Biết công việc của con là gì rồi chứ?
Du Minh hỏi Du Quân.
Anh thẳng lưng ngồi trên bàn làm việc, bắt đầu lật giở tài liệu.
- Nghiên cứu thị trường và đối thủ cạnh tranh.
Du Quân nghiêm túc trả lời, phong thái chuyên nghiệp xem chừng rất có tố chất.
Sau mười phút, Du Minh cố tình lên tiếng thử khả năng xử lí thông tin của con trai mình:
- Nói cha nghe tin tức quan trọng nhất.
Nhưng Du Quân cũng hề không bị làm khó, anh lập tức có đáp án:
- Tống Thế Huân, đại thiếu của Tống gia, bất ngờ trở lại sau mười ba năm mất tích, dành lại chức tổng giám đốc Tống Thị, đưa tập đoàn tăng trưởng lên top đầu, chỉ số lớn mạnh đã đuổi sát nút Du Thị.
Anh tóm tắt lại vấn đề đầy súc tích mà rất chuẩn xác.
Và chính Du Quân khi đọc được tin này cũng thấy có gì đó vô cùng kì lạ.
Mười ba năm về trước, cả nước K phải chấn động vì một biến cố lớn.
Tống gia vốn là một gia tộc có tiềm lực kinh tế thuộc hàng nhất nhì trên thương trường, càn quét mọi thị trường kinh doanh, đầu tư, và tiền ảo.
Vậy mà khi đang trên đà thịnh vượng nhất, chủ tịch Tống Vu Phong bất ngờ qua đời cùng vợ mình trong một vụ tai nạn thương tâm.
Con trai cả của họ biệt tăm tích ngay trong đêm hôm đó, còn cô con gái thì được cho là đã tử vong cùng cha mẹ mình.
Ngoài ra, mọi thông tin khác đều đã bị xóa sạch, che đậy rất kĩ.
Không ai hay được ẩn khuất đằng sau sự việc này.
Chỉ có điều là vài ngày sau, Tống Tuấn Hiển, anh trai Tống Vu Phong, lập tức thay người em đã khuất của mình lên nắm quyền điều hành.
Gia đình của vị cựu chủ tịch dần bị chôn vùi vào quên lãng với rất nhiều bí mật.
Du Quân chau mày nhìn hình ảnh Tống Thế Huân trên trang nhất.
Anh ta đã hai mươi tám tuổi, là con trai của Tống Vu Phong, cha anh yểu mệnh chết trong vụ tai nạn năm đó, còn anh thì biệt tích mười ba năm, bây giờ lại bất ngờ xuất đầu lộ diện.
Tướng mạo ra dáng người đàn ông trưởng thành, nét mặt tuy hơi khó gần nhưng vẫn rất tuấn tú.
Mái tóc bạch kim trắng xóa như tuyết, bồng bềnh xoăn nhẹ.
Du Quân chăm chú hồi lâu, tự nhiên thấy trong lòng thấm thỏm không thôi, có chút khó chịu.
Kim đồng hồ điểm sáu giờ chiều, anh vội vàng gạt đi những nghi vấn, nhanh chân về nhà với Bạch Hồng.
Thế nhưng Du Quân đã không lường trước được rằng, cái tên Tống Thế Huân đó, sắp sửa trở thành người cạnh tranh đáng gờm nhất của anh.
Bạch Hồng đứng bếp pha trà như mọi khi.
Cô rất thích tự tay làm trà cho Du phu nhân thưởng