Phòng ăn ở Dịch Gia được thiết kế cực kỳ sang trọng và đẳng cấp, đèn chùm pha lê lộng lẫy được treo trên trần ở giữa bàn, những đồ vật được trang trí và sắp xếp tinh tế, không gian tách riêng hoàn toàn với chỗ làm bếp để có sự riêng tư và thoải mái cho gia đình dùng bữa.
Bốn người ngồi dùng cơm tối trông rất thân mật, như hai đôi vợ chồng, một già và một trẻ.
Điều này bà Dịch đã mong muốn từ lâu, chỉ cần Dịch Kính Nam gật đầu chấp nhận kết hôn, bà ta lập tức sang Diệp Gia hỏi cưới.
- Kính Nam, gấp thức ăn cho Mộc Vân.
Bà Dịch liên tục nhắc nhở, dù hắn không muốn nhưng vẫn nghe lời, ga lăng gấp thức ăn cho vào bát của Diệp Mộc Vân, khiến thiếu nữ không giấu được sự hạnh phúc và vui sướng.
- Cảm ơn anh!
Bữa tối cuối cùng cũng kết thúc, bốn người ra ngoài phòng khách tiếp tục nói chuyện và ăn trái cây tráng miệng.
Ông Dịch và ông Diệp là bạn bè lâu năm, thế nên xem Diệp Mộc Vân như con cháu trong nhà.
Cô ta có khả năng giao tiếp giỏi, ứng xử khôn khéo, biết cách lấy lòng của đối phương, cộng thêm gia thế nổi bật nên bà Dịch vô cùng ưng ý cô con dâu tương lai này.
Dịch Kính Nam trầm tư ngồi đó, xoay xoay tách trà trên tay, suốt nhiều giờ đồng hồ hắn vẫn mãi một tư thế.
Lúc này, đã hơn 9 giờ tối, Diệp Mộc Vân xin phép ra về.
Nắm bắt thời cơ nhân lúc buổi tối, bà Dịch muốn cho cả hai có không gian riêng tư tiếp xúc với nhau để tạo dựng tình cảm, nên đã lên tiếng:
- Kính Nam, con đưa Mộc Vân về nhà đi, buổi tối nguy hiểm.
Dịch Kính Nam khó chịu trong lòng, chân mày nhíu nhẹ nhìn qua bà Dịch.
- Dạ thôi, phiền anh Nam, con tự về được ạ.
- Không được, lỡ như có chuyện gì không may thì sao? Lúc đó bác còn mặt mũi nào gặp gỡ và nói chuyện với ba mẹ của con nữa.
Dứt câu, bà ta nhìn qua hắn, lạnh giọng đốc thúc:
- Sao con còn ngồi đó, mau lấy xe đưa Mộc Vân về.
Mặc dù chẳng muốn nhưng với tình thế hiện tại, Dịch Kính Nam không thể không đưa, lên phòng thay đồ chuẩn bị.
Một phần, Diệp Mộc Vân có thể ngồi máy bay mười mấy giờ đồng giờ để sang Mỹ thăm hắn, nên việc đưa về, không quá khó khăn hay mất quá nhiều thời gian.
- Sáng mai bác bảo Kính Nam lái xe của con sang đó rồi đưa con đi làm luôn.
Mọi thứ dường như đang giúp Diệp Mộc Vân, từ Dịch Gia đến Diệp Gia chỉ khoảng 15 phút ngồi xe ô tô, nhưng tối nay kẹt xe do có một vụ tai nạn giao thông, hiện tại đã hơn 20 phút nhưng vẫn chưa được nửa đường.
- Anh Nam, hôm nay kẹt xe quá.
- Ừm.
Sắc mặt của Dịch Kính Nam lạnh nhạt, ánh mắt chăm chú quan sát xung quanh đường phố đông nghẹt xe cộ.
Nhận thấy được sự thờ ơ và lãnh đạm của hắn, Diệp Mộc Vân chạnh lòng khủng khiếp.
Cô xuất thân là tiểu thư danh giá, vậy mà không bằng với Hà Nhược Liên, có mẹ làm người giúp việc.
- Anh không có gì để nói với em sao?
- ...
- Anh đã có người trong lòng?
Câu hỏi, và cô ta đã có câu trả từ hơn hai về trước, chỉ đang giả vờ