Edit: Bông
Giản Sóc ho khan, đứng dậy chỉnh cà vạt, còn lẩm bẩm: “Sao cà vạt này chặt quá nhỉ? Anh phải đi đổi cái khác mới được.”
Sầm Tuế Tuế nằm sấp trên giường, hai tay chống cằm, cười híp mắt nói: “Giản Sóc! Anh chạy được lần đầu không chạy được lần sau đâu!”
Giản Sóc hơi khựng lại rồi lại chạy nhanh hơn.
Có thể chạy một lần thì cứ chạy đi!
“Ha ha ha ha ha ha!” Sầm Tuế Tuế cười ngã ra giường, sau khi nằm xuống lần nữa thì bài đăng đó lần nữa.
“Haizz. Mình đúng là một người đáng ghét mà.” Sầm Tuế Tuế chuyển điện thoại qua chế độ selfie rồi nhìn mình trong đó: “Sao cô lại đáng ghét như vậy chứ? Tại sao lại cướp cuộc sống của người khác chứ?”
Sầm Tuế Tuế cười: “Nhìn xem, giờ ai cũng biết nhiều hơn cô, họ còn biết chồng cô mặc gì nữa…”
Sầm Tuế Tuế chợt im miệng.
Sầm Tuế Tuế đứng lên: “Chồng ơi!”
“Hửm?” Giản Sóc vốn chưa đi xa nghe thấy tiếng liền quay lại.
Sầm Tuế Tuế ngoắc tay với anh: “Anh đến đây, em có việc muốn hỏi anh.”
“Ừ.”
Giản Sóc ngồi xuống mép giường: “Sao vậy?”
Sầm Tuế Tuế hỏi: “Bà ấy chọn ngay lúc này mà nói ra có phải là vì nhân lúc tên tuổi em đang nóng mà kéo em xuống không?”
“Có lẽ là vậy.” Giản Sóc vuốt tóc cô, “Tuế Tuế, anh đã bảo Đường Tống đi điều tra chuyện này rồi, chắc hẳn có liên quan tới chú hai và chú ba, cho nên trước mắt em đừng đáp lại vội.”
Sầm Tuế Tuế gật đầu, “Được.”
Giản Sóc kéo tay Sầm Tuế Tuế, ôm cô vào lòng: “Xin lỗi em, đã để em chịu uất ức mấy ngày nay.”
Sầm Tuế Tuế cười lắc đầu, hai cánh tay vòng quanh hông Giản Sóc: “Em không sao, chỉ cần có thể giải quyết chuyện này là được rồi.”
Giản Sóc cúi đầu, hôn lên mắt Sầm Tuế Tuế: “Anh đi làm đây, em phải cẩn thận nhé, để Khương San tới đón em, đừng có đi một mình.”
“Vâng.”
Giản Sóc rời đi.
Sầm Tuế Tuế gọi điện cho Khương San rồi làm ổ trên giường thêm một lúc nữa mới dậy rửa mặt ăn sáng và thay quần áo.
Đúng chín giờ, Sầm Tuế Tuế lên đường từ nhà.
Hôm nay cô phải đến trung tâm thương mại để tham gia hoạt động khai trương cửa hàng dưới trướng Tinh Nguyệt.
Lúc Sầm Tuế Tuế đến, bên ngoài cửa hàng đã có rất nhiều người đứng.
Bởi vì có nghệ sĩ tham gia nên để bảo đảm an toàn, cửa hàng đã thực hiện rất nhiều biện pháp an ninh để bảo đảm rằng hoạt động hôm nay có thể diễn ra một cách thuận lợi.
Sầm Tuế Tuế vào bằng lối đi dành cho nhân viên, mặc dù có không ít người ở đó nhưng vẫn dễ thở hơn cửa chính.
Essar và thợ trang điểm đã tới mười phút trước khi Sầm Tuế Tuế đến.
“Tuế Tuế lại đẹp hơn rồi.” Essar cười trêu Sầm Tuế Tuế, “Xem ra Tổng giám đốc Giản chăm sóc cô tốt lắm.”
Sầm Tuế Tuế cười: “Bà đừng chọc tôi mà.”
“Có ai chọc đâu chứ.” Essar giơ tay chỏ vào mặt Sầm Tuế Tuế, “Mặt mày rạng rỡ như này, vừa nhìn là biết sống trong hũ mật rồi!”
Sầm Tuế Tuế nghiêng đầu, cười dí dỏm: “Thôi được rồi, đúng là rất hạnh phúc, ha ha ha ha ha!”
Essar và Sầm Tuế Tuế đùa giỡn với nhau làm thợ trang điểm cũng không nhịn được mà bị hai người chọc cười.
“Được rồi, mau đi trang điểm đi, lát nữa tôi sẽ mang quần áo đến cho cô.”
“Vâng.” Sầm Tuế Tuế gật đầu một cái: “Tiểu Nguyệt, em ra xe lấy giúp chị bình giữ ấm đi.”
“Vâng ạ ~”
Essar khoanh tay, ngồi tựa vào bàn hóa trang: “Tuế Tuế, cô có thấy bài Weibo kia chưa?”
“Thấy rồi.” Sầm Tuế Tuế nhắm mắt nói chuyện với Essar.
“Tổng giám đốc Giản nhà cô không nói gì à?”
Sầm Tuế Tuế cười một tiếng: “Nói gì giờ? Ly hôn với tôi hả?”
“Phỉ phui.” Essar khoát tay lia lịa: “Không thể nào đâu.”
“Sao bà biết không thể nào?” Sầm Tuế Tuế mở mắt ra, cười sâu xa với Essar: “Chuyện gì cũng có thể xảy ra mà.”
Essar bị Sầm Tuế Tuế làm cho sửng sốt, mấy giây sau, bà xoa xoa cánh tay mình: “Để tôi đi lấy quần áo cho cô.”
Ân Tiểu Nguyệt vừa đi vào đúng lúc đụng phải Essar: “Giám đốc Essar?”
“Không sao.” Essar cười một tiếng: “Tôi đi lấy quần áo.”
“Ồ, được ạ.” Ân Tiểu Nguyệt tránh đường.
Chờ Essar đi rồi, Ân Tiểu Nguyệt mới đi tới bên Sầm Tuế Tuế, mở nắp bình giữ ấm đưa cho cô: “Chị Tuế Tuế, sao em thấy giám đốc Essar có hơi lạ vậy?”
Sầm Tuế Tuế cười khẽ, “Không sao đâu, tôi chọc bà ấy đó mà.”
Mười giỡ rưỡi, hoạt động bắt đầu.
Sầm Tuế Tuế ở sau cánh gà, nhìn người chủ trì khuấy động bầu không khí. Người chủ trì rất biết ăn nói, mà fan hâm mộ bên dưới cũng rất biết phối hợp, những tiếng thét chói tai thay nhau vang lên, chủ đề cũng lần lượt thay đổi.
Khoảng chừng mười phút sau mới đến lượt Sầm Tuế Tuế.
Sầm Tuế Tuế mặc một chiếc váy hồng, bên ngoài là áo khoác mỏng màu trắng, dưới chân mang một đôi giày đế bằng cũng màu trắng nốt.
Tóc Sầm Tuế Tuế được buộc cao lên, mái tóc đuôi ngựa tỏa ra sức sống thanh xuân, lối trang điểm trẻ trung cũng khiến mọi người hài lòng.
“Woww —-“
“Tuế Tuế!!!!! Aaaaaa! Tuế Tuế đẹp quá à aaaa!”
“Tôi cảm thấy tôi lại có thể rồi! Aaaaa!”
“Váy trên người Tuế Tuế trông lạ quá, là kiểu mới à?”
“Chắc là sản phẩm mới chăng?”
“Trời ạ, thoạt nhìn Tuế Tuế như mười sáu mười bảy tuổi, hoàn toàn không nhìn ra là đã kết hôn rồi…”
“Số Tổng giám đốc Giản tốt quá xá….”
“Con mẹ nó, tôi ganh tỵ quá đi!”
“Ganh tỵ +1”
Sầm Tuế Tuế cầm micro, sau đó cúi người, vẫy tay với người hâm mộ bên dưới, “Xin chào mọi người, tôi là Sầm Tuế Tuế ~ Rất hân hạnh được gặp mọi người.”
Fan hâm mộ: A a a a a a a a a —-
Người chủ trì: “Wow, Tuế Tuế quả nhiên là tiểu hoa mới nổi mà, fan hâm mộ của cô nhiệt tình vô cùng. Nhưng tôi cảm thấy những fan hâm mộ của Tuế Tuế vẫn còn có thể nhiệt tình hơn như thế, có đúng không nào?”
“Đúng —-“
Sầm Tuế Tuế nghe mọi người kêu tên mình và giơ biểu ngữ của mình lên.
Sầm Tuế Tuế cười cười: “Cảm ơn, cảm ơn mọi người.”
Người chủ trì dời chủ đề về chiếc váy mà Sầm Tuế Tuế mặc hôm nay: “Tôi mới nghe fan ở dưới nói bộ váy này của Tuế Tuế trước mắt vẫn chưa có mặt trên thị trường?”
“Đúng vậy.” Sầm Tuế Tuế cười, “Đây là do Giám đốc thiết kế Tinh Nguyệt – Essar mang đến cho tôi, và là thiết kế chủ chốt trong bộ sưu tập mới.”
Nói xong, Sầm Tuế Tuế xoay hai vòng tại