Tin Nóng Giới Giải Trí

Tự Tiến Cử


trước sau

Điều kiện ngoại hình của Giang Sắt ngược lại phù hợp với yêu cầu của Cố Gia Nhĩ, nhưng theo tư liệu thì cô lại không có kinh nghiệm diễn xuất.

Lại không phải người của Đại học Điện ảnh, tuy đẹp thì có đẹp, nhưng lại chỉ là bình hoa.

Lần này Cố Gia Nhĩ rất coi trọng bộ phim điện ảnh "Biến giả thành thật", kịch bản đều do chính ông kiểm định, sửa đi sửa lại mới được thông qua.

Ông có ý định dựa vào bộ phim này để tranh Giải thưởng Nghệ thuật Bách Hoa, giành được một giải thưởng lớn danh xứng với thực, vì vậy lúc ông lựa chọn công ty đầu tư cũng vô cùng thận trọng.

Chỉ sợ sau khi nhà đầu tư bơm tiền vào, sẽ chỉ định nam nữ chính không có kỹ năng diễn xuất, hủy hoại bộ phim điện ảnh mà ông rót rất nhiều tâm huyết này.

Việc lựa chọn nhân vật nữ chính cũng được cân nhắc nhiều lần, mới quyết định là Triệu Nhược Quân, người có cả giá trị nhan sắc và kỹ năng diễn xuất đạt tiêu chuẩn.

Tôn Khải Minh cầm tài liệu trong tay lật hai cái, nhân vật nam nữ chính đã được định ra, một số vai phụ có nhiều phân cảnh cũng đã được nhà đầu tư có tiếng nói nhét người vào đoàn.

Những vai diễn được thử vai trong đoàn phim hôm nay chỉ là những vai phụ, nhưng cho dù là như vậy, cũng cần diễn viên phải có kỹ năng diễn xuất nhất định.

Kinh nghiệm của Giang Sắt như vậy, cho dù là có thể vào đoàn làm phim, thì nhiều nhất cũng chỉ là vai nhân vật quần chúng.

Tôn Khải Minh buông tư liệu trong tay ra, đang muốn nói chuyện, phía sau anh đột nhiên có người nhỏ giọng gọi anh ta:

"Anh Tôn."

Anh ta quay đầu lại, phía sau có một người đàn ông đeo kính nghiêng người về phía trước, ánh mắt rơi lên trên người Giang Sắt, trong mắt lộ ra vài phần hèn mọn:

"Trong kịch bản lần này, không phải Triệu Nhược Quân cần một người đóng thế sao?"

Tôn Khải Minh nhất thời hiểu được ý tứ của gã ta.

"Biến giả thành thật" là một bộ phim điện ảnh về tình yêu, cho nên bên trong khó tránh khỏi có rất nhiều cảnh nóng.

Mà Triệu Nhược Quân từ khi ra mắt tới nay, công ty quản lý ký hợp đồng là Hoa Tinh rất nổi tiếng trong nghề, quan hệ rất sâu, cũng rất nâng đỡ cô ấy.

Cô ấy đang đi theo con đường thần tượng tiểu thanh tân [1] chất lượng cao, và công ty quản lý cô ấy rất nghiêm ngặt.

[1] tiểu thanh tân: hình ảnh thiên về thanh nhã, tươi mới, tự nhiên.

Lần này cô ấy nhận vai nữ chính trong phim điện ảnh "Biến giả thành thật" của Cố Gia Nhĩ. Phía Hoa Tinh tuy nới lỏng một số điều kiện, nhưng Hoa Tinh lại cự tuyệt một cảnh quay trong kịch bản cần nữ chính "Chu Liên Ưu" bán khỏa thân, đưa ra mong muốn đoàn làm phim sẽ tìm người đóng thế thay cô ấy.

Trong giới giải trí có đủ loại người, có quá nhiều người mơ ước một lần xuất hiện đã thành danh, còn người chân chính có được tài nguyên lại ít.

Không ít người vì muốn trở nên nổi tiếng, nên cam chịu cởi áo nới dây lưng.

Ngay từ đầu Tôn Khải Minh cũng không sốt ruột chuyện tìm thế thân của Triệu Nhược Quân, đến lúc đó ở trong giới hô một phát cũng có cả đống, người muốn lộ bóng lưng trong phim điện ảnh có rất nhiều.

Nhưng lời nói của thanh niên đeo kính mắt phía sau anh ta vừa nãy lại làm cho anh ta dao động trong lòng, khi anh ta đánh giá Giang Sắt lần nữa, trong ánh mắt đã có thêm chút ý tứ sâu xa khác.

Có rất nhiều quy tắc ngầm bất thành văn trong giới, một cô gái trẻ trung xinh đẹp như Giang Sắt, toàn tâm toàn ý muốn thành danh, anh ta đã nhìn thấy rất nhiều.

Muốn có được cảnh quay trong đoàn làm phim, ngoài việc có bối cảnh, diễn xuất, cô còn có thể sử dụng ưu thế độc đáo của mình để có được.

Nam nữ ngồi phía sau anh ta đã sớm quen thuộc với ít trò chơi quy tắc trong cái giới này, lời thanh niên đeo kính mắt vừa nói với Tôn Khải Minh, mọi người đều coi như không nghe thấy, chỉ thấy Tôn Khải Minh mở miệng:

"Cô không có kinh nghiệm đóng phim, lần này..."

Từ sau khi bước vào phòng họp này, Giang Sắt một mặt bị người khác đánh giá, đồng thời cô cũng đang đánh giá người trong phòng họp này.

Ánh mắt tư thái, cùng với vẻ mặt thay đổi sau khi nói chuyện của Tôn Khải Minh đều bị cô nhìn thấy.

Giang Sắt nghe ra Tôn Khải Minh đang định mở miệng cự tuyệt, nên đã ngắt lời anh ta nói:

"Trước đây, khi "Hành động giải cứu" lấy cảnh ở Thẩm Trang, tôi đã từng được đạo diễn Trương Tĩnh An chỉ đích danh, và đóng một vai trong phim. ”

Cô cố ý nói một cách lập lờ, cũng không nói rõ mình chỉ diễn một nhân vật quần chúng có duy nhất một lời thoại
trong phim.

Tuy nhiên khi Giang Sắt vừa thốt ra lời này, gương mặt vốn không chút để ý của Tôn Khải Minh nhất thời ngưng trọng.

"Cái gì?"

Anh ta ngồi thẳng người, lại đưa tay lấy tờ thông tin Giang Sắt đã điền trên mặt bàn.

"Cô đã từng đóng "Hành động giải cứu"?"

"Đúng vậy." Giang Sắt gật đầu.

Ánh mắt của cô kiên định, cũng không láo liên, thoạt nhìn không giống như là nói dối.

Xác thực "Hành động giải cứu" hiện đang lấy cảnh ở Thẩm Trang, trong lòng Tôn Khải Minh bán tín bán nghi:

"Vậy tại sao cô không viết nó lên tờ thông tin?"

"Muốn tôi viết ra sao?"

Giang Sắt vén mái tóc dài một chút, trên mặt lộ ra nụ cười quyến rũ: "Tôi vào được đoàn làm phim "Hành động giải cứu", là nhờ có Lưu Nghiệp tiền bối giúp tôi nói chuyện, cũng không điền vào tờ thông tin, thật xin lỗi.”

Khi nói đến đây, cô cúi người xin lỗi, mái tóc dài trượt xuống theo bờ vai xinh xắn của cô, đôi chân cô duỗi thẳng, vòng eo mảnh khảnh bắt mắt.

"Thật sự xin lỗi."

Nhưng lúc này khi Tôn Khải Minh nhìn cô, cũng không còn ánh mắt giống như vừa rồi nữa, dù sao cô cũng đã nhắc tới Ảnh đế Lưu Nghiệp.

Anh ta không hoàn toàn tin lời Giang Sắt, nhưng cũng không hoàn toàn hoài nghi phủ định.

Chủ yếu là Giang Sắt lớn lên rất đẹp, thật sự có tư chất có thể khiến Ảnh đế chú ý tới.

Có tên của Trương Tĩnh An và Lưu Nghiệp, vị trí của Giang Sắt trong lòng anh ta liền thay đổi. Tôn Khải Minh lại đưa tay sờ soạng kịch bản, Giang Sắt nhìn thấy động tác của anh ta, liền biết lời nói của mình vừa nãy đã có tác dụng.

Chỉ có điều, Giang Sắt còn chưa xác định mình nhất định sẽ được đoàn làm phim tuyển dụng.

Ánh mắt Tôn Khải Minh dừng lại trên tài liệu trong tay, trong tài liệu kia đánh dấu một số nhân vật quan trọng cần thiết trong vở kịch lần này, chỉ là phần lớn tên nhân vật đều đã được đánh dấu bằng bút đỏ.

Nói cách khác, những nhân vật được vẽ bằng bút này đã được xác định diễn viên và không thể thay đổi.

Trong số các nhân vật còn lại, Tôn Khải Minh cau mày, duỗi ngón tay xẹt qua những cái tên đó.

Giang Sắt có thể lấy được nhân vật trong "Hành động giải cứu", cho dù là một nhân vật, cũng đủ để anh ta xem xét lại.

Trương Tĩnh An là đạo diễn lớn, "Hành động giải cứu" cũng được đầu tư lớn, tương lai sau khi "Hành động giải cứu" được công chiếu, ngoại trừ Triệu Nhược Quân đóng vai phụ trong đó, nói không chừng còn có thể dùng Giang Sắt tạo ra một ít mánh lới quảng cáo nhỏ.

Cứ như vậy, địa vị Giang Sắt ở trong lòng anh ta thoáng cái đã thay đổi.

Dù sao cô cũng rất xinh đẹp, lại có đề tài, tương lai đối với điện ảnh cũng có lợi.

Ngón tay của anh ta chuyển đến nội dung kịch bản, dừng dưới một cái tên "Tiếp viên hàng không Miss.Trương", ngẩng đầu lên nhìn Giang Sắt:

"Cô có thể nói được tiếng Anh đơn giản?"

Vai diễn Miss.Trương này cần diễn viên biết một chút tiếng Anh nhất định, trên thực tế theo yêu cầu của Cố Gia Nhĩ thì tốt nhất là cần diễn viên biết tiếng Pháp, hơn nữa còn cần nói một đoạn tiếng Pháp.

Nhưng yêu cầu này cũng không dễ.

Mặc dù người biết tiếng Pháp trong Học viện Ngoại ngữ cũng không phải không có, nhưng nếu muốn vừa có thể biết ăn biết nói, lại vừa phải xinh đẹp khi lên màn ảnh cũng không nhiều.

Bởi vậy Cố Gia Nhĩ lùi một bước, yêu cầu người thử vai phải nói được tiếng Anh đơn giản.

Ban đầu, Tôn Khải Minh vốn muốn tìm một tiếp viên hàng không thực sự từ hãng hàng không để tham gia vai diễn này đấy.

Sau khi anh ta hỏi xong câu này, Giang Sắt thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nở nụ cười.

Truyện convert hay : Ngạo Thế Đan Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện