sương Hàn tốt đến vậy?"
Lăng Trầm dựa theo bản năng trả lời: "Quả thật Sương tiểu thư rất....."
Âm thanh đột nhiên im bặt.
Từ từ!
Hình như có gì đó không đúng lắm!
Lăng Trầm phân tích những lời Tam gia nói nãy giờ, vô cùng bất ngờ khi phát hiện ra một vấn đề quan trọng!
Phản ứng của Tam gia không giống như trong tưởng tượng!
Mà lời nói của mình cũng dễ gây hiểu lầm!
Lăng Trầm vội vàng giải thích: "Tam gia, ngài đừng hiểu lầm, tôi không có ý đó, không hề có tình cảm nam nữ nào với Sương tiểu thư."
Hắn quá ngốc mà, nãy giờ nói mấy câu như vậy, ai mà chẳng hiểu lầm?
Nhưng một cẩu độc thân từ trong trứng nước như Lăng Trầm hoàn toàn không hiểu rằng, càng nói như vậy, tình hình càng phát triển theo chiều hướng tiêu cực.
Lăng Hoàn Vũ nhàn nhạt nói: "Cậu có tình cảm gì, không cần phải báo cáo với ta."
Bộ dạng lạnh lùng không hề để tâm mọi chuyện!
Nhưng Lăng Trầm cực kỳ chắc chắn.
Nếu Tam gia thật sự không để ý thì sẽ không bao giờ tỏ vẻ giận dỗi như vậy!
Tuy rằng từ "giận dỗi" này nghe có vẻ không hợp cho lắm...
Không được! Hiểu lầm này nhất định phải gỡ bỏ!
Hay là giúp Tam gia nhận ra mình thích Sương tiểu thư...
Vừa nghĩ, Lăng Trầm đã muốn chạy ra cửa nhìn mặt trời tươi đẹp, nếu không ngày mai không được nhìn nữa rồi.
Nhưng mà phải nói ra thôi...
Tuy rằng giữ gìn mặt mũi cho Tam gia là việc cực kỳ quan trọng, nhưng mà mạng nhỏ của mình càng quan trọng hơn.
"Tam gia." Lăng Trầm bình tĩnh nói, điệu bộ có vẻ nghiêm túc.
Mà Lăng Hoàn Vũ cũng khá dễ tính với cấp dưới của mình, cho phép hắn thoải mái nói.
Lăng Trầm mấp máy môi, cuối cùng vẫn mở miệng: "Tôi cho rằng nếu ngài thật sự thích Sương tiểu thư thì không nên dùng tiền bạc làm