Lô Bảo Bảo giậm chân, nhìn Giang Sắt xoay người xuống lầu, đang muốn gọi cô, thì cha mẹ ở trong phòng đã lại thúc giục, cô nàng đành phải đáp một tiếng, có chút bất đắc dĩ đóng cửa lại.
Giang Sắt vô cùng quen thuộc với Trung tâm Thượng Hoàn Đế Đô.
Ở đây cửa hàng, văn phòng mọc lên san sát, những thương hiệu xa xỉ hàng đầu thế giới đều tụ tập tại đây, người qua lại đều là những người có thể diện.
Trong nước có không ít bộ phận doanh nghiệp hàng đầu đều nằm ở Trung tâm Thượng hoàn, ngay cả trụ sở chính của Tập đoàn Giang Hoa cũng nằm ở đây.
Cao ốc Ý Cảnh nằm ở phía bắc của Trung tâm Thượng Hoàn, dọc theo phố đi bộ, đối diện với tòa nhà của Tập đoàn Điện ảnh và Truyền hình Trung Quốc.
Khu vực này có không ít phòng làm việc có quan hệ ít nhiều tới giới giải trí, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy ngôi sao đeo kính râm, vội vàng lên xe dưới sự hỗ trợ của trợ lý trong đám người qua lại.
Trước khi vào tòa cao ốc này, đầu tiên Giang Sắt xõa mái tóc đang buộc của mình ra, dùng tay chải lại, rồi lại nhìn thoáng qua bóng dáng của mình phản chiếu trên cánh cửa kính.
Cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, phối với quần denim trắng ở bên dưới, mặc dù ăn mặc đơn giản, nhưng đôi chân của cô vừa thẳng vừa dài, vẫn vô cùng hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Vạt áo được cô sơ vin vào trong quần, làm nổi bật vòng eo nhỏ của cô, tạo thành một đường cong tuyệt vời với bờ mông cong.
Xiêm y đơn giản lại không áp chế được vẻ đẹp trời sinh của cô, khí chất của Phùng Nam kết hợp với mỹ mạo trời ban cho hiện nay, khi cô tiến vào đại sảnh, mấy nhân viên lễ tân trước quầy phục vụ đều vội vàng chạy ra nghênh đón, nhẹ giọng hỏi cô muốn đi đâu.
"Tầng mười ba."
Nhân viên lễ tân thỉnh thoảng quay đầu nhìn mặt Giang Sắt, trong lòng đoán xem cô có phải là ngôi sao nào đó mà còn chưa nổi tiếng hay không.
Cao ốc Ý Cảnh tổng cộng có năm mươi tầng, thuê văn phòng ở đây đều là các công ty Điện ảnh và Truyền hình lớn.
Làm lễ tân ở đây, cơ hội nhìn thấy ngôi sao là rất lớn, đôi khi thậm chí không thiếu những minh tinh khá nổi tiếng.
Nhưng so với những tiểu hoa [1] nổi tiếng, thì dung mạo và khí chất của Giang Sắt đều nổi bật hơn rất nhiều, khuôn mặt mộc cũng rất đẹp.
[1] Hoa đán là danh xưng chỉ những nữ diễn viên nổi tiếng, ngôi sao đại chúng, có độ quốc dân cao và nổi bật hơn trong mảng điện ảnh, được đánh giá cao về thực lực hoặc độ nổi tiếng. Hoa đán gồm 3 cấp bậc được phân ra thành đại hoa, trung hoa và tiểu hoa.
Trong đó, Tiểu hoa đán (hay Tiểu hoa) là danh từ chỉ chung nữ diễn viên còn trẻ tuổi, từ tuyến 18 cho đến tuyến đầu, đều đi theo con đường thu hút người hâm mộ hoặc thiên hẳn về mảng điện ảnh. Những diễn viên nữ trên 30 tuổi nhưng chưa có thành tựu chuyên môn đáng kể bên mảng điện ảnh thì vẫn được xếp vào nhóm tiểu hoa. Hiểu nôm na, tiểu hoa là khởi điểm của các sao nữ khi bước chân vào làng giải trí, từ những ngôi sao vô danh tới những mỹ nhân được săn đón hiện nay đều có thể gọi chung là tiểu hoa. (Trích từ 2đẹp)
Khi cô gái ở quầy lễ tân hỏi cô muốn lên tầng mười ba, cô ấy cũng đã ân cần bấm thang máy cho cô:
"Nghe nói ở tầng mười ba, bộ phim "Biến giả thành thật" sắp khai máy của đạo diễn Cố Gia Nhĩ đang có buổi thử vai, không biết đây có phải bộ phim mà người đẹp muốn tham gia hay không?"
Cô gái ấy vừa nói như vậy, hiển nhiên chính là đã khẳng định lời nói của cô gái gợi cảm mà Giang Sắt gặp ở Đại học Điện ảnh và Truyền hình lúc trước.
Cửa thang máy mở ra, Giang Sắt chỉ cười đáp lại, cô gái kia liền cười ngọt ngào nói:
"Hy vọng khi phim điện ảnh được chiếu, có thể nhìn thấy ngài trên phim."
Khi nhìn thấy Giang Sắt mỉm cười với mình, cô gái này có chút hưng phấn, thừa dịp cửa thang máy chưa đóng, vẫy tay về phía Giang Sắt cho đến khi thang máy đi lên, cô trở lại vị trí của mình, vui vẻ nói:
"Cô gái xinh đẹp vừa rồi, giá trị nhan sắc lẫn khí chất đều rất tốt, so với tiểu hoa đán mạnh hơn rất nhiều. Lần này cô ấy muốn tham gia quay bộ phim "Biến giả thành thật" của đạo diễn Cố, tôi có dự cảm cô ấy nhất định sẽ nổi tiếng!"
Mấy cô gái ở quầy lễ tân vừa nghe thấy lời này, thì đều lấy lại tinh thần:
"Thoạt nhìn không có vẻ gì là kiêu ngạo khinh người, nhưng vừa rồi tôi lại cũng không dám nói chuyện với cô ấy."
Có người tiếp một câu như vậy, nên cô gái lúc trước nói chuyện với Giang Sắt liền mạnh mẽ gật đầu:
"Chỉ là lạnh lùng một chút thôi, nhưng tốt hơn rất nhiều so với nhiều minh tinh khác. Đừng nói mấy nghệ sĩ gạo cội nổi tiếng, ngay cả nghệ sĩ tuyến ba tuyến bốn không nổi tiếng, ai nấy đều không nhìn thẳng mắt người khác mà nói chuyện, nhưng cô gái xinh đẹp vừa rồi mười phần lễ phép, trình độ giáo dưỡng kia vừa nhìn liền biết không phải những minh tinh kia có thể so sánh!”
Giang Sắt cũng không biết cô gái vừa mới ấn cửa
thang máy cho vì đã có xu hướng biến thành người hâm mộ của cô. Cô lên tầng mười ba, quả nhiên liền nhìn thấy không ít người đang đợi để được thử vai.
Nhân viên tiếp đón khách ở quầy lễ tân đã lấy tờ để cô điền tên mình, phần lớn những người này hẳn là sinh viên của Đại học Điện ảnh và Truyền hình, không ít người biết mặt nhau, đang tụm năm tụm ba tụ tập cùng một chỗ.
Giang Sắt điền xong thông tin của mình, yên lặng ngồi ở một bên chờ đến lược được gọi tên
Cô cũng coi như đến tương đối sớm, nhưng phía trước đã có rất nhiều người xếp hàng. Cô quét mắt nhìn một vòng, nhưng cũng không nhìn thấy bóng dáng Lô Bảo Bảo, cũng không biết cô nàng còn chưa tới, hay là không định đến.
Người trong phòng tiếp tân tương đối nhiều, nhưng vì phần lớn người thử vai đều là học sinh, cho nên không ít người sinh ra kiêng kị với dung mạo của Giang Sắt, trong tiềm thức đều có ý cô lập cô.
Giang Sắt ngồi hơn một tiếng, đợi đến khi mình được gọi tên, thì cũng không có một ai đến chào hỏi cô.
Người đến gọi tên cô là một cô gái xinh đẹp với mái tóc bồng bềnh gợn sóng. Sau khi đánh giá Giang Sắt từ trên xuống dưới vài lần, mới cất tiếng hỏi:
"Giang Sắt?"
"Đúng vậy."
"Đi theo tôi."
Cô gái vẫy tay, ý bảo Giang Sắt cùng đi lên với mình.
Địa điểm thử vai nằm trong một phòng họp. Khi Giang Sắt đi vào, thì có khoảng mười người ngồi bên trong, trong phòng họp trống một nửa, hiển nhiên là muốn dành cho người thử vai biểu diễn.
Giang Sắt cũng không quá chắc chắn đối với diễn xuất của mình. Lúc trước khi ở đoàn làm phim "Hành động giải cứu", mặc dù diễn xuất của cô đã nhận được lời khen ngợi của vị đạo diễn lớn Trương Tĩnh An nổi danh cả trong và ngoài nước, nhưng trên thực tế cô không có bất kỳ kinh nghiệm biểu diễn nào, đương nhiên cũng chưa nói đến kỹ năng diễn xuất.
Lúc trước có thể đánh bậy đánh bạ, làm cho Trương Tĩnh An hài lòng, hoàn toàn là vì cô nghe được tin tức về "Phùng Nam".
Nhưng tuy là như vậy, trên mặt cô lại không lộ ra một chút manh mố nàoi.
"Anh Tôn, người tới rồi."
Sau khi cô gái xinh đẹp phụ trách dẫn người nói xong lời này, thì yên lặng lui xuống cuối phòng, hai tay nắm lại đặt ở trước bụng, nhìn Giang Sắt đi vào giữa khoảng trống.
Người trong phòng nhìn chằm chằm vào Giang Sắt đánh giá, trong lúc nhất thời không ai lên tiếng, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nhè nhẹ.
Đối với người đã quen với đủ loại tuấn nam mỹ nữ trong giới giải trí, thì mỹ mạo của Giang Sắt vẫn khiến người ta sáng mắt như trước.
Không hề nghi ngờ cô còn là một người mới, gương mặt tươi tắn, khí chất đặc biệt, người được xưng là "anh Tôn" giơ tay lên, ra hiệu với Giang Sắt:
"Cô đi một vòng cho tôi xem một chút."
Giang Sắt nghe lời, đi một vòng, bất luận là về hình thể, khí chất, hay còn là gương mặt của cô, thì ba trăm sáu mươi độ cũng không tìm được ra góc chết, phảng phất trời sinh là để cho ngành này, bất luận nhìn từ góc nào, thì tất cả đều vô cùng đẹp mắt.
Có rất nhiều ngôi sao thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp trước ống kính, nhưng người thật chưa chắc đã hoàn mỹ, chỉ thích hợp nhìn trên màn ảnh mà thôi.
Nhưng người mới này thì khác, cô vẫn chưa trang điểm, mái tóc dài mượt mà vén sau tai, lộ ra đường cong xương quai hàm duyên dáng.
Cho dù không có lộ ra nụ cười, nhưng đứng ở đó, lại giống như một đóa hoa xinh đẹp chờ nở rộ, tươi mát mê người.
"Đây là tân sinh viên năm nay của Khoa Diễn xuất Đại học Điện ảnh và Truyền hình?"
Phía sau Tôn Khải Minh là một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng, cơ thể người đàn ông nghiêng về phía trước, đôi mắt sáng lên:
"Điều kiện ngoại hình rất tốt đấy."
"Không phải."
Tôn Khải Minh lắc đầu, lại nhìn Giang Sắt một cái, mới cầm lấy danh sách trong tay:
"Mới mười bảy, trên đơn điền Trường trung học Tụ Tài."
Mọi người xì xào bàn tán, "Biến giả thành thật" mà Cố Gia Nhĩ muốn quay là phim điện ảnh thần tượng thanh xuân, cảnh đẹp, nam nữ chính đều là thần tượng có nhan sắc cao, chuyên đánh vào thị trường giới trẻ.
Truyện convert hay :
Trở Về 60: Làm Ruộng Làm Giàu Dưỡng Nhãi Con