Diệp An cũng đến Trung Quốc, đến bệnh viện thăm họ.
Bởi vì anh quen người trong ekip, cho nên anh có thể vào tầng chuyên khám cho Omega. Lúc Thẩm Tư Phi đến, vừa vặn nhìn thấy anh ngồi ngoài cửa.
Diệp An đứng dậy: "Đến muộn quá đấy."
Tại sao muộn như vậy tất nhiên không cần nói cũng biết.
Bác sĩ dùng ngoại ngữ nói với Hạ Tây Châu: "Người bệnh khỏe mạnh. Nhìn từ lịch sử khám bệnh, cậu ấy từng ở trong phòng trị liệu một khoảng thời gian, bởi vậy thể chất rất tốt, hoàn toàn không cần lo. Chỉ là việc quan trọng là chú ý tâm tình, thời khắc duy trì trạng thái lạc quan tích cực."
Hạ Tây Châu gật đầu nhớ rõ.
Thẩm Tư Phi ở một chỗ khác siêu âm, lấy kết quả chẩn đoán đi ra, cùng Diệp An đi tìm Hạ Tây Châu. Trên đường đi Diệp An nói: "Lần đầu tiên tôi thấy lão Hạ để bụng tới Omega như vậy. Lúc trước bất kể là Omega mềm mại thế nào cậu ta cũng không liếc mắt nhìn."
Ngắn ngủi mấy tiếng, anh đã hiểu tính nết của Omega này, người thì lạnh nhạt, không giống như là Omega biết dính người làm nũng, đủ đặc biệt, mà không thể thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của Alpha.
Thẩm Tư Phi không ngại Diệp An nhiều lời một chút về chuyện cũ của Hạ Tây Châu, cậu tiếp lời: "Sau đó thì sao, ở trong giới có nhiều hoạt động xã giao như vậy, nhất định có rất nhiều thế gia vừa ý anh ấy hả?"
Diệp An nói: "Tất nhiên, thậm chí có người bỏ sức thông qua ông Hạ lấy được tin tức tố của cậu ta, đi làm độ xứng đôi tin tức tố. Hệ thống xứng đôi tin tức tố nước ngoài cậu biết không? Tỉ lệ xứng đôi càng cao, đời sau lại càng ưu tú, người có tâm kế sẽ lấy cái này làm một trong những lý do leo lên."
"Nhưng cậu hoàn toàn không cần lo lắng, lão Hạ người này nhìn như lạnh lùng, kì thực việc gì đã quyết, người nào đã chọn, tuyệt đối sẽ không từ bỏ và phản bội."
Thẩm Tư Phi nhướng mày.
Bác sĩ dặn dò xong, Hạ Tây Châu cũng đi ra, "Xong chưa? Đi nghỉ trước một lát, anh dẫn em đi ăn cơm. Diệp An đi cùng."
Thẩm Tư Phi: "Cũng được, em không mệt, Diệp tiên sinh mới nói anh ấy đói bụng, chúng ta đi tìm một chỗ ăn cơm luôn đi."
Diệp An lấy điện thoại ra: "Chờ một chút, tôi gọi đám bạn theo!"
Người anh gọi tới là Uông Ngạn, còn có một người là Alpha trẻ làm ở Viện nghiên cứu Quốc gia trong thành phố S, tên là Từ Nghi Niên, lúc du học ở nước ngoài quen Diệp An. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Thẩm Tư Phi lúc này mới biết, ba Uông Ngạn là người làm chính trị, cấp bậc còn không thấp. Mà bản thân Uông Ngạn cũng từng cống hiến trong vài án kiện lớn, được vài cái cờ đỏ nhỏ biểu dương, người nối nghiệp quốc gia chân chính.
Mà Từ Nghi Niên, khi còn bé là thần đồng thiên tài, hiện tại càng là tuổi trẻ tài cao, bây giờ đang làm nghiên cứu ở Viện nghiên cứu Quốc gia, khí chất sạch sẽ, tướng mạo thanh tú đầy sức sống, như anh trai nhà bên.
Tuổi tác Từ Nghi Niên xấp xỉ họ, nhưng bởi vì hoàn cảnh sinh hoạt nên thông minh mà xử sự vẫn còn tương đối đơn thuần, lại chân thành. Anh liếc mắt một cái là nhận ra Hạ Tây Châu, tiến lên kích động bắt tay nói: "Chủ tịch Hạ chào ngài! Rất vinh hạnh được gặp ngài! Lần trước công ty của các ngài quyên góp cho phòng thí nghiệm của chúng tôi một khoản tiền lớn, thật sự rất biết ơn!"
Diệp An nói: "Đây là Uông Ngạn đội trưởng Uông, bên cạnh là bạn đời Omega của chủ tịch Hạ, Thẩm Tư Phi."
Từ Nghi Niên mỉm cười: "Thẩm tiên sinh chào cậu, đội trưởng Uông thì tôi nhận ra, cả thành phố S ai cũng nhận ra đội trưởng Uông."
Uông Ngạn phất tay một cái, "Hạ gia làm việc thiện? Sao lại học tập Thường gia thế?"
Hạ Tây Châu trầm ổn: "Cần làm."
Khi Từ Nghi Niên nghe nói ba Thẩm Tư Phi là Thẩm Lương Bình, anh nhìn sang, nghi hoặc hỏi: "Thẩm Lương Bình không phải có hai vợ sao, người đầu tiên họ Thường? Thẩm tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu..."
Thẩm Tư Phi nói: "Mẹ ruột của tôi là Thường Mân."
Từ Nghi Niên mở to hai mắt: "Cậu... Thực không dám giấu giếm, mẹ tôi là bạn thân của dì Thường, lúc bà ấy du học ở nước ngoài hai người bị cắt đứt liên hệ, về chỉ nghe nói tin tức cô Thường qua đời, vẫn chưa nghe nói bà còn có con trai. Thẩm tiên sinh, có phải là cậu không tham gia tiệc rượu đúng không?"
Thẩm Tư Phi cũng rất giật mình, bởi vì chuyện Thẩm gia nên cậu vẫn tránh xa cái giới kia.
Từ Nghi Niên cũng đoán được trong đó có ẩn tình gì, hỏi: "Tôi có thể nói chuyện của cậu cho mẹ tôi không?"
Thẩm Tư Phi quay đầu nhìn Hạ Tây Châu, Hạ Tây Châu giương mắt: "Được."
Từ Nghi Niên nói chuyện này cho mẹ mình, mẹ anh yêu ai yêu cả đường đi, nghĩ đến Thường Mân có con, con bà còn sống trên đời rất hạnh phúc thì rất vui vẻ.
Mẹ Từ nói: "Từ đầu nó đã rời xa cái giới này, mẹ cũng không thể cưỡng cầu muốn gặp nó. Nhưng nó ở cùng với vị kia Hạ gia, cũng phải tặng ít đồ để chúc mừng. Nhưng Omega nam, tặng cái gì thích hợp nhỉ."
Từ Nghi Niên nói: "Mẹ, Thẩm tiên sinh đã mang thai."
Bộp một cái cái chén trên tay mẹ Từ rơi mất, bà trợn mắt lên: "Mang thai?!"
Qua mấy ngày, Thẩm Tư Phi nhận được một túi lớn đầy quần áo cho trẻ con từ mẹ Từ Nghi Niên, nam nữ đủ cả. Thẩm Tư Phi luống cuống: "Mẹ Từ Nghi Niên muốn tặng cho con? Phải nhận à?"
Hạ Tây Châu liếc nhìn: "Nhận đi, nào có lý tặng rồi còn trả."
Thẩm Tư Phi: "Vậy em nên đến nhà cảm ơn không?"
"Anh gọi điện thoại cho mẹ Từ Nghi Niên là được rồi." Hạ Tây Châu lấy thiệp mời cho cậu xem, "Em tới xem cái này."
Là thư mời của Thẩm gia, mời họ tới tham gia tiệc sinh nhật Thẩm Lương Bình làm cho Thẩm Khiết.
Hạ Tây Châu nói: "Ngoại trừ chúng ta, Thẩm Lương Bình còn mời không ít nhà giàu thành phố S, thậm chí còn thuê club xa hoa."
Khu ven biển ngoại thành thành phố S có phong cảnh đẹp, thích hợp cư trú, trung tâm thành phố lại là chỗ náo nhiệt phồn hoa, giao thông tiện lợi, là một trong những trung tâm thương mại của Trung Quốc, bởi vậy nhiều người trong giới thượng lưu đều ở đây.
Nếu là trong giới, đương nhiên phải duy trì giao lưu tần số cao, cho nên mỗi một quãng thời gian sẽ có một bữa tiệc lớn, còn nguyên nhân tổ chức, có thể nhiều kiểu nhiều loại. Còn người làm, tất nhiên là từng nhà thay phiên làm.
Thẩm Lương Bình lấy lý do này mở tiệc rượu,