Tại Jeon thị đang là giờ làm việc. Tất cả nhân viên đều đang căng thẳng gõ lạch cạch vào máy tính. Không khí nghiêm túc thường thấy và dường như đã trở nên quá đỗi bình thường với mọi người. Tất nhiên là trừ Seokjin.
Anh đang phải lao đầu vào đống báo cáo cần phải nộp cho đại boss Kim. Tính sơ sơ báo cáo của mấy tháng trước đã đành, kì này lại còn phải làm thêm báo cáo với lí do bị phạt tội đi muộn hôm trước. Anh đau khổ khóc không thành tiếng, chỉ biết làm là làm. Chỉ đôi khi đại boss vào phòng thăm 'nhân viên cá biệt' anh thì Seokjin mới có thì giờ để than vãn.
Kim Namjoon cứ giữa giờ lại vào phòng kiểm tra anh một lần. Mỗi lần đều mang theo một cốc nước lọc. Lần này Seokjin cũng đưa tay nhận lấy, nhưng rồi lại lên tiếng.
"Boss, anh mang nước đến là sợ tôi kiệt sức đúng không?"
Namjoon đút tay vào túi, lơ đễnh.
"Ừ, chắc là thế."
"Hừm... nếu vậy thà ban đầu anh đừng phạt tôi làm gì. Đúng không?" Anh chớp chớp hai mắt.
"Tôi phải phạt cậu để làm gương cho những người khác. Do cậu cả thôi."
Seokjin méo mặt.
"Boss à, cái này anh cũng phải thấu hiểu cho tôi một chút. Một chút xíu thôi!" Anh giơ cái móng tay út lên ước lượng. "Có lẽ kiếp trước tôi đào hoa phong nhã nên kiếp này tôi còn chưa tìm được người yêu mỗi sáng alo đánh thức tôi dậy. Đó suy cho cùng cũng là vấn đề thiệt thòi tế nhị của tôi. Boss, thông cảm cho tôi, giảm bớt 1 bản báo cáo đi!"
Namjoon nhướn mày. Đôi con ngươi tỏ vẻ thích thú.
"Chưa có người yêu? Vấn đề tế nhị? Vậy cậu đem kể với tôi để làm gì? Cũng chẳng có ích!" Y với tay cầm bản báo cáo còn đang dang dở nhìn sơ qua. "Lời đã nói ra, nếu rút lại thì chẳng khác gì tôi tự cười vào mặt mình. Tại sao cậu không rút kinh nghiệm, lần sau dậy sớm để không bị phạt?"
Seokjin xụ mặt.
"Người đàn ông độc thân như tôi có thể cứu vãn nổi sao?"
"Vậy có cần tôi kiêm luôn chức người yêu của cậu, mỗi sáng gọi điện rồi hét vào tai cậu là 'dậy đi tên ngốc' không?"
.
Ở Itaewon, Jungkook cùng Taehyung đi vào gay bar tên gọi là Fear. Fear là gay bar đắt đỏ nhất quận Itaewon, cũng là nơi xuất hiện nhiều tiểu mĩ thụ hoặc đại cường công xuất chúng nhất. Đây cũng là nơi các thần tượng thuộc giới tính thứ 3 thường hay lui tới. Nói như vậy cũng đủ để hình dung được quy mô và đẳng cấp của Fear. Fear đã hoạt động cách đây 5 năm và dường như nó đã trở nên quen thuộc với những người thuộc giới tính thứ 3. Kể cả cặp đôi khá nổi tiếng trong cộng đồng như Hoseok và Jimin cũng xem Fear như là thánh địa. Mà việc Jungkook có được địa chỉ đến chỗ này cũng là nhờ việc nửa đêm trằn trọc gọi điện tra tấn Hoseok.Jungkook đi vào trong liền được nhân viên dẫn đến phòng đặt trước mà Hoseok chuẩn bị. Đường đi khá khó khăn vì chỗ này khá đông cho dù là buổi sáng. Jungkook mặc một chiếc áo sơmi lụa màu đen, tùy tiện đóng thùng một nửa, cổ áo bung một vài khuy như thông thường, đem hết thảy lồng ngực trắng muốt cùng xương quai xanh khoe ra.Cậu xuất hiện giống như một miếng mồi lạ mắt và béo bở, kích thích thị giác của hàng người ở hai bên lối đi. Tuy Jungkook không có nhận ra điều kì lạ ấy nhưng Taehyung đi sau thì rõ hơn ai hết. Hắn không biết vì cái gì lại khiến cậu có quyết định quái gở này. Nhưng hiện tại mà nói, bộ dạng của Jungkook phía trước quá bỏng mắt rồi và hắn thì không cho phép việc người khác nảy sinh bất kì ý đồ đen tối nào với cậu.Nhân viên đưa cả hai đến cửa phòng. Sau khi đóng cửa, Taehyung liền kéo cổ tay cậu xoay về phía mình. Tay còn lại nắm lấy mấy khuy áo đầu tiên cài kín. Nét mặt hắn tuy không biểu lộ cái gì nhưng khiến Jungkook thực sự kinh ngạc. Cậu trợn mắt nhìn hành động bá đạo ấy rồi nói."Anh làm gì vậy?""Không nên có bộ dạng này. Ở đây không giống như Killin Bar.""Khác nhau chỗ nào?"Taehyung nhíu mày nhìn cậu, trong lòng hắn hiện tại thực ra đang trở thành một mớ hỗn độn. Chỉ tại vì Jeon Jungkook quá ngốc, ngốc đến mức khiến hắn muốn trách phạt."Tại sao lại đến đây khi không biết gì về nơi này chứ?"Jungkook thoát cổ tay mình ra khỏi cái nắm tay từ hắn, tiếp tục đưa tay lên, tháo bung vài khuy đầu một cách phóng khoáng và nét mặt cười cười biểu thị rõ ràng rằng 'tôi không quan tâm'."Chẳng lẽ anh biết cái gì sao?"Hỏi đến đây, Taehyung cũng không trả lời nữa. Thực chất hắn chỉ muốn phát vào mông cậu một đòn rồi nhét vào xe và chở về nhà."Tôi đến đây, cùng lắm là tìm một người để hôn rồi về. Yên tâm đi, không quá đà."Taehyung nuốt nước bọt tức giận. Rõ ràng buổi sáng bị hắn hôn còn mặt nặng mặt nhẹ, quát tháo đuổi hắn đi. Vậy mà bây giờ có thể mở miệng đòi hôn một thằng đàn ông khác không rõ danh tính. Rốt cuộc thì hắn định ép bản thân nhịn đến bao giờ? Vốn dĩ hắn còn định tiến đến vùi Jungkook vào một nụ hôn ngột ngạt rồi chở về nhà cho xong chuyện. Nhưng ngay lúc đó, bọn Hoseok và Jimin cũng đến. Hơn nữa còn mang theo khá nhiều người quen trong bar đến vui vẻ.Bởi vì đây là gay bar nên có thể hiểu tất cả những người mà Hoseok mang đến đều là gay. Có người đi với người tình, cũng có người đi riêng lẻ. Chủ yếu là bọn họ đến đây để chơi, một trò chơi do Hoseok khởi xướng và nó luôn đều đặn diễn ra vào sáng thứ 7, trùng hợp là hôm nay."Mọi người, đây là Jungkook. Chắc mọi người đều biết mà nhỉ?" Jimin đứng bên cạnh, quấn tay Jungkook hí hửng giới thiệu."Jeon thiếu nổi tiếng như vậy sao lại không biết cho được. Nhưng hình như cũng không phải là gay..." một người trong số đó lên tiếng