Editor: Nổ (Team Lạc Hoa Lâu)
Nam sinh ở tuổi dậy thì hỏa khí rất lớn, Trương Ấu Văn là alpha, ở độ tuổi tương đối dễ xao động, loại kích thích dụ dỗ vô thức này gần như khiến cậu không tự chủ được.
Ngay cả khi bàn tay Thẩm Tư Phi khoát lên trên vai mình cũng trở nên nóng bỏng.
Làm cho Trương Ấu Văn liên tưởng đến hình ảnh Thẩm Tư Phi lên lớp, dưới mái tóc là đôi mắt trong như lưu ly, nét mặt cẩn thận, tỉ mỉ.
Một số chi tiết nhỏ lại đột nhiên vô cùng rõ ràng —— vòng eo và tấm lưng như ẩn như hiện dưới lớp áo sơ mi trắng, cổ tay trắng nhỏ hòa cùng giọng nói trong trẻo.
Ngày thường Trương Ấu Văn và Thẩm Tư Phi tiếp xúc tương đối nhiều, bởi vì cậu là lớp trưởng lớp toán học, thường xuyên phải đến văn phòng lấy bài tập và trao đổi với Thẩm Tư Phi, hiểu rõ Thẩm Tư Phi mặt ngoài bình dị gần gũi, thực chất rất lạnh nhạt xa cách, khí chất cao quý, kiêu ngạo hơn bất kỳ ai khác.
Tuy vậy mọi người đều có ấn tượng tốt về anh, Trương Ấu Văn cũng vậy.
Cỗ tin tức tố Omega mùi sữa thơm ngát, khiến toàn thân cậu không khỏi sôi trào, muốn men theo mùi vị đó, mạnh mẽ cắn lên tuyến thể đối phương, đánh dấu anh.
Lần đầu tiên Trương Ấu Văn sâu sắc cảm nhận được bản năng chiếm hữu của Alpha đối với Omega mãnh liệt và đáng sợ như thế nào.
Nhưng mà vừa nghĩ tới người kia là thầy giáo của mình, Trương Ấu Văn như bị tạt một gáo nước lạnh, ngay lập tức tỉnh táo lại.
Cậu không nên có loại rung động như vậy, nhất định là cậu nhất thời bị quỷ ám.
Chỉ mất 2,3 phút để chụp ảnh, Trương Ấu Văn lại cảm thấy như một thế kỷ đã trôi qua.
Tin tức tố Omega có sức hấp dẫn quá mạnh mẽ đối với Alpha.
Thẩm Tư Phi quay đầu nhìn thấy sắc mặt khó coi của Trương Ấu Văn, đầu đầy mồ hôi, nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Cơ thể không thoải mái?”
Trương Ấu Văn nở nụ cười cứng đờ: “Chắc là nắng quá.”
Thẩm Tư Phi: “… Cậu là một nam sinh, còn sợ phơi nắng? Bên này cũng chụp xong rồi, cậu đến dưới gốc cây kia ngồi đi.”
Trương Ấu Văn cứng ngắc di chuyển chân tay, Thẩm Tư Phi không để ý đến cậu nữa.
Trên lý thuyết trong thời gian đánh đấu tạm thời, Omega sẽ không phát ra tin tức tố quá mức dụ người, tránh cho Alpha khác muốn đánh dấu mà gây tổn thương cho Omega đã bị đánh dấu tạm thời.
Nhưng lại không may cho Thẩm Tư Phi đã sử dụng thuốc ức chế quá nhiều và trong thời gian dài, nên tin tức tố trong cơ thể đã bị rối loạn.
Nói cách khác, bản năng Omega đang điên cuồng tìm kiếm Alpha.
Giống như lúc anh đến bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ ám chỉ, hậu quả của việc sử dụng quá nhiều thuốc ức chế là kỳ phát tình sẽ đến như thác lũ, một khi vô tình mở ra, thì sẽ không ngăn lại được.
Thẩm Tư Phi nhìn thì còn trẻ, trên thực tế là Omega độc thân tuổi tác khá lớn.
Thế nhưng ổn định nhiều năm như vậy cũng không có chuyện gì xảy ra, Thẩm Tư Phi đối với bản năng của Omega cũng không quá để ý và lo nghĩ.
Hạ Tây Châu gửi cho anh một tin nhắn, hẹn anh đến nhà ăn của giáo viên ăn cơm.
Dường như Hạ Tây Châu có quan hệ không tệ với hiệu trưởng, thậm chí còn có thể hẹn trước đến phòng bao.
Đi nửa đường thì Thẩm Tư Phi nhìn thấy Ôn Nhã, cô kinh ngạc nói: “Hôm nay thầy Thẩm mặc âu phục, đẹp trai quá! Hôm nay chụp ảnh tốt nghiệp với lớp 12 sao?”
Thẩm Tư Phi: “Ừ, mới vừa chụp xong.”
Ôn nhã cười nói: “Thầy Thẩm định đi ăn trưa sao? Đi chung đi?”
Thẩm Tư Phi lắc đầu: “Không được, tôi có hẹn trước rồi.”
Thẩm Tư Phi không nói là ai, Ôn Nhã cũng không hỏi.
Dù sao cũng không nên hỏi nhiều đến việc riêng tư của người khác, hơn nữa cô cảm thấy, Thẩm Tư Phi không phải loại người có thể dễ dàng mở lòng.
Nhìn Trần Kim và Thẩm Tư Phi sống chung với nhau nhiều năm như vậy, tưởng như thân mật, nhưng cũng không phải là quá thân mật, giống như anh em hơn.
Ôn Nhã cảm thấy, thật ra có rất nhiều chuyện của mình Trần Kim cũng không biết.
Trần Kim là người tốt, nhưng ở phương diện khác thật sự không nhạy bén.
Trong mắt Ôn Nhã, Thẩm Tư Phi như là một bông hồng có gai vô cùng xinh đẹp, vả lại giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho cô biết, Thẩm Tư Phi không phải thật sự thích Trần Kim.
Chí ít, không phải là tình yêu.
…
Sau khi Thẩm gia gặp sự cố tài chính, hai dự án liên tiếp bị hủy bỏ, Thẩm Lương Bình như lửa cháy đến nơi, ngày nào cũng bôn ba bên ngoài xã giao, sầu đến tóc bạc trắng.
Đêm nào trở về cũng đều rất cẩn thận, không muốn làm cho những đứa trẻ nhà mình biết.
Thẩm Khiết không giúp được gì, Thẩm Hoa Hạo đang chuẩn bị cho kỳ thi đại học, không thể bị chuyện này ảnh hưởng tới tâm trạng.
Thẩm Lương Bình mệt mỏi trở về phòng, nhìn thấy Lý Thiến mỗi ngày chỉ biết đi dạo phố hưởng thụ cùng mấy phu nhân nhà giàu, lại thêm xã giao liên tục phải cúi đầu khom lưng, đột nhiên không khỏi tức giận.
Ngày hôm sau, chị em Lý Thiến đến an ủi bà ta.
Lý Thiến vừa khóc vừa lấy tay che mặt nói: “Ông ấy ghét bỏ tôi ở nhà hết ăn lại nằm, chỉ biết hưởng thụ, vô dụng, không biết chia sẻ, không giúp được gì được, chán ghét tôi, nói tôi không đủ hiền lương thục đức.”
Thật ra Thẩm Lương Bình có nói vài câu nặng lời.
Lý Thiến nói vài câu, Thẩm Lương Bình dưới cơn nóng giận, đóng băng thẻ tín dụng của bà ta.
Chỉ cần cắt tiền thôi cũng đủ khiến Lý Thiến phát điên, không có tiền, bà ta không thể duy trì điệu bộ phu nhân nhà giàu có?
Lý Thiến càng nghĩ càng phẫn nộ, điên cuồng nói: “Bao năm qua tôi giúp ông ta ít sao? Mỗi lần ông ta về khuya, tôi không hầu hạ? Còn dưỡng dục con trai con gái cho ông ta, ông ta đến cùng là có lương tâm hay không, chuyện gì cũng trách tôi? Có phải ông ta còn nhớ nhung người vợ trước của mình?”
Chị em của bà ta vội vàng vỗ lưng thuyết phục: “Đừng tức giận ảnh hưởng đến thân thể.
Một người đã chết, sao có thể so được tình cảm với người làm bạn nhiều năm?”
La Mi nói: “Đừng khóc, tôi có cách nhất cử lưỡng tiện*.”
*Nhất cử lưỡng tiện (一举两得): Làm một việc nào đó mà đạt được cùng lúc hai mục đích.
Lý Thiến mở to mắt nhìn cô ta, La Mi cúi người thấp giọng: “Vị thiếu gia Dư gia kia có hứng thú với vị kia của Thẩm gia, đúng lúc Thẩm gia cần tiền gấp, hai nhà thông gia, không phải vẹn cả đôi đường sao?”
Lý Thiến nói: “Bọn họ vừa ý Thẩm Tư Phi, nhưng nó không muốn, Thẩm Lương Bình đã sớm từ chối.”
La Mi nói: “Thẩm Lương Bình cảm thấy hổ thẹn với vợ trước, nên mới nhẫn nhịn.
Người không muốn thì thế nào? Một O một A, trời đất tác hợp, lửa gần rơm,