Tin Nóng Giới Giải Trí

Oán Trách


trước sau

Lô Bảo Bảo liên tiếp nói ra vài cái tên, Giang Sắt chạy tới chạy lui, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có, lúc này bị Lô Bảo Bảo nắm tay lắc lắc, làm cho cô có chút choáng váng.

"Không có."

Cô nhìn Lô Bảo Bảo bày ra sách bài tập tiếng Anh trước mặt, thì hỏi: "Còn chưa chép xong sao?”

"Đã chép vượt quá số lần rồi từ lâu rồi, nhưng giáo sư Lâm cố ý."

Lô Bảo Bảo có chút phiền não ném bút, hai tay nắm lấy cô:

"Nói tớ chép nhưng không dùng não."

Cô nàng bị bỏ lại một mình trong lớp học sao chép từ vựng, tâm tư đã sớm bay xa, đương nhiên sao chép không xong.

Đã viết cả buổi, một chữ cũng không nhớ ở trong đầu, khi nghe viết chính tả lại bị sai một chút.

Làm cho giáo viên chủ nhiệm tức giận, yêu cầu cô nàng khi nào vượt qua kiểm tra nghe viết chính tả, thì mới có thể thả cô ấy đi về.

"Cậu mau nói về tình hình Đại học Điện ảnh và Truyền hình đi."

Nhắc tới hôm nay mình không thể đồng hành cùng Giang Sắt, trên mặt cũng có chút ủy khuất:

"Vốn tớ cũng muốn đi."

"Không thấy người nổi tiếng nào cả, tớ chỉ đi lòng vòng, minh tinh sao có thể tùy ý ở trong sân trường để cho tớ gặp chứ?"

Chỉ còn mấy ngày nữa là thi đại học, mà con bé này vẫn còn một lòng một dạ đuổi theo minh tinh, Giang Sắt suy nghĩ một chút, cũng không nói cho cô nàng biết việc thử kính vào ngày mười hai ở Cao ốc Ý Cảnh ở Thượng Hoàn Đế đô, miễn làm cho Lô Bảo Bảo phân tâm.

Sau khi thi đại học xong, lại hẹn cô nàng đi cùng.

Cô không nói gì cũng không lộ một chút biểu hiện nào, đuổi Lô Bảo Bảo đi, lúc này mới lấy ra sách vở ôn tập.

Cô không thể tùy ý bật đèn ở Đỗ gia, chỉ có thể thừa dịp buổi tối tự học học thuộc lòng một số thứ, Lô Bảo Bảo ở một bên vẫn còn muốn hỏi cô về Đại học điện ảnh và truyền hình, chỉ là nhìn Giang Sắt lặng lẽ đọc thuộc lòng, quấn lấy một hồi, thấy cô không để ý tới mình, thì cảm thấy có chút nhàm chán, lại quay đầu nói chuyện với người khác.

Đến kỳ thi tuyển sinh đại học, Giang Sắt đã chuẩn bị đầy đủ. Sáng ngày mùng mười thi xong môn cuối cùng, rất nhiều thí sinh còn không chịu rời.

Giang Sắt đang thu thập đồ đạc, phía sau có người cầm đầu bút chọc chọc vào lưng cô.

Cô quay đầu lại, liền nhìn thấy một nam sinh ở dưới ánh mắt của cô, mặt bắt đầu đỏ lên, trong mắt mang theo hi vọng muốn được đáp lại, lắp bắp nói:

"Bạn học nè, bạn có nhớ, câu hỏi thứ ba nhỏ trong bài thứ năm của đề thi, đáp án là gì không?"

Sau khi thi đại học xong, không ít thí sinh ở trong phòng học so đề. Cậu ta vừa hỏi xong lời này, bên cạnh cũng có người muốn tiến lại gần, Giang Sắt thẳng thừng cự tuyệt:

"Không nhớ rõ."

Cô cất đồ đạc của mình vào trong túi, đứng dậy. Nam sinh phía sau mặt đỏ bừng, trơ mắt nhìn cô ra khỏi lớp học, không dám đuổi theo nữa.

Lúc về nhà, Chu Huệ còn đang dọn bàn, bà cũng không hỏi Giang Sắt thi thế nào, ngược lại hỏi:

"Lúc nào thì cầm giấy chứng nhận tốt nghiệp?"

Bà nói xong lời này, lại giải thích:

"Có bằng tốt nghiệp trung học, công việc cũng dễ tìm hơn một chút, mẹ nghe dượng Đỗ nói, hiện nhà máy đang tìm nhân viên bán hàng, cũng phải có bằng tốt nghiệp trung học..."

Động tác uống nước của Giang Sắt dừng lại một lúc, thấy Chu Huệ còn muốn tiếp tục nói tiếp, cô liền ra dấu tay, ngăn cản những lời Chu Huệ muốn nói:

"Con đã nói với mẹ rồi, con không có ý định từ bỏ việc học của mình để vào nhà máy làm việc."

Động tác lau bàn của Chu Huệ liền dừng lại một lúc, ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra vẻ trách cứ"

"Thành tích của con không tốt, học đại học cũng chỉ là tốn thời gian mà thôi, huống chi..."

"Lần thi này con có chút chắc chắn, về phần học phí, thừa dịp nghỉ hè con sẽ tìm chút việc để làm, sẽ nghĩ cách kiếm tiền, không cần ngài và dượng Đỗ phải chịu trách nhiệm.”

Chu Huệ hiển nhiên cũng không tin lời nói của cô, nhưng con gái đã lớn, cũng không dễ quản lý.

Sau khi tái hôn, cuộc sống của bà tập trung vào gia đình và hai đứa con trai con gái sau này, cho nên không tránh khỏi có chút không thân thiết đối với con gái lớn.

Lúc này muốn dạy dỗ, lại phát hiện đối diện với ánh mắt Giang Sắt, bà lại không nói ra được nửa chữ.

Buổi tối bà nhắc tới chuyện này với Đỗ Xương Quần, Đỗ Xương Quần lạnh lùng nói:

"Nếu nó có bản lĩnh có thể kiếm tiền học phí, thì cứ để nó tiếp tục đi học là được, dù sao tôi cũng không trả một xu đâu đấy."

Tiếng của ông ta cũng không nhỏ, Giang Sắt ở dưới lầu nghe được rõ ràng.

"Tôi vì nó mà liên hệ công việc bán hàng trong nhà máy, nó không thấy biết ơn, thì tôi cũng hết lòng giúp đỡ rồi. Nếu đã tốt nghiệp
lớp 12, thì tương lai tiền ăn, tiền sinh hoạt phí cũng phải nộp..."

Câu nói kế tiếp đã bị tiếng đi đường 'rầm rầm' cắt đứt, Chu Huệ còn vâng vâng dạ dạ đáp ứng:

"Ngày mai tôi sẽ nói chuyện với con bé một tiếng."

Hai vợ chồng không nói gì nữa, Giang Sắt ở dưới lầu nghe được đến đây, thì thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may Đỗ Xương Quần cũng không nhất quyết ép cô không thể tiếp tục đi học, chẳng qua lời nói của ông ta tràn đầy ghét bỏ, đối với cô vô cùng không ưa.

Cô vẫn phải nhanh chóng kiếm được một khoản tiền, tốt nhất là có thể tự mình độc lập.

Ngày đó, cô ở Đại học Điện ảnh và Truyền hình Đế đô gặp nữ sinh từng nói qua, đoàn làm phim "Biến giả thành thật" sẽ có một buổi thử vai vào ngày mười hai. Ngày hôm sau, Giang Sắt đến nhà Lô Bảo Bảo một chuyến.

Khi cô đến nhà họ Lô, thì Lô Bảo Bảo đã được cha mẹ ra lệnh cưỡng chế ở nhà.

Lúc mở cửa, mặt Lô Bảo Bảo buồn xo như vừa khóc tang, mặc một thân váy ngủ màu hồng, ngay cả tóc cũng không sửa sang lại. Khi nhìn thấy Giang Sắt, thì bĩu môi, đưa tay chỉ chỉ vào trong phòng:

"Tớ xong đời rồi."

Vừa thấy Giang Sắt, câu đầu tiên chính là than vãn:

"Ba tớ bảo, lần này nếu thi đại học không được, thì để tớ học lại thêm một năm nữa."

Cô nàng rưng rưng nước mắt, khí sắc không tốt lắm, trên mặt cũng không còn dáng vẻ tươi cười:

"Lần này tớ thi xong so đề với người ta, tám chín phần mười là không đúng."

Vài ngày trước khi thi, cô nàng vẫn đang theo đuổi minh tinh, thành tích dĩ nhiên không quá lý tưởng.

Cha mẹ cô ở trong phòng nhìn chằm chằm vào cửa ra vào, hỏi:

"Ngoài cửa là ai đấy?"

"Bạn học của con." Cô quay đầu nói với cha mẹ một câu, rồi quay đầu lại nói:

"Ba mẹ tớ bảo tớ không được ra ngoài với cậu. Lần trước lúc đi Thẩm Trang đã bị về muộn rồi, đến bây giờ vẫn luôn nhắc đi nhắc lại chuyện đó với tớ."

Trong mắt cha mẹ Lô, Giang Sắt xinh đẹp giống như một người dụ dỗ con gái mình trở nên hư hỏng, cho nên cực kỳ không thích cô. Giang Sắt đã đứng nửa ngày, mà một câu mời vào cũng không có.

"Đúng rồi, cậu tới làm gì?"

Lô Bảo Bảo quay đầu nhìn thoáng qua trong phòng, lại hỏi Giang Sắt một tiếng.

Giang Sắt nhìn cô nàng vội vàng hoảng hốt:

"Lần trước đi Đại học Điện ảnh và Truyền hình, tớ gặp một sinh viên ở đó, nghe được một chút tin tức về việc thử vai của đoàn làm phim "Biến giả thành thật"."

Lô Bảo Bảo vừa nghe xong lời này, thì đầu tiên là mắt sáng lên, sau đó lại giậm chân, hỏi:

"Thật sao?"

Giang Sắt gật đầu

"Nói ngày mai có thử vai, ngay trên tầng mười ba của Cao ốc Ý Cảnh ở Thượng Hoàn Đế đô."

"Sao cậu không nói sớm?"

Lô Bảo Bảo nghe được là ngày mai, thì vội đến mức muốn khóc: "Ngày mai không được rồi, ba tớ buộc tớ hai ngày này phải chép đáp án trên bản đã đối chiếu với người khác, ngày mai tớ không đi được." Cô nàng nói xong, lại có chút oán trách: "Hiện tại cậu tới tìm tớ, thì khẳng định trong lòng ba tớ càng thêm cảnh giác, càng trông coi tớ chặt hơn, sao cậu không nói sớm?”

Cô nàng lẩm bẩm: "Nói sớm, thì nói không chừng tớ còn có thể nghĩ được cách.”

"Mấy ngày trước là kỳ thi đại học, sao tớ nói được với cậu chứ? Khiến cho cậu phải phân tâm?" Giang Sắt nhíu mày, nhìn dáng vẻ á khẩu không nói nên lời của cô nàng thì nói tiếp:

"Dù sao tớ cũng đã nói với cậu địa chỉ và thời gian rồi, nếu cậu rảnh thì đi, còn không rảnh thì coi như quên đi."

Lô Bảo Bảo lẩm bẩm: "Làm sao có thể quên được chứ?" Ở trong phòng, cha Lô đã lên tiếng gọi tên cô nàng, Giang Sắt lui một bước:

"Ba cậu đang gọi cậu, tớ về trước đây."

Truyện convert hay : Thần Y Bỏ Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện