Ngọc Mây cầm lại điên thoại rồi cau mày
" Này muốn xin số điện thoại thì cũng đâu cần dài dòng như thế "
Thế Nam cười rồi đưa tay lên vuốt tóc rối của Ngọc Mây nhẹ giọng nói
" đáng lẽ tôi nên có số của cô sớm hơn, cô đã lợi dụng tôi 2 chuyến xe rồi đấy tính sao đây"
Ngọc Mây cau mày, đỏ mặt
" được rồi vậy có dịp tôi mời anh 1 bữa coi như trả tiền công cho anh đi được chưa "
Thế Nam cười tay lên ga " được tôi rất sẵn lòng "
Ngọc Mây bước vào trong quán thì Mỹ Kỳ đã đứng ở cửa đợi bao giờ, nhìn thấy có người chở Ngọc Mây tới thắc mắc hỏi
" bạn trai cậu à"
Ngọc Mây đi vào ngồi xuống đặt túi sang 1 bên nhìn Mỹ Kỳ
" Phải là người yêu mới chở nhau được sao? "
Mỹ Kỳ cầm ly rượu trên bàn đẩy vai vào Ngọc Mây với vẻ tinh nghịch
" nay ai vậy nói đi"
Ngọc Mây chéo chân nâng ly rượu, nghiên đầu nhìn Mỹ Kỳ với vẻ mặt suy nghĩ
" nói sao nhỉ, chúng mình quen nhau trong 1 buổi xem mắt, anh ta lúc đó là đặc vụ phá bom mới đây anh ta chuyển sang làm cảnh sát điều tra bên khu cậu đấy, với lại anh ta có giúp đỡ tớ mấy lần "
Ngọc Mây nhớ tới đêm mưa sấm chớp ngày hôm đó cô ôm chặt Thế Nam cô liền vỗ mặt mình, Mỹ Kỳ đặt ly nước xuống rồi dựa vào thành ghế
" Sao cậu không kêu mình tới đón mà xe cậu vẫn chưa sửa xong sao"
Ngọc Mây thở dài buồn bã đặt ly nước xuống
" cậu biết mà xe đó là do ba tớ khó khăn mua cho tớ chiếc xe đã quá cũ và bị hư hỏng nặng nên chưa sửa được như nó là niềm tin thần của tớ nên tớ phải sửa nó cho bằng được "
Vừa lúc đó mọi người từ quầy nước bước tới, mọi người chào hỏi nói chuyện vui vẻ thì 1 cô cảnh sát nhanh miệng tân bốc Ngọc Mây, Mỹ Kỳ và Thiện
" em thấy 3 người thật tài giỏi cùng nhau phá án "
Ngọc Mây và Mỹ Kỳ nhìn nhau cười còn Thiên thì nhìn 2 người, cô gái tiến lại gần Thiện rồi hỏi
" trong 2 người con gái tài giỏi này anh đã rung động với ai chưa"
Thiên bất ngờ nhìn về hướng Ngọc Mây bối rối
( tôi.
.
tôi.
.
)
Mỹ Kỳ thấy thế tức giận đập tay xuống bàn với vẻ mặt nghiêm