Một chút truyện xưa.
Etsuko đang cẩn thận viết thư rồi nhanh chóng cho vào phong thư dán nó lại. Từ đằng sau một bàn tay to lớn choàng lấy người của Etsuko.
Etsuko bĩu môi, xoay mặt lại thì bị hôn trộm “Kou, anh đang làm gì thế”. Yamamoto Kou cười xảo trá “ăn vợ yêu a”
Nàng đỏ cả mặt, nhéo má người chồng không biết xấu hổ của mình “khuya rồi mà còn giỡn”
Yamamoto Kou hôn lên lông mày của nàng, rồi hôn xuống má, phả một hơi thở nam tính vào vành tai nhạy cảm nàng “vợ yêu của chồng, khuya rồi chúng ta nên làm chuyện nghiêm túc”.
Yamamoto Kou vừa kết thúc công việc của mình để về nhà hưởng không khí gia đình ấm cúng nào ngờ con trai Yamamoto Kou thì ngủ rồi, còn vợ thì lo viết thư cho thằng em họ vô tri của Yamamoto Kou, khiến cho Yamamoto Kou ghen chết đi là được.
Nàng giả bộ ho khan, choàng qua người chồng của nàng “đúng a, khuya rồi, chồng yêu nên tắm đi rồi ngủ”
Rồi nàng đi về gường, xốc chăn lên, an giấc. Yamamoto Kou há mồm ra, không thể tin được, không sao làm bộ dạng này chính là dụ dỗ Yamamoto Kou này, hắc hắc.
Từ đằng sau Yamamoto Kou bỗng lộ ra đuôi sói, trên đầu thì lộ cả đôi tai sói, thiếu điều hú giống tiếng sói là y chang một con sói xảo trá lưu manh.
Như hổ đói bổ nhào lên gường, nàng giật cả mình, bĩu môi “chồng yêu đêm nay không được, mai vợ còn….”
Yamamoto Kou nuốt gọn hết những tiếng nói của vợ mình, nhanh chóng cùng vợ mình tiến vào cảnh giới của sự cực lạc.
Một buổi sáng nắng chiếu lên người nàng, nàng đang ngủ rất say trong lòng của Yamamoto Kou, thì từ đâu một tiếng kêu ‘bíp bíp’ khiến cả hai giật mình tỉnh giấc.
Etsuko nhìn vào đồng hồ thì tức giận quát “đồ xấu xa, anh xem đã muộn rồi”
Yamamoto Kou nhàn nhạt trả lời “ừ”, rồi lôi kéo vợ mình xuống gường nằm. Etsuko bĩu môi, nũng nịu “chồng yêu à, chồng tuy là tổng giám đốc, nhưng vợ của chồng thì phải bận bịu a”
Yamamoto Kou vờ như không nghe thấy “chồng muốn nữa”. Yamamoto Kou biết hẳn vợ mình sắp đi đâu nên mới nũng nịu níu kéo vợ mình.
“chồng, em còn phải