Khi yêu mà không nói ra thì hà tất phải chịu đựng sự tranh giành giữa bản thân với nhiều người khác. Yêu mà không nói ra thì cho dù tình yêu có lớn gấp mấy thì cả hai cũng chẳng thể nào thuộc về nhau. Yêu mà giữ trong lòng chính là một loại thiệt thòi, ngu ngốc và tự làm khổ tâm can mình.
Taehyung cũng vậy, hắn đã đến cái giới hạn sức chịu đựng của mình khi mà ở ngay bên cạnh hắn, Jungkook vẫn luôn bị những thằng đàn ông khác gạ gẫm. Còn hơn thế nữa là việc hắn phải chịu đựng cái cảm giác chết tiệt này trong thời gian dài, cảm giác ghen tuông nhưng giữa hắn và cậu chưa hề có một mối quan hệ rõ ràng nào để hắn có thể thẳng thắn trách móc cậu, giữ cậu ở cạnh mình.
Hắn và cậu đã làm tình, trên cơ sở quan hệ xác thịt đã tiến đến bước cuối, nhưng cái tình cảm trong tim vẫn còn chưa rõ ràng thì chỉ khiến Taehyung thêm lo lắng. Hắn chỉ sợ Jungkook xem hắn đơn thuần chỉ là bạn giường. Sợ một ngày nào đó cậu biết yêu và người cậu yêu không phải hắn. Để rồi những lúc ân ái, ngọt ngào cũng chỉ còn là quá khứ.
Taehyung ở bên cạnh cậu khá lâu, đủ để biết rõ Jungkook là người như thế nào. Hắn cũng biết rõ cậu không phải là một người thích an phận với những gì mình đang có. Jungkook rất dễ thay đổi theo cách mà cậu thay đổi bạn giường của mình trước đây. Và nếu như hắn còn không nhanh chóng nói ra tình cảm của mình thì Jeon Jungkook, một ngày nào đó cậu cũng sẽ thay đổi cảm xúc đặc biệt nhất mà cậu dành cho hắn lúc này.
Taehyung quay người, tiến đến chỗ Jungkook và Ha Sukjoon đang nói chuyện, đúng hơn là cậu đang bị gã ta gạ gẫm yêu đương. Đôi mắt hắn không toát lên dù chỉ là một nét tức giận, nhưng từng cái mím môi một đã cho thấy rằng hắn đang rất cố gắng kìm chế không xông đến đánh người vì ghen.
"Chủ tịch nói hôm nay chúng ta phải về trước 10 giờ." Taehyung bình thản đan tay vào tay cậu. Ý muốn hối thúc cậu rời đi.
"Vậy... vậy sao?" Jungkook bối rối khi Taehyung thấy được cảnh tượng mình bị Ha Sukjoon ép vào một góc thế này. Nhận thấy Ha Sukjoon bị Taehyung làm cho mất cảnh giác, cậu liền đẩy gã ra.
Mà hành động này của Jungkook cùng biểu hiện của cậu lại vô tình khiến Ha Sukjoon nghi ngờ. Gã là đang nói về việc yêu đương với Jungkook, vậy mà chỉ là phận của một thằng tài xế, vì sao người kia lại có lá gan lớn đến nỗi đi đến cắt ngang, không những vậy còn nắm tay cậu. Cả việc Jungkook muốn cho tài xế của mình đi theo, như vậy chẳng phải nên nghi ngờ sao?
"Có phải là mày không?" Ha Sukjoon nhíu mày nhìn hắn bằng ánh nhìn như buộc tội.
"Ý anh là?" Hắn ung dung đáp.
"Người đầu tiên quan hệ với cậu ấy?"
Taehyung nhướn mày.
"Nếu tôi nói đúng vậy thì sao?"
Ha Sukjoon trợn mắt.
"Mày... mày cũng có gan đấy!" Gã cười cợt. "Jeon Jungkook, tôi thực sự không phiền nếu như cậu đã từng làm tình với những ai. Cái gì cũng có thể có ngoại lệ. Vì vậy cậu cũng nên cân nhắc giữa tôi và tên rách nát này!"Jungkook vẫn im lặng nhìn hoàn cảnh đang xảy ra trước mắt mình. Cậu không ý thức được mình đang dần trở nên giống một món đồ để hai người kia tranh giành. Mà khổ hơn nữa, một người tư duy không đúng lúc như Jungkook lại nghĩ đây chính là lúc thích hợp để bày ra trận cược nào đó. Tất nhiên là cậu chỉ muốn thấy hai người kia thi đấu với nhau chứ không hề nghĩ đến việc mình biến thành một phần thưởng."Hai người đấu với nhau đi!" Cậu nhếch môi, nhìn cả hai rồi sau đó quay sang nhìn Taehyung. "Tôi muốn anh lái Porsche đua với Ha Sukjoon."*bộp bộp*Hai tiếng vỗ tay tán thành của Ha Sukjoon lập tức vang lên. Gã đắc ý nhìn Taehyung, gã đang rất cao hứng nếu như Jungkook yêu cầu đến chính sở trường của mình."Tất cả đều đồng ý với cậu, Jeon thiếu!" Ha Sukjoon nói rồi cười giòn giã, đút tay vào túi ung dung rời đi chuẩn bị xe.Chỉ còn Taehyung, hắn không nói gì, nhưng không phải vì sợ hắn sẽ thua mà là vì hắn đang suy nghĩ. Jungkook có thực sự muốn lựa chọn giữa hắn và gã ta?"Anh muốn đua không?"Hắn hơi nghiêng đầu nhìn cậu. Không đến một giây sau liền kéo cậu vào người, nhấn lấy gáy và trao cho cậu một nụ hôn bất chợt. Nhanh nhưng nhẹ nhàng. Hắn lưu luyến nhớ nhung mùi vị của cậu, mút nhẹ lấy cánh môi dưới mềm và ngọt. Phút chốc hắn lại buông ra, để Jungkook bị chìm đắm vào dư vị của nụ hôn chỉ vừa mới bắt đầu. Đôi mắt hắn lạnh như băng, kiên quyết chỉ nhìn thẳng vào mắt cậu."Tôi sẽ đua nhưng không phải vì cậu là món quà ở đích đến. Hãy xem đây như là món quà sinh nhật tôi tặng cậu."Bằng cách nào đó, Taehyung thực sự muốn chinh phục Jungkook bằng chính khả năng của mình. Dù có làm khó mình cũng được nhưng cậu là người hắn yêu. Cậu tuyệt đối không phải chiếc cúp để trao tặng, cũng không phải món hàng để đem ra thương lượng.Trở lại trường đua, Jungkook đến ngồi trên băng ghế khán giả. Bên cạnh cậu là Hoseok và Jimin cùng nhiều người khác ở phía sau. Phía trước là một màn hình tivi lớn dùng để kết nối với flycam, ghi lại cuộc đua ở những đoạn đường mà từ hàng ghế khán giả này không thể nhìn thấy. Chỗ bọn họ ngồi đối diện với vạch xuất phát. Hai chiếc xe đã được lái đến vị trí vạch. Tiếng động cơ đã bật vang lên thanh âm ầm ầm bên lỗ tai, khiến cả trường đua hiếm hôm mới náo nhiệt như vậy.Xung quanh, những tờ giấy cá độ bắt đầu xuất hiện. Theo quan sát của Jungkook, mọi người chia rạch ròi ra hai phe, một phe tin tưởng vào kĩ thuật của Ha Sukjoon. Một bên lại khá tâm đắc với động cơ xe siêu xịn của Porsche 911.Jungkook nhìn thấy cuộc đua chuẩn bị khởi động, cậu cao hứng ngồi khoanh tay bắt chéo chân. Ngược lại với cậu, Hoseok cùng Jimin đều không nghĩ đây là việc làm an toàn, ít nhất là đối với tính mạng của Taehyung. Không rõ là Jungkook có nhớ hay không, lúc trước cũng đã từng có một người, cũng là trong cuộc đua với Ha Sukjoon đã bị gã lái xe ép