Cao Diên đang có yến tiệc, thiệp mời Lâm Bối Na đã được nhận, nhưng không có hứng thú muốn đi. Lại nghe nói lần này có cả Đoàn Cát và Doãn Thụy đều tham gia, đương nhiên cô không muốn cũng phải đến. Đến để xem lần này là đại hội gì mà hai vị lớn tuổi lại chịu xuất hiện giữa bao lớp trẻ.
Còn chưa đi vào sảnh lớn đã thấy đám phóng viên bao quanh, đèn flash chớp nháy liên hồi. Nói để đi được vào trong, đối với cô đó cũng đã là một kỳ tích, vì cô không phải là người trong giới giải trí, càng không quen với cảnh này, trông rất khoa trương.
Dạ hội rất long trọng, người có máu mặt đi đi lại lại, cười cười nói nói. Lâm Bối Na đưa tầm mắt quét qua một lượt xung quanh, dừng lại trên người Trác Phùng. Anh nổi bật giữa đoàn người, bên cạnh còn có một cô gái khoác tay. Hai người đứng đối diện anh là Đoàn Cát và Doãn Thụy. Hình ảnh này, thật không muốn nhìn thấy.
Lâm Bối Na cảm thấy bị tổn thương, giữa hai người vẫn chưa chấm dứt, vậy mà anh âm thầm rút khỏi mối quan hệ này để có người mới. Cảm giác đau nhói nơi lồng ngực, nghẹn đến mức nước mắt muốn rơi ra, cố kìm lòng mình lại, cô lùi một bước để quay trở ra, va vào một người nào đó thì phải, chưa kịp ngẩng lên nhìn, đã nghe thấy giọng người nào đó lơ lớ.
"Oh, sorry! Cô không sao chứ?"
"JM?!"
Người đàn ông tuấn tú cười tươi, cũng tỏ ra ngạc nhiên không kém cô: "Anna, thật tuyệt vì gặp cô ở đây!"
"Anh về đây từ khi nào?"
JM nhún vai: "Cũng một thời gian rồi. Chúng ta cùng vào trong nhé!"
Lâm Bối Na liếc nhìn về vị trí của Trác Phùng, sau đó do dự một lúc mới gật đầu.
Giữa những tiếng ồn ào nghênh đón bên ngoài, Trác Phùng ngoảnh lại, đảo mắt quét