Đến hôm nay cũng đã là ngày thứ ba bà Kim lặn lội từ Daegu lên Seoul thăm Taehyung. Nhưng thật ra lí do cũng không hoàn toàn là vì nhớ con trai. Dạo này đã vào khoảng thời gian cuối năm, thời tiết bắt đầu trở lạnh. Mà bà cũng đã có tuổi, cứ đến độ này, cái lưng đau lại bắt đầu không để bà ăn ngon ngủ yên. Bà lên Seoul chính là để đi trị liệu. May mắn là thời điểm bà đến đây, Taehyung cũng vừa vặn được nghỉ.
Mỗi sáng sau khi ăn sáng do mẹ Kim nấu, Taehyung lại cùng bà đến gặp bác sĩ để điều trị. Buổi chiều cùng nhau tản bộ ở khu công viên nhỏ gần nhà. Buổi tối chờ Seokjin đi làm về, cả ba cùng nhau ăn tối. Đến thời gian đi ngủ, mẹ Kim nằm ngủ trên giường đơn của Taehyung, còn hắn và Seokjin thì thay phiên nhau nằm đất.
Nói chung có thêm một người nữa ở cùng không khí cũng vui lên hẳn. Nhất là thói quen làm mai làm mối của mẹ Kim. Bà nói Taehyung không được, sau lại chuyển sang Seokjin, luôn miệng nói anh cũng mau mau đi kiếm vợ.
Tối cả ba chuẩn bị ngủ, bà Kim mới lên tiếng, gọi Taehyung đang nằm ở dưới đất.
"Hổ Con à, mẹ thấy con bé Yereun cũng đối tốt với con đấy."
Taehyung ngái ngủ đáp.
"Vâng."
"Vậy nếu con với người hiện tại không thành thì quan tâm đến con bé Yereun một chút."
Taehyung tặc lưỡi ngán ngẩm.
"Mẹ lại thế nữa rồi!"
"Đúng rồi bác Kim, bác đừng mai mối cho thằng Tae nữa." Seokjin nén cười chen vào. "Bác biết không, đối tượng hiện tại, nó thực sự lụy muốn chết rồi. Căn bản là không dứt ra nổi."
Nói đoạn, anh lại thấy Taehyung liếc nhẹ mình một lượt.
"Vậy sao? Mà này, đối tượng Hổ Con chọn chắc là tốt lắm." Bà Kim không ngăn được mình, bắt đầu tò mò về 'con dâu tương lai'.
"Bác Kim, bác không biết đâu. Người này còn tốt hơn cả chữ 'tốt'!" Seokjin nhổm người dậy, bắt đầu chuyên mục quảng cáo không - người - mướn.
"Im đi tên chết bầm!" Taehyung rủa khẽ, định vươn tay nhéo lên bắp đùi Seokjin nhưng hụt.
"Này Hổ Con, cứ để thằng Sóc kể với ta. Ta chỉ muốn biết một chút thôi, con ngại cái gì chứ."
Seokjin cười đắc ý.
"Bác Kim, người này về ngoại hình, nếu xét trên thang điểm 100 thì hoàn toàn không có điểm bị trừ."
"Xinh đẹp như vậy sao?" Bà Kim có vẻ thích thú.
"Xinh đẹp nhất quận này ạ. Còn có gia thế tốt, ăn học đến nơi đến chốn. Có nhà, có xe."
"Vậy còn tính cách? Con người quan trọng là tính cách nha."
Seokjin lại vỗ đùi.
"Cái này theo như lời Taehyung tâm sự với con thì người này đáng yêu, rất đáng yêu và vô cùng đáng yêu. Nhưng đôi khi còn ham chơi một chút."Bà Kim vui vẻ xua tay."Không sao, nếu như đó là người mà Hổ Con thích, đó cũng sẽ là con của mẹ. Mẹ sẽ dạy thành người tốt.""Vậy bác Kim, nếu người đó cũng không biết việc bếp núc thì sao ạ?"Bà Kim lại đôn hậu cười."Tất nhiên là không có vấn đề. Thời buổi này hiện đại rồi, nếu con dâu không biết nấu nướng thì mỗi ngày đều có thể gọi điện, bác nhất định chỉ dạy tận tình."Seokjin cảm thấy tình hình khả quan như vậy liền lấy chân khều vào người Taehyung."Này, 'con dâu' của mẹ cậu 100 điểm rồi nhé!"Taehyung chậc miệng, xua bàn chân kia ra khỏi người mình. Sau đó hắn vùi đầu vào gối, thực sự muốn đi ngủ. Nhưng có phải vì mẹ với Seokjin nhắc đến Jungkook hay không, nhưng hiện tại hắn phát hiện ra hắn nhớ cậu thật..Cũng là thời điểm đó, ở Jeon gia, Jungkook nằm trên giường chơi game. Cậu là đang rủa thầm tại sao chính mình lại đi hắt xì nhiều như vậy. Rõ ràng là trong nhà đâu có lạnh. Hai ngày qua cậu phải nằm li bì trên giường, đúng giờ lấy thuốc ra bôi, phía sau coi như đã hồi phục. Nghe cậu 'bệnh liệt giường', Namjoon ngày nào cũng kêu người mua đồ ăn tẩm bổ. Jungkook tuy chán chường nhưng bù lại có đồ ăn ngon, chung quy cũng không có thiệt thòi bao nhiêu.Hai ngày liền ở nhà, đồng nghĩa với việc cậu không có gặp Taehyung. Cũng không nhớ nổi mặt mũi hắn tròn méo thế nào. Thứ mà cậu còn nhớ rõ ràng nhất cũng chính là buổi sáng đó, buổi sáng mây mưa không lối thoát với hắn... Nhắc đến đây, Jungkook lại ngồi vắt óc ra suy nghĩ.Rốt cuộc thì tại sao mình lại có hứng thú làm tình với anh ta đến vậy?Jungkook không có thói quen nghĩ nhiều và nghĩ logic cho nên khi đại não bật ra câu hỏi thì hai tay cũng đồng thời chộp lấy Ipad để sẵn bên cạnh. Gõ vội."Loại bệnh vừa có xu hướng tình dục với nam, vừa có xu hướng tình dục với nữ."Phải, cậu vốn nghĩ là mình có bệnh. Bằng không tại sao tính hướng thẳng không ra thẳng, cong không ra cong?Cuối cùng search ra kết quả, chị Naver nói cậu chính là cá thể có tên gọi Bisexual."Bisexual?" Jungkook kéo dài âm quãng. Lại ngốc ngốc tự nhẩm. "Vậy hóa ra... mình không thẳng như mình nghĩ."Đang lúc Jungkook còn mải mơ hồ về cái ngón tay lúc cong lúc thẳng trước mặt thì di động hối hả réo lên. Âm thanh trong không gian yên tĩnh dường như lớn hơn một chút. Giống như muốn đòi mạng người ta."Tên họ Park kia, cả thế kỉ mới thấy mày gọi đến giờ này!"Park Jimin ở đầu dây bên kia hở một tiếng rõ to."Ý cậu là sao? Chẳng lẽ tôi chưa gọi cậu giờ này bao giờ à?"Jungkook cười hắc hắc."Chứ không phải tầm giờ này hai đứa chúng mày bắt đầu hành xác nhau sao? Sao hôm nay rảnh rỗi gọi đến?"Park Jimin rõ giận dỗi."Này vậy có nhớ ngày mai là ngày sinh nhật của họ Park đáng yêu này không?"Nghe đến đây Jungkook mới giật nảy."Ừ nhỉ, mày không nhắc chắc tao quên mất.""Haha tôi biết mà, cái đồ não toàn chứa thuốc tẩy như cậu thì còn nhớ cái gì. Ngày mai tôi với phu quân sẽ đãi yến tiệc linh đình. Tài xế Kim đang nghỉ đúng không? Vậy không cần phiền anh ấy đâu, mai có xe đến chở cậu."Jungkook nghe đến yến tiệc, hai mắt sáng lên như cá sắp mắc cạn mà gặp nước. Không nói hai lời liền gật đầu ngay..Chiều tối hôm sau, Jungkook vận vào